
à f2, lại phải chi viện
cho cánh quân nam Tây Ninh (QĐ 4) còn f307 và f309 là những đơn vị mới thành lập
trong mùa mưa 1978. Sư đoàn 307 nòng cốt là e95, với bề dày truyền thống của
trung đoàn trong KCCM ở mặt trận B3, là e chủ lực, còn e29 và e94 là những đơn
vị xây dựng kinh tế. Sư đoàn 309 nòng cốt là e31 (rút từ f2 về) là e chủ lực,
các đơn vị còn lại cũng là những đơn vị xây dựng kinh tế.
Cho
đến giờ phút này, dù là người lính tham gia từ đầu của cánh quân Đông bắc, và
trong cánh quân chủ lực của Quân khu trên chiến trường, nhưng tôi cũng rất khâm
phục tinh thần chiến đấu của anh em e31, nhất là khi còn ở khu vực Xa - Xb, một
trung đoàn phải nói tập trung binh hùng, tướng mạnh của mặt trận lúc ấy, bách
chiến bách thắng, vượt qua muôn vàn gian khổ trên chiến trường. Tính gan lì
trong chiến đấu của họ là số một.
Như
vậy từ bờ tây sông Mê Kông chỉ còn duy nhất e95, cô đơn độc mã trong nhiệm vụ
chọc thủng phòng tuyến của địch, và theo sau là e29 bảo vệ hành lang vừa chiếm
được, giữ thông tuyến đường giữa phía trước và phía sau. E94 còn phải phối thuộc
với f309 bình định bờ đông Mê Kông, tạo tiền đề cho f309 lật cánh sang chiến
trường Battambang khi QĐ3 rút khỏi chiến trường K tháng 3/ 79.
Nhiệm
vụ rất gấp và nặng nề, nên e95 vẫn phải tiến về phía trước, bỏ lại phía sau những
Phum chưa sạch bóng địch, khẩn trương đánh chiếm chùa Preah Vihear… mục tiêu cuối
cùng của mặt trận Quân khu 5.
TIẾN VỀ CHÙA PREAH VIHEAR.
Sau
khi đánh tan nhóm địch ở Rolum Thma, chúng tôi trở về Choamkhsan… qua khỏi Phum
chừng hơn 1 km, chúng tôi nghe tiếng súng nổ rộ lên từ phía trước, TMT 95 điện
về hỏi, và được trả lời là d2 đang truy kích, địch biết là ta đánh Thma nên
không về Phum, mà chạy tán loạn vào trong rừng (chúng tập trung về Phum Char)d3
chỉ truy kích địch được một đoạn và quay về.
Trong
thị trấn Choamkhsan, đội địch vận đang làm công tác tuyên truyền. Đây là một thị
trấn tương đối trù phú, nhà cửa kiểu xưa, có vườn cây ăn trái và dân đông đúc.
Khoảng mấy trăm dân đang tập trung để nghe cán bộ của bạn nói chuyện về cương
lĩnh của Mặt trận Cách Mạng Campuchia. Chúng tôi vừa đến Phum, thì đội hình cơ
giới và tăng cũng vừa đến, anh em d1 đang tranh thủ hạ ba lô để nghỉ ngoài đầu Phum.
Tranh
thủ thời gian, tôi mở nốt phong lương khô ăn bữa trưa, vì có nghe là đội hình
trinh sát và BTM e95 sẽ tiếp tục hành quân về hướng Chùa Preah Vihear ngay
trong chiều nay.
Khoảng
gần ba giờ chiều 11/ 1, đội hình d3 tiếp tục lên đường. Từ thị trấn tiến về chùa,
đường khá tốt, có lẽ trong thời của Pốt, con đường này thường xuyên sử dụng. Đi
ngược lên hướng bắc gần biên giới, rừng có vẻ rậm hơn và ít rừng khộp, nên cũng
đỡ được phần nào cái nắng mùa khô. Được sự hộ tống của xe tăng, đội hình tiến về
phía trước không gặp sự kháng cự nào của địch, vượt qua Phum Chong Krang, đội
hình tăng và bộ phận BB hộ tống quay lại Choamkhsan, và chúng tôi hành quân
xuyên rừng về hướng bắc, vượt qua ngã ba đường 120 và lộ 69 chùng hơn cây số,
chúng tôi triển khai đội hình nghỉ, chờ anh em đặc công từ hướng Phnom Tabeng
lên.
Vì
nằm trong tầm pháo của địch từ biên giới, chúng tôi phải đưa đội hình vào khu rừng
rậm, phân tán và phục đường.
Khoảng
chín giờ tối, chúng tôi nhận được lệnh đón anh em đặc công, đang hành quân bám
theo trục đường. Gặp nhau hai bên cùng hội ý, thống nhất theo mệnh lệnh, là đội
hình hành quân ngay trong đêm, để tiếp cận với ngôi chùa cổ kính này, vì ban
ngày hành quân sẽ bị lộ, vì khu vực gần biên giới rừng rừng khộp đã rụng hết lá
cũng như nhiều bãi rừng thưa, dễ bị chúng phát hiện.
Trăng
sáng… trời mát mẻ… rừng thưa… anh em được nghỉ ngơi chút đỉnh, nên đội hình
hành quân khá nhanh, đội hình đi cách mặt đường khoảng hơn 100 m, và sau gần ba
giờ ta đã tiếp cận với khu vực, mà xưa kia trong thời hoàng kim của mình,
Sihanouk đã cho xây một ngôi nhà, để dừng chân trong các đợt đi tham quan của
nhà vua, cách chân núi chừng 3 km.
Để
bảo đảm bí mật chúng tôi di chuyển đội hình về khu rừng rậm bao quanh một cái bãi
lầy. Toàn bộ đội hình triển khai bí mật, quan sát con đường để nắm tình hình của
địch.
Nơi
đây vẫn còn địch, chúng vẫn còn đi lại nhưng với số lượng ít, cơ bản chúng quan
sát theo trục đường, để chặn đánh ta từ xa. Thấy ở gần đường có khả năng dễ lộ,
TMT95 di chuyển đội hình vào sâu trong rừng, vòng theo phía phải của bãi lầy và
nằm chờ lệnh.
Qua
một đêm và một ngày theo dõi chúng tôi thấy không có động tĩnh gì của địch,
chúng cũng đi lại rất thận trọng, và với số lượng không đáng kể.
Gần
tối, đội hình di chuyển về phía chân dãy Dangrek. Xuyên qua những cánh rừng
già, khoảng một giờ sau chúng tôi đã tiếp cận với chân núi.
Phương
án tác chiến được thông qua: Đội hình BB sẽ bố trí dưới chân núi, phục kích con
đường chính lên chùa (sau này ta gọi là đường vận động số 1), có nhiệm vụ tấn
công quân chi viện của địch nếu tình huống xấu xảy ra. Bộ phận đặc công sẽ chia
thành ba hướng tấn cô