Old school Swatch Watches
Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326195

Bình chọn: 8.5.00/10/619 lượt.

n vì mệt, nó bước đi ko hướng định…bỗng…

_Á Á Á Á – Nó trượt chân… mắt nhắm tịt…phen này chắc kiếm vốn bán muối chắc luôn…. Trong cảm giác nửa mê nửa tỉnh…nó thấy 1 người đang ôm lấy nó, dùng thân người che chắn, bảo vệ nó…cả 2 trượt xuống dốc núi đầy đá và cây cối…

Gần 10p rơi tự do… tất cả chìm trong tĩnh lặng…lúc này nó mới mở mắt hi hí ra nhìn thì thoảng thốt trước cảnh tượng nó đang nhìn thấy…

_Anh…anh Bin…anh ko sao chứ

Bin ôm lấy nó, thân hình nó, anh hết va vào đá lại quẹt vào cây khiến anh trầy trụa, gương mặt trắng trẻo baby hằn những vệ máu trầy xước rõ rệt…trên trán chảy dài 1 dòng máu đỏ tươi vì va vào đá… gương mặt anh nhăn lại, răng cắn chặt vào nhau vì đau đớn

_Anh…anh sao thế!!! – nó lo lắng nhìn gương mặt nhợt màu và cái thứ màu đỏ cứ tuôn ra từ người anh

_Ư…anh ko…ko sao…Em có sao ko – Bin khó khăn lấy lại nhịp thở ko quên lo cho nó

_Anh…sao anh lại ở đây – Nó rưng rưng nước mắt biết ơn hỏi Bin

_Uhm…lúc thấy em bỏ đi anh cũng đi theo, bỗng dưng thấy em vút chạy theo cái gì đó làm anh bất giác chạy theo nhưng ko đuổi kịp nên lạc mất… – Bin hít lấy 1 hơi tiếp tục nói – Tìm em khắp nơi thì nghe tiếng em…vừa đến thì thấy em bị trượt chên xuống dốc nên…

Mắt nó ướt lòa, cay xé, nước cứ mặc sức tuôn ra, nó ôm chằm lấy Bin… ngoài cảm giác biết ơn còn trộn vào 1 cái gì đó ấm áp len lỏi, bình yên và

an toàn…Bin bất ngờ trước hành động của nó…anh ôm siết lấy nó như muốn cái cảm giác này ko bao giờ biến mất, để biết rằng anh ko phải đang mơ…nó đang ở đây, trong vòng tay anh…

Cả 2 ngồi rất lâu…lâu đến nổi những vệt máu chảy trên gương mặt anh cũng bị gió rừng thổi đông khô lại… trời dần buông chiều rồi tờ mờ tối… Cảm thấy khỏe hơn nhiều…Bin mới nuối tiếc buông dần vòng tay…

_Chúng ta phải tìm đường xuống núi trước khi trời tối thôi, buổi tối ở rừng rất nguy hiểm – Bin nhẹ nhàng nói

_Ưm… – Nó gật đầu buông Bin ra cùng anh đứng dậy – Á – nó khụy xuống

_Em sao vậy? – Bin đỡ lấy nó sốt sắn lo lắng

_Hình như em bị trật chân rồi – Nó hơi nhăn vì đau

Bin nhìn xuống bàn chân sưng phồng đỏ tấy của nó…lòng anh quặn thắt lại, mắt thoáng vẻ đau…nó đau nhưng hình như anh đau hơn…Bi cúi người xuống…

_Em lên đây, anh cõng em – Bin nói

_Nhưng…nhưng anh đang bị thương mà – Nó lúng túng

_Anh khỏe rồi…chúng ta nên mau xuống núi tìm mọi người – Bin thúc nó

Nó đành để anh cõng nó…tay vòng ôm lấy cổ anh, đầu tựa vào bờ vai vững chắc, nó thấy tim đập rộn ràng…khác lắm…khác cái cảm giác nó dành cho Gen…mặt nó hơi ửng hồng, người nóng ran khi sự ấm áp từ lưng ah truyền thẳng vào người nó, mùi hương từ người anh thoảng qua mũi làm nó say say, tĩnh lặng và…hạnh phúc

Cảm nhận trái tim nó đang đập phía sau lưng…anh cũng mong khoảnh khắc này ngừng lại…ahn muốn bên cạnh nó…

2 bóng người đi len trong tầng cây rậm rạp…cả 2 đều đã mệt nhoài nhưng trong vẻ cả 2 đều đang có 1 sức mạnh nào đó tiếp sức, gương mặt bình yên và nụ cười bình yên đã nói lên tất cả…



Bin lần mò cõng nó đi gần 2 tiếng rồi mà vẫn chưa tìm đc lối ra…đôi chân anh có vẻ đã cạn sức…

_Anh…chúng ta nghỉ 1 chút đi anh – Nó thấy lo khi thấy nét mặt ngày càng nhợt nhạt của Bin

_Uhm … – Bin cũng chịu sắp hết nổi nên đành thả nó xuống ngồi nghỉ chân… Dù chỉ mới 6h nhưng khu rừng đã mịt tối… những cơn gió buốt lạnh ko nhừng kéo đến quạt vào da thịt khiến chân tay tê cóng… Nó xoa 2 tay vào nhau người run lên khe khẽ… Bin nhìn bộ dạng như chú mèo đang run bị bõ rơi làm anh chạnh lòng…cởi chiếc áo sơ mi ngoài, Bin khoác lên người nó… Nó sững lại chút nhưng rồi cúi mặt mỉm cười tủm tỉm…

Dường như chiếc áo mỏng manh ko xua đi đc cái lạnh hanh hanh của rừng đêm…người nó vẫn run lên, môi mím lợt màu…Bin ghé mắt nhìn cái dáng nhỏ cứ run lên khi 1 cơn gió ập qua mà chịu ko nổi…anh kéo nó về phía anh, nó bất ngờ ngồi thõm vào lòng anh, anh ôm lấy nó…hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang ấm áp hơn 1 chiếc lò sưởi… nó ngập ngừng định vùng ra, nhưng hơi ấm từ anh, vòng tay mạnh mẽ cộng với sự dễ chịu từ…trái tim…nó ngồi lặng…đầu tựa vào lồng ngực rắn chắc…đôi mắt dần trĩu nặng…cơn buồn ngủ chợt kéo đến như bão… mùi hương dìu dịu và hơi ấm ru nó vào mộng… Bin ngồi lặng ngắm nó ngủ thật bình an trong vòng tay anh mà trái tim anh run lên những cung bậc hạnh phúc…



_Bin nnnnnnnnnn ơi iiiiiiii………Rainnnnnnnnnn – 1 giọng quen thuộc vọng đến tai Bin…

Anh giật mình vui ko tả nổi…lay lay gọi nó nhưng nó ngủ như chết…đúng là chứng nào tật náy… Anh đành bế sốc nó trên tay rồi đi theo hướng tiếng gọi vọng đến…

Lần quần mò mẫm trong khu rừng tối… tiếng gọi ngày 1 gần…dù sức lực đã cạn kiệt, mắt hoa lên vì những vết thương hành hạ, nhưng ko hiểu sao anh vẫn có động lực bước đi về phía trước…

_Bin – Kan mừng rỡ khi thấy Bin chếch choáng bước ra

_Rain – Sunny và Boo đồng thanh khi thấy Bin bồng nó

_Cả 2 có