Old school Easter eggs.
Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323301

Bình chọn: 7.5.00/10/330 lượt.

ọc tiếp!

- Hum nay nghĩ sớm! hok coá hứng!

Nó nói rùi cách cặp bước ra

- Ê ê! Thầy kiu cô kèm tui học mà thik dạy thì dạy à?? mà thui tui cũng đi ăn đây! Chiều mai cô phải đến sớm! hok được muộn một giây! Hỉu chưa??????

- Ra lệnh cho tui đấy à? – nó nhìn đầy đe doạ - ngày mai nghĩ!

- Ê sao nghĩ, cô phải đến…

Nhưng nó bước ra rùi… hắn có hét lên cũng vô ích! Nó ra khỏi cái căn biệt thự to đùng đó, thở phào

- Hoiiiiiiiiii! Cuối cùng cũng ra khỏi! cãi với tên đó mệt chết được. hừ! cái tên khó ưa!

Tại phòng lúc nãy

- Giận rùi hả trời? mai hok đến thiệt seo? Hizzzzzzz! Chán quá!!!!!!!!!

Sáng hum sao ở trường

- Tình hình học tập lớp ta hiện giờ đáng được tuyên dương. Bạn Hoàng cũng đã có nhìu tiến bộ - ông thầy nhẹ nhàng, hắn thì cười nham nhở, tự tin – NHƯNG VẪN CÒN TỆ QUÁ!!!!! – tự nhiên ổng đổi thái độ làm hắn…teo

- Hừ! ỷ làm thầy là ngon lắm à? ông mà zìa nhà là chít zới tui – hắn lầm bầm.

- Lên làm bài toán này! Hoàng!

- Hả???????? cái gì, làm toán hả?????????/ thui thui thầy! bữa nay chưa chuẩn bị tinh thần, bữa khác đêy!

- Đùa với tôi đấy à???????/ nhanh lên! Hay muốn ăn trứng ngống

- Hix! Làm thì làm sợ gì!

Hắn bước lên bảng, liếc ông thầy mội cái… nháng lửa. ông chỉ cười gian…

Mười phút…hai mươi phút...bốn mươi phút…

- trời ơi có một bài toán mà làm cả tiếng đồng hồ không ra! Về chỗ, ăn một cây 0.

- Hừ! trứng đà điểu ta đây còn chưa sợ nói gì cây 0

- Hoàng, nói gì hả??????? cho ăn cây 0 thứ hai!

- Hả????? cái gì? Hai con 0 rùi hả?????

Nó ngồi cạnh cười nham nhở. Đúng là nó rất vui khi hắn được ăn trứng ngỗng.

- Kim, cười gì hả???????/ lên làm bai này cho tui! Em mà làm sai thì em cũng ăn cây 0 như Hoàng! Ngồi đó mà cười.

Ông thầy chơi ác, cho nó cái đề khó ơi là khó, cái này trình độ đại học chưa chắc giải ra nói gì học đại như nó. “hix hix, cái này ổng trả thù cái vụ hum bữa nà! Thù dai quá!” ông thầy khoái chí nhìn nó cười hoài, ổng cho cái đề này có trời mới giải nổi. “con nhóc này! Kì này cưng tiu rùi! Dám cốc đầu mình! Nhìn nhóc nhăn nhó thú vị quá!! há há”

- Bài nì sao mà làm?

- Thầy cho bài gì mà đọc đề chả hỉu gì hết!

- Kì này Kim hội trưởng ăn trứng ngỗng oỳ tụi bây ơi!

Cả lớp cứ xôn xao..

Nó nhìn bài toán, rùi nhìn ông thầy! cuối cũng chất xám của nó cũng hoạt động hết công suất!

Rẹt…rẹt…rẹt…xột…xột… một phút seo…

- Xong!

Nó bước xuống lớp trước ánh mắt hâm mộ của cả lớp, Khánh khẽ mỉm cười, Vân trố mắt ngạc nhiên, còn hắn thì hai mắt hình chữ O to đùng

- Wao! Cô khùng zậy mà thông minh ghê nhỉ??

- Khùng nè! – nó cú đầu hắn một cái, nhưng chợt nhớ lại hum qua, nó nhìn hắn… - sao hok đánh trả?

- …cô là con gái mà, ai lại đánh con gái! – hắn trả lời, sao bi giờ hắn nghiêm túc thế?

- Hai đứa kia???????? Làm nhảm gì đó!

- Cái ông anh khốn kíp! – hắn rủa, nhỏ lắm, chỉ hắn nghe được hà

Giờ về… nó thu dọn cặp sách…

- Này! Chìu nay đến nhà tui… bữa nay tui coá hứng học! – hắn nói nhưng nhìn chỗ khác

- Hok rảnh. Chìu nay tui bận đi ăn kem với bạn! bữa khác!

- Cái gì hả?????? cô dám bỏ trách nhiệm của mình mà đi chơi à????

- Thầy đâu có bắt tui phải học với ông suốt! một tuần bốn ngày là quá đủ!

- Hừ! làm ơn đi! Hum nay tui sẽ học chăm chỉ, hok phá nữa… đi… mà đi zới đứa nào zậy hả?????? – tự nhiên nổi máu…ghen

- Với tui! – Khánh ở đâu lù lù bước ra.

Hắn nhìn hai đứa nó với ánh mắt… hận thù rùi bước thẳng, chả thèm nhìn lại nữa.

Hình như có một bàn tay với móng nhọn bóp thắt tim hắn, đau…

Nó nhìn hắn bước đi, tự nhiên thấy xót xót. Hắn nói bữa nay sẽ học hành đàng hoàng… nghe cũng tội tội đó chứ.

Một giờ ba mươi phút trước của một quán kem… Khánh và Vân đã chờ sẵn ở đó (có cả Vân đi nữa đấy nhá). Nó bước vào, nhìn hai người kia, mỉm cười sượng sượng…

- Xin lỗi hai người nha! Chắc tui hok ăn chung hai người được quá! hai người ăn vui vẻ há!

- Sao zậy? cậu có việc gì à?

- Hok! Chỉ là tớ mún đến nhà thằng ôn đó kèm hắn thui! Dù gì thì hắn cũng hứa là học hành chăm chỉ… tớ mún hắn học hành tốt hơn…chỉ có cách đó tớ mí thoát khỏi hắn sớm…

- Uk zậy mày đi đi! Bye há!!

Vân trông có vẻ vui lắm, nó cười gian nhìn con nhỏ, ánh mắt như mún nói “hehe! Tao tạo cơ hội cho mày đấy! ráng mà nắm lấy! nhớ trả ơn tao nha mậy!” Vân cũng nhìn nó đáp lại “hihi! Cám ơn mày nha! Mà…mày cứ đứng đó sao tao tâm sự? biến dùm con đi bà nội!!!!!!”

Nó sau kho đọc xong những ngôn từ dễ thương trong mắt con bạn, liền úm ba la hồ biến! Khánh nhìn theo bóng dáng mảnh mai của nó, cậu có cảm giác mình sắp mất một thứ gì đấy! rất quan trọng… là nó!!!

Nó nhấn chuông (công việc hằng ngày), sau đó bư