
ặt hai mắt, tất cả giác
quan được thức tỉnh đến mức tối đa.
"Roạt roạt", âm thanh một lần
nữa lại cất lên nhưng lần này lại rõ ràng hơn những lần trước, có vẻ nó
đang tiến lại gần nơi mọi người đang đứng. Nàng rất nhanh đã đoán được
thứ đó là gì.
Một đám dây leo phóng ra với tốc độ chớp nhoáng,
cuốn chặt lấy đôi chân của nàng lực đạo mỗi lúc một mạnh thêm, dần dần
đám dây leo vươn thân mình xiết chặt hai cổ tay nàng. Tất cả những người còn lại cũng bị đám dây leo tấn công, trong tình huống này dù có kiếm
trong tay cũng không thể làm gì được.
Tiểu Yến bị dây leo xiết
chặt cổ, tay chân không có cách nào cử động, dưỡng khí ngày càng ít, hô
hấp càng thêm khó khăn phút chốc trước mặt đã trở nên mờ ảo.
Triệu Tấn cũng gặp rắc rối không nhỏ với đám dây leo, nhưng khi nhìn thấy
Tiểu Yến đang gặp nguy hiểm bèn bất chấp tất cả, trường kiếm vung lên
chém mạnh vào đám dây leo đang cuốn chặt vào cổ cô. Đám dây leo không hề bị đứt một cọng nào mà kiếm của Triệu Tấn đã sứt mẻ một miếng.
Tình thế ngày càng cấp bách, tình hình Tiểu Yến đã không thể cầm cự được
nữa. Lúc này Triệu Tấn dồn nội lực kéo đứt thân dây leo đang xiết chặt
tay mình sau đó chạy đến bên phía Tiểu Yến, một lần nữa cầm xợi dây leo
trên cổ Tiểu Yến giựt đứt thành hai đoạn.
- Tiểu Yến, nàng không sao chứ?
Triệu Tấn đỡ Tiểu Yến ngồi dậy, gỡ hết đám dây leo còn sót lại trên người cô, giọng điệu lo lắng.
- Ta không sao, Triệu Tấn cảm ơn chàng.
Hơn ai hết nàng là người hiểu rõ càng vẫy vùng nhiều thì dây leo càng xiết
chặt hơn. Vì bọn họ chưa từng vào rừng nhiệt đới bao giờ cho nên không
hề nhận thức việc làm vừa rồi của mình càng dồn bản thân vào chỗ nguy
hiểm.
Sau khi bị giựt đứt, đám dây leo cơ hồ càng tấn công mãnh
liệt hơn, đặc biệt tại vị trí Tiểu Yến và Triệu Tấn đang đứng, từng lớp
từng lớp dây từ trong bụi rậm lan ra, phút chốc đã dăng kín tứ phía.
Dây leo sợ nhất là nửa, nếu như có một mồi lửa đốt trụi chỗ này chắc chắn chúng sẽ tự biến mất.
- Mọi người hãy đứng im bất động, càng cử động nhiều dây leo càng xiết
chặt. Kim Long, ngươi hãy phun một mồi lửa về phía đống lá đằng kia cho
ta!
Cũng may trong thời khắc nguy hiểm cái tên rồng thối này không thích tranh cãi với nàng, hắn chỉ nghe nàng nói một câu ngay lập tức
phun một quả cầu lửa về đống lá khô.
Thời điểm này chỉ cần chờ đợi hơi nóng phát ra làm dây leo tự động biến mất. Nhưng càng chờ đợi càng
thấy có gì đó không đúng, vì sao dây leo càng lúc càng tấn công dữ dội
hơn, thậm chí còn mọc ra nhiều hơn nữa.
Kim Long gào thét, hét ra một câu chỉ trích.
- Nữ nhân ngu ngốc, ngươi lại bắt ta làm cái việc ngu ngốc như thế này sao? Ngươi xem mọi người rất nhanh sẽ bị ngươi hại chết.
Đám dây leo không giống bình thường, không sợ bị đao kiếm chặt đứt, càng không sợ bị lửa thiêu là vì sao?
Đáng chết!
Sao nàng lại quên mình đang ở trong Sát Huyết Hồn trận, ngũ hành đều bị đảo ngược. Thân dây leo vốn là thuốc mệnh Thổ, theo ngũ hành thì "Kim khắc
Mộc, Mộc sinh Hỏa". Vì tất cả đã bị đảo ngược nên sẽ thành "Mộc khắc
Kim, Hỏa sinh Mộc" vì vậy binh khí chém dây leo sẽ bị gãy, lửa đốt dây
leo sẽ làm chúng càng được sinh ra nhiều hơn.
Nếu như vậy rất có
thể "Mộc khắc Thổ" sẽ đảo ngược lại thành "Thổ khắc Mộc", có nghĩa những thứ từ đất sẽ có thể chém đứt thân dây leo, nhưng lúc này lấy đâu ra
binh khí bằng đất chứ?
Nàng cẩn thận nhìn thật kỹ xung quanh, tìm
kiếm thứ gì đó có khả năng trợ giúp được. Cuối cùng lực chú ý dồn hết
đến một bãi đất lầy nhỏ cách đó không xa.
Có cách rồi!
Nàng
đọc khẩu huyết điều khiển Bách Nhật Thần kiếm hướng phía bãi đất lầy,
thân kiếm vô hình bởi vì phủ trên mình lớp bùn đất nhanh chóng hiện hình rõ trong không khí. Cầm trường kiếm trong tay nàng vung vài đường chặt
đứt đám dây leo đang ngày càng dày lên kia, quả nhiên kiếm đi tới đâu
dây leo đứt lìa tới đó.
Sau một hồi đánh chém lũ dây leo đã không còn, mọi người ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này hắn mới nhẹ bước đến cạnh nàng, cầm cổ tay đã có hai vòng đỏ lên
thổi nhẹ. Có trời mới biết được lúc nhìn thấy nàng bị tấn công hắn lo
lắng đến mức nào, nhưng chính bản thân hắn cũng không có cách nào thoát
ra khỏi chỗ đó để đến bên nàng.
- Nương tử, nàng không sao chứ?
Nàng con mắt thâm trầm quan sát mọi vật xung quanh, vừa rồi là nàng quá sơ
xuất nên mới để mọi chuyện diễn ra như vậy. Nàng cũng chỉ đáp lại câu
hỏi của hắn với thanh âm vang vô cùng lãnh đạm, vì giờ đây bản năng của
một sát thủ chính thức hiện hữu.
- Ta không sao, mọi người chú ý một chút.
- Phải rồi, xú nha đầu, tại sao vừa rồi Bách Nhật Thần kiếm sau khi dính bùn đất mới có thể chặt đứt đám dây leo kia.
Nàng giải thích hết những gì mình vừa nhận ra, như vậy sẽ giúp mọi người có thể tự bảo vệ bản thân mình.
Khu rừng này rất đặc biệt, không hẳn như những khu rừng bình thường, chắc
chắn có người đang