Kí Ức Của 1 Người Lính Trinh Sát Sư 307

Kí Ức Của 1 Người Lính Trinh Sát Sư 307

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329764

Bình chọn: 8.5.00/10/976 lượt.

Nam tấn
công vào đất Thái Lan.” Một vị ở Đại sứ quán Việt Nam tháp tùng thủ tướng
Campuchia Chăn – Xi lên thăm f307, có nói đến chuyện ở Thái Lan, nhà cầm quyền
còn thuê người, biểu tình ở trước Sứ quán Việt Nam tại Bangkok, để la ó việc
này. Rồi cuộc đối đầu giữa ASEAN và ba nước Đông Dương…

Lính
tráng đâu có biết rằng vào thời điểm đó, chúng ta khổ sở như thế nào về vấn đề
Campuchia… Những hạt gạo mới xay xát xong tại Bến Lức (Long An) còn nóng hổi,
được xe H13 của TCHC nhanh chóng chuyển đến chiến trường qua ngả Congpong Thom
đường số 7… và lúc quay về… có khi trên xe là những người con đất Việt đã từ
giã cuộc chiến, yên nghỉ tại Nghĩa trang K số 4 được đưa trở về đất mẹ Việt Nam:
Nghĩa trang Tân Biên - Tây Ninh.

Phạm
trù chính trị và ngoại giao, là công việc của những nhà chính trị và ngoại giao.
Còn phạm trù của người lính chỉ đơn giản là ĐÁNH TIÊU DIỆT (Chính ủy f307 Lê
Lung bảo đó là nguyên tắc số 1 của 10 hay 12 điều gì đó… trong tác chiến).

Đối
với người lính tình nguyện Việt Nam “đất thánh” không phải ở hướng bắc, hướng
trước mặt… với những cánh rừng già sâu thẳm… nơi chưa chấp những tên đao phủ của
thời đại, trang bị những vũ khí mới toanh…

“Đất
Thánh” của người lính chúng tôi ở hướng Đông và Đông Nam, từ Đồng Văn đến mũi
Cà Mau, dải đất hình chữ S nhìn ra bờ Thái Bình Dương, với bầu trời xanh gió lộng…
thuyền ta ngược… thuyền ta xuôi… mỗi khi chiều về.


điều gì xảy ra thì phải xảy ra… Phải đánh, đánh cho bằng được, để chiến thắng
mà trở về… Mẹ đợi… người yêu mong… vợ chờ…

Chỉ
có vậy và phải vậy. Chiến tranh không có khái niệm nơi nào có chứa vũ khí là bất
khả xâm phạm.



MÙA TRE RA HOA.

Những
ngày cuối năm âm lịch Canh Thân.

Rừng
Campuchia đột ngột tre rừng ra hoa (tre gai) dưới chân các bình độ tre gai chỉ
còn trơ lại thân cây…những cành tre có hoa phất phơ trước gió…

Vẫn
là cao điểm của mùa khô Campuchia… rừng khộp rụng lá… những cánh rừng cháy ngút
ngàn… và những cái nắng thiêu đốt cả đất trời… những dòng suối chỉ còn trơ lại
cát và đá… những chú gà rừng sáng gáy te te… những đám mây lởn vởn dưới chân
dãy Dangrek… mai rừng nở lác đác và các loại phong lan nở rộ trên những thân
cây…

Tin
báo cho biết… địch đang hoạt động tại khu vực núi Cụt (cao điểm 677) một cách
thường xuyên. Một đơn vị của đoàn 5504 tại Choamkhsan, đã mấy lần phục kích khu
vực này, nhưng chưa lần nào tiêu diệt được địch… vì khả năng ta bị lộ khi hành
quân ra khỏi địa bàn. Có khi ta đến nơi, địch đã di chuyển khỏi vị trí cách đó
chừng vài giờ…

Ban
Tham mưu Sư đoàn quyết định dùng B3 của trinh sát F, và một lực lượng của d7
e29 tại ngầm Saem, để thực hiện cuộc phục kích này, với lực lượng khoảng bốn
mươi người, trang bị hai PRC25, dưới sự chỉ huy chung của Thượng sĩ C phó e29 (lính
1977 là con của quê hương Cách mạng Điện Bàn, Quảng Nam).

Từ
F bộ 307 đội hình đi về hướng 428, cắt dọc theo các bình độ biên giới. Tin báo
là chính xác… Tại đây, địch thường xuyên dùng lực lượng nhỏ, vận chuyển vũ khí
vào khu vực các huyện phía nam của Preah Vihear và Congpong Thom. Đường chúng
đi dày như bàn cờ, và đều xuất phát từ bên kia biên giới.

Sau
khi quan sát địa hình khu vực, hướng di chuyển của chúng, chỉ huy trinh sát và
bộ binh thống nhất là sẽ chặn đánh chúng từ phía sau lưng.

Thời
gian này, chúng ta đã không còn dùng mìn Claymore, nên buộc phải bám sát chúng,
do lực lượng chúng không đông. Lực lượng ta chia thành bốn nhóm, chặn các ngã dọc
biên, mỗi nhóm cách nhau trên dưới một km để dễ dàng chi viện cho nhau.

Khoảng
chín giờ sáng ngày thứ ba, nhóm tiền tiêu của ta báo có địch. Từ các khe núi,
ta quan sát có mười một tên mang đủ vũ khí cõng hàng vượt qua biên giới. Ta
không chủ trương đánh ngay, mà cho bám theo. Khi cách 677 chừng 2 km chúng dùng
cuốc đào hầm dưới suối, và chôn vũ khí rồi quay về. Theo nhận định của ta, ngày
hôm sau sẽ có quân đến nhận, nên ta không tổ chức đánh bọn này, chờ lực lượng đến
nhận sẽ đánh úp luôn. Ta tổ chức bố trí mìn xung quanh, nhưng sau khi hội ý,
thì nếu chúng vướng mìn, sẽ khó cho ta tiêu diệt gọn nên ta bỏ phương án này,
mà tổ chức phục kích từ các hướng với lực lượng chính là anh em trinh sát, còn
bộ binh ta làm nhiệm vụ chốt chặn các ngã đường.

Nhưng
không hiểu sao phải hai ngày sau mới có lực lượng đến vị trí nhận hàng, khổ sở
cho anh em ta phải vất vả suốt mấy ngày trời, nhưng lực lượng đến nhận ít hơn
chỉ có tám tên.

Chúng
cũng cho người cảnh giới xung quanh, còn lại chúng chất hàng vào các bao vải
to. Xong xuôi chúng bắt đầu di chuyển về hướng nam.

Ta
đã tính tới phương án đánh bắt sống, nhưng suy xét thì địa hình quá bất lợi,
không đủ điều kiện áp sát bí mật, nên khó thực hiện. Hơn nữa cấp trên đang nóng
ruột chưa tiêu diệt được địch… nếu không tiêu diệt gọn sẽ bị khiển trách, nên tổ
chức đánh úp luôn.

Di
chuyển bám theo chúng chừng hơn 100 m, lợi dụng chúng phải vòng qua những lùm
tre gai, tốc độ đi có chậ


Polly po-cket