Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328873

Bình chọn: 9.00/10/887 lượt.

p lại bốn từ ấy. Nương tử đang ở hang động sau núi chờ hắn, hắn phải đến thật nhanh, kẻo nàng lại cô độc.

Hắn vừa mới tỉnh lại, hơn nữa vết thương lòng vẫn còn rươm rướm máu, nếu hiện tại đi đến hang động sau núi sẽ tốn rất nhiều sức lực. Cơ thể hắn vẫn còn yếu, e rằng sẽ không chịu nổi. Trương Phi và Triệu Tấn đưa tay định ngăn cản nhưng hắn lại không hề mảy may chú ý đến. Giờ phút này không có điều gì có thể ngăn cản hắn đến với nương tử!

Vào mùa xuân, đào hoa nở rộ. Một mảnh đào hoa rực rỡ nhuốm hồng một vùng trời. Tiết trời trên Tuyết Sơn vốn đã lạnh nay lại còn lạnh hơn bởi gió xuân. Mỗi lần gió mạnh lướt qua thì vạn cánh đào sẽ theo gió tung bay chao đảo, phiêu du đến vùng trời khác. Nam tử nặng nhọc bước đi trên nền tuyết chưa kịp tan. Thỉnh thoảng có những cánh đào lười nhác đậu trên mái tóc đen óng ả, điểm xiết chút sắc màu cho ngày xuân ảm đạm.

Giường hàn băng là bảo vật của Tuyết Sơn được giấu sâu trong hang động sau núi. Ở đây quanh năm nhiệt độ lạnh lẽo và ẩm thấp, vì vậy hiếm ai đặt chân đến ngoại trừ những lúc cần thiết. Nữ tử vẫn lặng thinh, điềm đạm nằm trên chiếc giường đang bốc lên từng luồng hàn khí trắng xóa. Không gian âm u lại có chút mờ ảo.

Hắn chạm nhẹ ngón tay thô ráp trên gò má nàng, cái cảm giác lạnh buốt toát ra từ người nàng khiến hắn giật sững người. Nàng ngoan hiền nhắm nghiền hai mắt tựa một tiểu hài tử đang say sưa trong giấc mộng dài. Bộ y phục trên người tỏa ra màu xanh thanh mát và tinh khiết khiến người khác phải đem toàn bộ tâm tư trao gửi hết đến nàng.

Giường hàn băng nhiệt độ rất thấp, vì vậy thi thể nàng không hề có chút thay đổi so với lúc đầu. Nhìn sơ qua vẫn tưởng rằng nữ tử kia chỉ đang chợp mắt một lúc trong cơn mệt mỏi. Một tia sáng yếu ớt lọt thỏm chiếu vào giữa khe đá, tuy vậy nó vẫn đủ để một góc tối om trong hang động hiện ra mờ ảo.

Lão hoang đồng, Trương Phi và Triệu Tấn lập tức có mặt sau đó. Họ không thể yên tâm để hắn lại một mình, sợ rằng trong một phút mủi lòng hắn sẽ lại làm ra sự việc dại dột. Họ hy vọng hắn sẽ sớm chôn cất nỗi đau vào tận sâu đáy lòng để tiếp tục sống trên cõi đời. Mong rằng một thời gian sau hắn sẽ nguôi ngoai gạt bỏ hết những trĩu nặng trong tâm.

- Mọi người có nhận thấy sắc mặt hoàng hậu có vẻ không bình thường.

Một điều kỳ lạ trên thi thể nàng khiến mọi người không thể không chú tâm. Khuôn mặt nàng so với ngày hôm qua lại hồng hào hơn, đôi môi cũng không còn trắng nhợt nhạt, hiện tại có chút đỏ hồng. Theo lẽ thường tình, một người đã chết hai ngày không thể có sắc mặt như vậy.

Biểu tình ngỡ ngàng chỉ thoáng qua, họ không dám bày tỏ quá rõ ràng bởi mọi chuyện chưa có gì chắc chắn. Tuy sắc mặt hồng hào nhưng mạch không đập, không hô hấp thì so với người chết không có điểm khác biệt. Họ sợ sẽ mang đến cho hắn một tia hy vọng không có thật, điều này so với việc để hắn đau khổ như hiện tại thì còn nguy hiểm hơn.

Mặc kệ lời bàn luận của những kẻ phía sau, hắn vẫn tiếp tục chìm đắm trong thế giới riêng cùng nàng. Hắn nhẹ nhàng cầm bàn tay trái lạnh băng áp lên mặt mình. Cái lạnh tê tái truyền đến đánh ập vào tim, cơ hồ lại khiến góc nhỏ nơi lồng ngực bên trái nhói đau.

"Nương tử, nàng thật lạnh. Để vi phu sưởi ấm cho nàng nhé".

Cũng vì hành động của hắn mà ống tay áo làm bằng lụa mượt mà trượt xuống quá khuỷu tay, để lộ ra cánh tay trái trắng nõn. Điều đặc biệt là...

- Tam đệ, vết bớt hình cánh bướm.......ta không nhìn nhầm chứ, nó đang phát ra ánh sáng đỏ rực.

- Đúng! Sao lại kỳ lạ như vậy. Liệu nó có liên quan đến việc sắc mặt Dương nhi hồng hào như vậy không?

Bôn ba giang hồ bao năm, đây là lần đầu tiên họ được chứng kiến hiện tượng lạ như vậy xảy ra. Cái bớt kỳ lạ ấy đã mang đến một tia hy vọng cho tất cả mọi người, cho dù nhỏ nhoi nhưng họ mong sẽ có kỳ tích xảy ra.

Đột nhiên trong không khí tản mạn mùi sát khí, sự luân hồi của những cánh hoa đào trong gió đang bị một ngoại lực nào đó làm hỗn độn. Bằng khả năng của mình họ nhận định bên ngoài cửa hang động có ít nhất chín vị khách không mời mà đến. Tinh thần cảnh giác được tập trung cao độ, Tuyết Sơn xưa nay rất ít người dám xâm phạm, huống hồ nơi này lại là địa phận bí mật ngoại nhân chưa bao giờ đặt chân đến. Hôm nay đồng lúc xuất hiện chín người không biết là họa hay là phúc.

Chẳng mấy chốc chín hắc y nhân xa lạ đã tiến vào trong động, tất cả chín người đều toát ra mùi sát khí nồng đậm. Hai nam nhân cao lớn đi phía trước, bọn họ có vẻ võ công nổi trội nhất, hoa văn trên y phục cũng có sự khác biệt với sáu nam nhân đang khiêng kiệu. Chiếc kiệu nhỏ được che phủ bởi lớp lụa mỏng đen tuyền, người ngồi trong đó ắt hẳn có địa vị cao nhất. Người này ngồi trong kiệu, không lên tiếng cũng không có động tĩnh, vô cùng thần bí.

- Chúng ta phụng mệnh mang quận chúa trở về.

Một trong hai tên đi đầu lên tiếng. Cũng giống như vẻ bề ngoài, thanh âm của người này lạnh lẽo như một tảng băng. Lời vừa thoát ra tựa một lưỡi chủy


Lamborghini Huracán LP 610-4 t