XtGem Forum catalog
Học Viện Thiên Tài

Học Viện Thiên Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327422

Bình chọn: 7.00/10/742 lượt.


cười ha hả, lăn lộn như vừa hít NO

- Cậu…. Ha Ha ….Cậu…ngốc……ngốc….ha ha….

Ngay lập tức, tôi nhận ra mình bị hắn lừa một vố quá đau.
Sao mà tôi lại ngu thế nhỉ, bị lừa vậy cũng tin.

Mặt tôi đỏ lên dần dần, máu nóng từ từ trào lên đầu. Chỉ hận
không thể lập tức giết chết Hoàng Thiên Vũ

Tôi gằn giọng

- Cậu được lắm! Hoàng Thiên Vũ….

Thấy biểu hiện tức giận của tôi, cậu ta thôi cười, nhìn tôi
cợt nhả

- Bình tĩnh chút đi! IQ đã không cao, EQ cũng kém nữa!

- Cậu…..

- Được rồi! Được rồi! Không đùa nữa! Về phòng thôi!

Thiên Vũ xua xua tay, cúi xuống xách túi đồ của tôi.

- Cậu….cậu làm gì vậy? – Tôi la toáng lên, mặt hằm hằm, chạy
đến giật lại túi đồ của mình.

Cậu ta lại muốn gì nữa đây??

- Đang xách giùm cậu đó – Hoàng Thiên Vũ phân bua

- Không cần! Đồ tôi tôi tự xách! – tôi cáu kỉnh nhìn cậu ta.

- Tốt thôi!

Thiên Vũ khoát tay, thản nhiên đi trước.

Tôi không biết cậu ta có ý đồ gì, hay là lại chuẩn bị nghĩ
ra trò xấu xa nào trêu trọc tôi cũng nên. Tốt nhất là cứ đề phòng vẫn hơn.

Tôi đi theo sau Thiên Vũ mà cứ cỏ cảm giác đi theo quả bom nổ
chậm. Banh xác lúc nào không biết. Dù sao thì đọ trí thông minh, tôi tu mười kiếp
nữa cũng chẳng bằng cậu ta được.

Tôi còn đang suy nghĩ thì Thiên Vũ bỗng dừng lại, tôi suýt nữa
va vào cậu ta, lúc ngửng lên mới thấy cái biển 300 to đùng.

Cậu ta dẫn tôi về phòng? Tốt bụng quá nhỉ?

- Chìa khóa đâu? – Vũ ngạo ngược đưa tay về phía tôi.

Cứ làm như phòng mình không bằng. Tôi hậm hực đặt đồ xuống,
lần tìm chiếc chìa khóa vừa mới được phát.

Nhưng…đâu mất rồi! Túi áo tôi trống trơn, không có gì cả. Chẳng
lẽ là làm mất rồi???

- Đâu? – Vũ lặp lại câu hỏi, nét mặt hơi cau có

- Mất rồi!

- Mất rồi??

- Mất rồi!

Hai mắt Thiên Vũ trợn lên, nhìn tôi như người ngoài hành
tinh.

- Cậu đúng là….

Cậu ta lắc đầu, rồi thục tay vào túi, lần mò.

Tôi còn đang thắc mắc thì đã thấy cậu ta rút ra một chiếc
chìa khóa, rất nhanh nhẹn, Vũ tra chìa, ổ khóa kêu cách một tiếng, rồi cánh cửa
bật mở.

Sao?....Sao cậu ta lại có khóa phòng tôi chứ??

Chưa kịp thắc mắc, Vũ đã tự tiện vào phòng, còn quay lại nhắc
tôi

- Không vào hả?

Tôi lẽo đẽo vác đồ vào, đặt đống va li sang bên cạnh rồi ngồi
thở.

Căn phòng mới khá đầy đủ, thứ gì cũng có. Bàn học hướng ra cửa,
bên cạnh có vài chậu hoa nhỏ, hương thơm dìu dịu.

Tôi mân mê chiếc ghế mịn như nhung, mỉm cười hài lòng. Căn
phòng này tiện nghi hơn tôi tưởng nhiều!

Bất chợt liếc qua chiếc giường lớn, tôi trợn mắt thấy Thiên
Vũ đang thản nhiên lăn ra giường.

Sao lại có kẻ vô duyên như vậy được cơ chứ? Tự tiện vào
phòng con gái, lại còn là người xa lạ vừa mới gặp chưa đầy 12 tiếng mà đã nhảy
phóc lên giường.

Tôi cố giữ chút bình tĩnh, lịch sự nói

- Cảm ơn cậu đã đưa tôi về phòng. Giờ thì tôi cần nghỉ ngơi,
phiền cậu ra ngoài!

Vũ ngay lập tức ngồi bật dậy, ngơ ngác

- Ra ngoài, ý cậu là sao?

Hoàng Thiên Vũ đúng là trơ trẽn, chẳng lẽ cậu ta muốn ở luôn
phòng tôi sao? Thật không biết xấu hổ

Tôi bình – tĩnh giải thích

-Đây là phòng của tôi, và tôi đang có như cầu nghỉ ngơi, nên
phiền cậu trở về phòng mình!

Vũ càng ngơ ngác

- Nhưng…đây chính là phòng tôi mà!

Phòng cậu ta???? Rõ ràng trên chìa khóa phòng của tôi có số
300 cơ mà.

Thấy tôi hoang mang, Thiên Vũ tiếp tục nói

- Hai chúng ta ở chung một phòng mà, cậu không biết sao?

Tôi choáng váng nhìn cậu ta. Trong phút chốc không hiểu chuyện
gì đang xảy ra.

Sao tôi lại ở cùng phòng với kẻ xấu xa đáng ghét này được chứ?
Mà hơn nữa chúng tôi một nam một nữ, sao có thể….

Tôi lắp bắp

- Sao….sao được….cậu không phải ở kí túc xá nam sao??

Vũ ngạc nhiên nhìn tôi, sau đó dường như sực tỉnh, cậu cười

- Hình như có chút hiểu lầm. Tôi là CON GÁI. Girl 100%




Mặt tôi ngu ra như vừa bị tát. Gì chứ? Con gái? Cậu ta là
con gái?? Hoàng Thiên Vũ là con gái????

Tôi há miệng nhìn cậu…à không…cô ấy, trên mặt hiện to lù lù
một chữ: shock!

Giá mà không có cái ghế dựa đằng sau thì tôi đã ngã đập mặt
xuống sàn rồi.

trước vẻ mặt không-thể-ngạc-nhiên-hơn của tôi. Vũ cười thản
nhiên

- khó tin lắm hả? Cần kiểm tra không?

- không….không cần!

Tôi lắc đầu, trong óc vẫn cứ vang lên câu nói:

Hoàng Thiên Vũ là con gái? Là con gái?

Bất chợt cậu ấy cười lớn, lăn cả ra giường. Vừa cười vừa nói

- Biểu cảm rất thú vị, đúng như những gì tôi mong đợi!

Mặt tôi càng ngu hơn nữa. “Rất đúng những gì tôi mong đợi”.
vậy là tôi…tôi lại bị lừa tiếp sao????

- cậu….cậu…. – tôi ức đến nỗi không nói nên lời, chỉ chỏ
liên thiên cả.

- Nghe tôi giải thích đã.- Vũ ngừng cư