
ng phừng phừng…Nó đứng vụt dậy và gọi điện thoại cho Hùng…
…………………………………………� �………………………………………
Hơn một tiếng sau tại khu resort Hùng Long, Hoàng, Hùng và Dung đã có
mặt ở đó…Trong lòng Hoàng như lửa đốt, nghĩ đến cảnh Trúc và Long ở
chung một phòng mà nó đã thấy lộn ruột…Cả quãng đường nó cứ giục Hùng
liên tục đi nhanh lên làm Hùng phát cáu
- Mày điên hả, tao chưa muốn chết đâu, mày muốn chết thì đi một mình đi…- Hùng khó chịu
Sau khi xưng tên xong, người quản lý đã đc dăn dò trước liền gọi điện thoại cho Long, sau đó quay lại nói
- Cậu Hoàng xin chờ cho một chút, cậu Long sẽ xuống ngay, còn cậu Hùng và cô Dung đây xin mời theo chúng tôi lên phòng
- Sao họ đi lên mà tôi phải ở lại – Hoàng ngạc nhiên
- Ah, cậu Long dặn là nói với cậu chờ một chút, cậu có chuyện riêng muốn nói với cậu
- Vậy sao? Thôi đc, Hùng mày đưa Dung lên phòng trước đi…tao có việc chút tao lên
- Ok – Hùng gật đầu và kéo Dung đi cùng người nhân viên
…………………………………………� �…………………………………..
- Mời cậu ngồi đây uống nước chờ cậu Long một chút – một nhân viên nữ bưng nước ra lịch sự mời Hoàng
- Cảm ơn cô…- Hoàng mỉm cươi thật tươi
Cô nhân viên đỏ mặt khúc khích cười quay mặt đi, cậu ta đẹp trai không kém gì cậu chủ…
Hoàng uống đc 2 ngụm nước thì Long xuống, thằng nhóc ngồi xuống đối diện Hoàng
- Xin lỗi bắt cậu đợi lâu, chúng ta có thể ra chỗ khác nói chuyện không – Long đề nghị
- Ok
Long đưa Hoàng ra khu nhà bên hồ…sau khi nhân viên mang đồ uống ra Long đã ra hiệu cho họ đi hết để ko ai làm phiền .
- Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi – Hoàng sốt ruột
- Cậu…yêu Trúc thật lòng chứ? – Long hỏi mà nhìn thẳng vào mắt Hoàng
- Tôi…rất yêu Trúc – thoáng chút ngỡ ngàng nhưng Hoàng cũng trả lời dứt khoát
- Rất yêu là sao?
- Tôi yêu Trúc con hơn chính sinh mạng của tôi nữa – Hoàng nhìn thẳng vào mắt Long
- Cậu nói vậy tôi tạm tin cậu, nếu sau này cậu làm cho Trúc khóc và đau khổ tôi sẽ xé xác cậu đó – Long nói
- Cậu nói vậy là sao? Tôi không hiểu?
- Sắp tới có lẽ tôi sẽ sang Mĩ du học, tôi cần học thêm để quản lý tập đoàn Hùng Long vì thế…
- Vì thế cậu từ bỏ Trúc hả? Cậu hèn thế? Cậu có biết là Trúc dành rất
nhiều tình cảm cho cậu không? – Hoàng tức giận nắm cổ áo của Long
- Tôi cũng rất yêu Trúc…tôi ước giá mà tôi có thể ở lại…nhưng…- Long nhìn Hoàng với anh mắt đau khổ
- Nhưng cậu coi trọng cái tập đoàn kia hơn tình cảm của cậu phải không? – Hoàng cười khẩy
- Nhưng…Trúc không cho tôi cơ hội đó…
- Là sao? – Hoàng buông tay khỏi áo của Long
- Cô ý không chọn tôi, trong tim cô ý không còn chỗ cho tôi rồi, mà nếu có cũng chỉ là một người bạn tốt thôi…- Long cười chua chát
- Cậu không đùa đó chứ? Tôi thấy Trúc dành rất nhiều tình cảm cho cậu mà– Hoàng ngạc nhiên
- Cậu nghĩ tôi mang chuyện này ra đùa đc sao? Phải Trúc dành cho tôi
rất nhiều tình cảm, có lúc tôi đã nghĩ đó là tình yêu…Nhưng tôi đã
lầm…đó chỉ là một thứ tình cảm mơ hồ mà cả tôi và Trúc đều ngộ nhận…Tôi
biết Trúc đã dành trái tim cho một người khác – Long nhìn Hoàng…
- Cậu nói thật không? Trúc dành tình cảm cho tôi ư?
- Phải? Mặc dù tôi không muốn công nhận nhưng đúng là như thế đó!
- Trúc nói vậy ư?- mắt Hoàng long lanh sung sướng
- Cô ý không nói, nhưng tôi biết, vì mỗi khi nhắc đến cậu Trúc rất hạnh phúc.. Cậu hãy giữ chặt cô ý, đừng buông ra… Kẻo có lúc phải hối hận
như tôi…
- Tôi…thế còn cậu…
- Tôi sẽ đi Mĩ, tôi sẽ sớm làm thủ tục thôi…
- Cậu đi Trúc sẽ buồn lắm đó
- Biết làm sao đc, chỉ có cách đó tôi mới quên đc Trúc, và có lẽ biết
đâu tôi lại tìm đc người con gái dành cho tôi thì sao!!! Với lại chỉ cần Trúc hạnh phúc là tôi cũng hạnh phúc rồi- Long mỉm cười
Hoàng ngỡ ngàng, Long quả thật là một người rất cao thượng, Long hẳn phải yêu Trúc rất nhiều mới nghĩ đc như thế, Hoàng cười
- Cảm ơn cậu, tôi sẽ làm cho Trúc hạnh phúc mà
- Tôt nhất là cậu nên làm làm thế ko thì tôi sẽ xử cậu đó – Long đấm vào vai Hoàng
2 thằng nhóc cười lớn
- Đi thôi, ta lên phòng kẻo Trúc và Dung đợi
- Mà cậu ở chung với Trúc thật hả?
- Ừh, ở chung khu resort nhưng khác phòng ha ha ha – Long cười ầm ĩ
- Thế mà tôi cứ tưởng…- Hoàng ngượng ngịu
- Đầu óc cậu đen tối quá ha ha ha ha
Trúc đang ngồi trong phòng buồn rười rượi thì nghe tiếng chuông cửa, nó
nghĩ chắc là Long, con nhóc hồi hộp lúng túng không biết phải làm thế
nào bây giờ, sau mấy lần bấm chuông, đành phải ra…Mở cửa ra không phải
là Long mà là Dung, khỏi nói con nhóc mừng và ngạc nhiên đến mức nào
- Dung, trời ơi, là bồ sao, sao bồ biết mình ở đây? – Trúc cầm lấy tay Dung lắc lắc
- Cho mình vào phòng cái đã chứ, bộ bắt mình đứng đây nói chuyện sa