
… Tình cảnh của hai
chúng tôi lúc này đâu có khác mấy so với Tiêu Nại và Vi Vi chứ? Cơ mà
hai người họ là “làm chuyện bí mật” ấy trong phòng riêng, còn chúng tôi… A !!! Nếu… nếu có ai nhìn thấy thì sao? Nhất là cô Giám thị Jane ý, tôi sẽ bị cô ấy cho vào chảo mà chiên xào hấp rán ngũ vị món mất! Nội quy,
điều thứ 23: NGHIÊM CẤM MỌI HÀNH VI YÊU ĐƯƠNG TRONG TRƯỜNG HỌC! Judy
Judy! Giờ nào rồi mà còn suy nghĩ lung tung chứ! À há, mà nếu chuẩn theo mơ ước của tôi thì cái nụ hôn này…
- Minh Minh – Lần thứ hai tôi đẩy anh ra – Em… xin lỗi, nhưng mà…
Chẳng để Minh Minh kịp phản ứng gì, tôi ôm hai má đỏ bừng chạy trối chết, tốc độ… không thua tên lửa là bao. Hầy, dù sao “anh yêu” Rei của tôi cũng
là quán quân chạy 1000 mét của trường đấy, đi chơi với cô ấy nhiều thành ra mình cũng nâng cao hơn được “le vồ” @_@
Nghĩ lại cảnh tượng chiều nay, mặt tôi vô thức lại đỏ phừng phừng! Xấu hổ
quá, bảo tôi sau này sao dám gặp Minh Minh nữa chứ! Đập đầu vào… gối
chết quách đi cho rồi T^T Mà thôi đi, càng đập càng… buồn ngủ @_@ Người
ta nói nụ hôn đầu sẽ để lại ấn tượng trong suốt cuộc đời, cũng như mối
tình đầu, mãi mãi không phai. Đưa tay lên môi, những hình ảnh lúc ấy lại ùa về. Đúng là rất ngọt ngào, nhưng mà… trái tim tôi thì hoàn toàn
không đập mạnh như tôi tưởng. Tôi chỉ bất ngờ, và có một lúc nào đó,
trong đầu tôi chợt hiện lên nụ cười ấm áp …
***
Bờ sông…
Danny ngồi một mình, mái tóc để mặc gió thổi bay. Anh lúc này thật giống một
lãng tử, hoàn toàn có thể hút hồn bất cứ người con gái nào trông ra. Chỉ tiếc rằng, trái tim chàng lãng ấy vốn đã không còn chỗ cho thêm một cô
gái nào khác. Nó, giờ đây tràn ngập hình ảnh một gương mặt đỏ bừng, ánh
nhìn ngỡ ngàng, mắt tròn to trong sáng, và… bờ mội ngọt ngào. Nụ hôn
này, anh sẽ không bao giờ quên… Danny mỉm cười, nụ cười tròn trịa và đẹp nhất từ trước đến giờ. Có lẽ, chỉ Đan Đan mới có thể giúp anh thật lòng mình được như thế. Chỉ là, lúc cô đẩy anh ra, trong lòng anh bỗng có
chút hụt hẫng. Ừ thì cô xấu hổ, cô ngại ngùng, nhưng hình như là còn vì
một lý do khác… Không ! Danny không muốn nghĩ thêm nữa! Cơn đau đầu lại
ập đến, như thách thức sức chịu đựng của anh. Chắn chắn vì cô ấy quá bất ngờ mà thôi…
***
Trong khi đó, tại một ngôi biệt thự cổ kính…
Ryan tựa lưng vào thành khung cửa sổ lớn, từ đây anh có thể nhìn thấy cả bầu trời đầy sao.
” Ryan, kia là sao gì vậy?”
” Đó là Taurus- Kim ngưu”
“Có truyền thuyết gì về nó không?”
” Em muốn nghe?”
“Vâng ạ!”
” Uhm… Zeus, chúa tể của của các vị thần có tật mê phụ nữ, cả con người
lẫn thần thánh. Nhưng vì bị vợ Hera theo dõi dữ quá nên ông thường thay
đổi dạng thành thú vật để có thể đến với người đàn bà mình chọn một cách dễ dàng.
Ngày nọ, Zeus để mắt đến ngườI tớ gái xinh đẹp Europa khi nàng đang chơi đùa với bạn bè ngoài bờ biển. Để các cô gái không sợ hãi, ông biến thành
con bò trắng Taurus (Kim Ngưu) và dùng vẻ đẹp của con vật làm mêm mẩn
Europa.
Khi nàng ham chơi với con thú, xa dần bạn bè, Zeus nằm xuống cho nàng cưỡi
lên lưng lao vào biển cả bất chấp lời kêu cứu của nàng. Đến đảo Crete,
Zeus hiện nguyên hình, nhận Europa làm tình nhân và nàng sinh cho ông ba con trai. Zeus treo ảnh con bò trên thiên đường, nơi nó đại diện cho
tình yêu, sức mạnh và vẻ đẹp. ”
“Ều, thế nào ý!”
” Haizzz đó là sức mạnh của tình yêu ngốc ạ, khi nào yêu em sẽ hiểu”
” Hứ, dù sao vẫn cứ kì kì sao đó!”
…
Giờ đây Ryan cũng nhìn thấy chòm Taurus lấp lánh giữa bầu trời đầy sao kia, chỉ khác rằng bên cạnh anh không còn là cô nàng hay thắc mắc Judy kia
nữa. Một mình. Cô đơn. Buồn thật! Hít một hơi thật sâu, hai mí mắt Ryan
khẽ chùng xuống. Và trái tim anh một lần nữa nhói đau. Danny là người
bạn thân thiết nhất của anh, còn Judy là người con gái anh yêu sâu sắc…
Từ lúc nào cô gái ngốc nghếch ấy đã chiếm một vị trí quan trọng đến vậy
trong trái tim anh, từ lúc nào anh đã tạm quên đi tất cả để hoàn toàn
dành trọn yêu thương cho cô ấy, từ lúc nào? …
Tình yêu thật diệu kì, nhưng cũng thật trái ngang. Nó là một thỏi chocolate
đắng ngắt, mà khi vào đến họng lại ngọt ngào không thôi. Và vì thế con
người ta vẫn cứ lao vào biển tình không đáy ấy, bơi mãi, bơi mãi mà
không tìm đến bờ…
Phải làm gì đây? Thế nào mới là tốt cho cả ba người?
Dường như là anh đã yêu từ lần đầu khi anh gặp người
Một tình yêu như thắp sáng tâm hồn
Luôn thấp thoáng trong tim hình bóng ai
Dù cho em nơi chốn xa
Từng ngày dài anh vẫn đợi chờ
Bầu trời khuya ngàn sao sáng lung linh
Luôn thao thức nhớ em từng đêm.
Rừng phong phía Đông thành phố
Mưa…
Tại sao lại mưa chứ?
Tại sao cô vừa đến trời lại đổ mưa?
Sắc đỏ của rừng phong nhuộm đỏ cả một vùng…
Trúc Vy một mình đi giữa rừng phong ấy… Trong mưa… Cô độc…
- Caroll ! – Justin chạy đến bên Trúc Vy, vội vã ch