XtGem Forum catalog
Hôn Lên Đôi Môi Em

Hôn Lên Đôi Môi Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324744

Bình chọn: 10.00/10/474 lượt.

như thế nhà anh chưa từng được ăn. Hóa ra đây chính là mùi vị của một món ăn bình dân, hóa ra những con người bình thường cũng có một phong vị rất riêng, không cầu kì về hình thực nhưng mùi vị lại rất tuyệt vời.

Triệu Thiên Kỳ ăn một mạch hết 3 cái bánh chuối.

- Dì ơi, cho cháu đĩa nữa!

Triệu Thiên Kỳ ăn một lúc bảy tám cái bánh chuối, giống như kẻ chết đói, Dương Mẫn trợn mắt nhìn cậu em chồng, chẳng lẽ cậu không biết thương xót túi tiền của cô hay sao?

- No chưa? – Dương Mẫn lấy tay quẹt mép nhìn số đĩa trống la liệt trên bàn.

- Chưa! – Triệu Thiên Kỳ vẫn cắm đầu ăn như ma đói.

- Em… em đói lắm à? – Dương Mẫn nhìn anh chằm chằm.

- Ngon quá, chị ăn nữa đi! – Triệu Thiên Kỳ xua xua tay, ý bảo cô đừng hỏi nữa, để anh còn “tập trung vào chuyên môn”.

- …

Đến lúc Thiên Kỳ vươn vai, đưa tay chùi miệng với vẻ thỏa mãn, Dương mẫn mới dám thở phào.

- No chưa?

- Rồi! Hì hì, chị dâu đúng là tuyệt vời! – Triệu thiên Kỳ cười tít mắt. – Yêu chị dâu quá cơ! Ngon thế mà bây giờ em với được ăn!

- Hơ hơ… - Dương mẫn không biết phải làm sao trước vẻ mặt thỏa mãn và sung sướng của cậu em chồng, dù sao chính cô cũng là người hứa sẽ bao cậu ăn.

Lời nói ra như bát nước hắt đi, muốn hốt lại cũng không được.

Nhìn vẻ mặt xót xa của Dương Mẫn, Triệu Thiên Kỳ phá lên cười khanh khách.

- Chị dâu xót tiền à?

- Đâu có! – Dương Mẫn xấu hổ đỏ bằng mặt.

- Còn chối nữa! Thôi để em trả tiền cho. – Triệu Thiên Kỳ mỉm cười định móc ví ra nhưng Dương Mẫn đã ngăn anh lại.

- Không được, đã hứa rồi mà! Lần này chị trả tiền.

- Được không đấy? – Triệu Thiên Kỳ gian gian nhìn cô.

Dương Mẫn xấu hổ lờ đi ánh mắt chọc ghẹo của cậu em chồng ôm cặp chạy ra tính tiền.

Sau khi rời khỏi quán chuối chiên, hai người tiếp tục dạo chơi lòng vòng quanh phố.

- Thiên Kỳ. – Dương Mẫn đột nhiên lên tiếng.

- Sao thế? – Anh nhướn mắt nhìn cô chờ đợi.

- Ưm… em đưa chị về thăm ông nội đi! Chị… chị chưa biết nhà ông, với lại… - Cô liếm môi nhìn cậu.

- À, thì chuyện đó có gì to tát đâu, em lại cứ tưởng chị “có việc khẩn cấp” ha ha… - Nói đoạn, anh cười rất gian, Dương Mẫn hai má đỏ bừng. Triệu Thiên Kỳ đúng là vô duyên có mã số, ngay cả chuyện như thế cũng nói ra cho được.

Nói đoạn, anh quay đầu xe lái về phía đường cao tốc ra khỏi thành phố.

Ngôi nhà của vị chủ tịch Triệu Doanh Chính lừng danh nằm trên một ngọn đồi, ngọn đồi này đã được Triệu Doanh Chính mua lại và cất ngôi biệt thự vô cùng rộng lớn. Dương Mẫn tròn mắt nhìn với vẻ ngưỡng mộ.

- Oa… đã quá nhỉ! Hi hi…

Triệu thiên Kỳ vẫn tiếp tục lái xe, lâu lâu lại nhìn Dương Mẫn.

- À, mà em ở chỗ nào vậy?

- Nhà em à? – Triệu Thiên Kỳ đưa tay gãi gãi cằm. – Hỏi chi vậy?

- Thì hỏi bữa nào đến chơi, he he!

- Nhà em không to như nhà anh hai đâu! – Anh cười hì hì. – Nếu chị thích bữa nào em dẫn chị tới.

- Nhớ nha! – Dương Mẫn vỗ tay reo lên.

Con đường lên biệt thự khá vòng vèo hai bên con đường trồng rất nhiều hoa và cây xanh, nơi đây quả là thiên đường dành cho những người yêu thích hoa. Những bông hoa rực rỡ tạo thành cả dòng sông hoa đủ sắc màu, chiếc xe dừng lại trước một cánh cổng sắt to, một người bảo vệ bước ra yêu cầu mặc đồ đen bước ra yêu cầu dừng xe lại, thấy người lái xe là Triệu Thiên Kỳ thì cúi đầu chào.

- Nhị thiếu gia!

Triệu Thiên Kỳ gật đầu với người bảo vệ rồi cho xe chạy thẳng vào trong.

- Oa… - Dương Mẫn thốt lên đầy ngưỡng mộ. – Oai ghê nhỉ.

Triệu Thiên Kỳ khoái chí cười hì hì.

- Ông nội mà thấy chị đến chắc vui lắm. Ông dạo này không khỏe nên chả đi đâu được.

- Em thấy chị ăn mặc thế này có được không nhỉ? – Dương Mẫn liếm môi chỉnh lại quần áo một chút.

- Xinh lắm rồi! Với lại chắc ông nội cũng không khắt khe lắm đâu.

Dương Mẫn vẫn cảm thấy ăn mặc như thế này đến thăm ông nội cũng hơi kỳ kỳ nhưng đã lỡ rồi, chẳng lẽ lại nhờ Triệu Thiên Kỳ chở về thay quần áo?

Triệu Thiên Kỳ dừng xe trước một ngôi biệt thự màu trắng rất lớn xây theo kiến trúc châu Âu vô cùng sang trọng như một cung điện. Dương Mẫn mắt chữ O mồm chữ A nhìn không chớp mắt.

Trước ngôi biệt thự là một đài phun nước năm tầng theo kiến trúc châu Âu thế kỉ XV. Trên đỉnh đài phun nước là tượng Nữ thần tình yêu và sắc đẹp- Aphrodito. Càng tầng bên dưới là những tiểu thần có cánh nhỏ.

Mái nhà xây theo phong cách phương tây với mái hình chóp nhọn, phần mái chính với những chi tiết hết sức cầu kì, phía trước có hai linh thú quỳ phục. Đường viền giữa mái và tường được dát vàng vô cùng sang trọng, những cửa sổ cũng được trạm trổ tỉ mỉ, tất cả toát lên nét vương giả, phú quý đến cực điểm.

Vừa hay lúc đó người quản gia cũng đang đi tới. Thấy Triệu Thiên Kỳ, ông cũng kính cúi chào. Nói đoạn, ông nhì