XtGem Forum catalog
Hôn Lên Đôi Môi Em

Hôn Lên Đôi Môi Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325013

Bình chọn: 8.5.00/10/501 lượt.

nh nổi khùng lên.

- Cô hãy trả lời dứt khoát với tôi, tôi cũng rất khó xử, mong Dương Tiểu thư hãy thông cảm.

- Cháu đồng ý! – Câu trả lời bật khỏi môi Dương Mẫn.

- Được, vậy chúng ta kí hợp đồng ngay đi, Dương tiểu thư hãy bỏ qua sự thất lễ của tôi, bộ sưu tập lần này đối với tôi rất quan trọng…

- Không sao đâu ạ. – Dương Mẫn xua tay. Cô đã quyết định thì cô sẽ chấp nhận. Cùng lắm Triệu Thiên Minh lại nổi điên lên rồi tống cổ cô ra đường.

Dương Mẫn vẫn cảm thấy quyết định của mình quá liều lĩnh, điên khùng, cô mà bị đuổi thì biết đi đâu mà sống? Dương Mẫn vốn rất nhát gan, không hiểu sao bỗng dưng nổi máu liều như thế.

Rất nhanh, Tiêu Á Lan lấy ra tờ hợp đồng. - Dương tiểu thư, mời đọc hợp đồng. – Tiêu Á Lan cứng nhắc.

Dương Mẫn đọc qua một lượt, cô suýt nữa bật ngửa ra đằng sau. Số tiền thù lao quá lớn, vượt quá tưởng tượng của cô rất nhiều, hóa ra chỉ cần làm người mẫu cho người ta chụp ảnh lại kiếm được nhiều tiền như thế, số tiền này nhẩm nhẩm cũng đủ cho cô mua vài ngàn cuốn luận cương.

- Có được không Dương tiểu thư?

- Được ạ! – Dương Mẫn gật đầu như gà mổ thóc.

...

Tiêu Á Lan cầm một bản, Dương Mẫn cầm một bản, đều có đầy đủ chữ kí của hai bên.

Lòng cô sung sướng muốn điên lên, lần đầu tiên trong đời cô sắp được cầm một số tiền lớn như thế! Dương Mẫn chỉ muốn ôm ai đó một cái rồi siết thật chặt cho nghẹt thở để giải tỏa nỗi sung sướng này.

Nhét bản hợp đồng và cặp, tự nhiên Dương Mẫn cảm thấy cặp nạng như nhét cục vàng.

Dương Mẫn cười toe toét cúi chào rồi bước ra khỏi phòng làm việc của Tiêu Á Lan. Cô sung sướng đến mức không còn biết trời trăng gì nữa, cứ thế vừa cười vừa đi, trên mỗi bước chân như có ngàn bông hoa nhỏ.

- Chị dâu! – Đột nhiên ai đó tóm tay cô, lôi cô về với thực tế.

Dương Mẫn ngơ ngác quay đầu lại, nụ cười ngốc nghếch vẫn còn nở trên môi.

- Sao thế? – Triệu Thiên Kỳ mỉm cười hỏi. Không ngờ lại gặp Dương mẫn ở đây. – Chị đến đây làm gì thế?

- Bí mật! – Dương Mẫn đưa tay lên môi với vẻ thần bí khiến Triệu Thiên Kỳ càng tò mò.

- Cái gì thế? – Triệu Thiên Kỳ ngứa ngáy hỏi.

- Muốn nghe không? – Dương Mẫn cười toe toét. – Muốn nghe thì ghé đầu lại đây!

Nhìn bộ dạng sung sướng của Dương Mẫn, Triệu Thiên Kỳ càng tò mò, anh cúi đầu lại gần cô.

“ Chụt!”

Dương Mẫn đột nhiên ôm cổ Triệu Thiên Kỳ hôn một cái! Triệu Thiên Kỳ trợn mắt nhìn cô, đưa tay sờ má.

- Chị…

- Ha ha, coi đỏ mặt kìa! Chị đang vui lắm! – Dương Mẫn cười ngốc nghếch. – Bữa nào chị đãi em ăn khoai nướng nhé! Giờ chị phải về đây!

Triệu Thiên Kỳ đứng ngây ra nhìn Dương Mẫn, anh không nghe được gì, chỉ thấy đôi môi hồng xinh liếng thoắng không ngớt.

- Nhớ giữ bí mật cho chị nhé, hi hi! – Dương Mẫn đặt tay lên môi. – Đừng nói với ai chị đã đến đây nhé!

Nói xong cô đây cửa bước ra tung tăng đi trên phố.

Chàng trai trong cửa tiệm cứ ngây ra như tượng, một tay ôm má, mắt cứ dõi theo cô.

Những cử động của hai người đều không lọt khỏi đôi mắt chữ O của hai chàng trai đứng gần Triệu Thiên Kỳ.

Vương Thái Thái hai tay ôm miệng, Khương Vĩnh Kiệt hai tay ôm đầu.

- Oh oh oh… my god! – Mãi một lúc sau, Khương Vĩnh Kiệt mới cà lăm lên tiếng.

Hai người sửng sốt nhìn Triệu Thiên Kỳ.

- Trời đất ơi! – Vương Thái Thái đột nhiên đấm mạnh vào lưng Triệu Thiên Kỳ.

Anh nhăn nhó hất tay thằng bạn ra.

- Ha ha! Trái đất đúng là tròn…

- Không phải! – Triệu Thiên Kỳ cau mày.

- Ha ha! Còn không phải nữa! – Khương Vĩnh Kiệt nhảy vào phụ họa. – Hai người ôm hôn giữa đám đông mà không có gì à?

- Ôm hôn cái đầu mày! – Triệu Thiên Kỳ nóng máu gườm tóe lửa.

- Ha ha, coi Triệu thiếu gia quê kìa mày! Vương Thái Thái không chịu buông tha. – Mày khai mau! Em nào thế? Nhà ở đâu?

- …

- Ể? – Khương Vĩnh Kiệt đột nhiên há mồm, mặt đầy vẻ kinh dị. – Chị dâu mày đấy phải không? Tao nghe mày gọi “chị dâu” rõ ràng…

Khương Chính Kiệt vừa dứt lời đã quay qua Vương Thái Thái, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt kinh hoàng.

- Đừng nói… đừng nói… mày yêu cô ta nhé! – Cả hai cùng đồng thanh nói to.

Bây giờ cả hai mới hiểu ta thái độ lạ lùng của Triệu Thiên Kỳ suốt thời gian qua là vì đâu. Hóa ra Triệu Thiên Kỳ đã “trúng tà” của bà chị dâu.

- Oh my god…

- Không phải như tụi mày nghĩ đâu! – Triệu Thiên Kỳ đỏ mặt. Anh bỏ đi ra khỏi cửa hiệu.

- Ê! Thế còn quà cho Ami??

Hôm nay là ngày giáo sư Trần báo điểm của đồ án.

- Trước khi trả đồ án cho các bạn, tôi có vài nhận xét. – Thầy Trần gõ gõ cục phấn lên bàn. – Các bạn làm vẫn mang tâm lí đối phó, ngày đến cả cái bìa đóng cũng chả nên hồn, nhiều người còn “thông minh” khi dịch lại các tài liệu nước ngoài có sẵn, xem ra các cô cậu bây giờ hơi bị xem thường