Pair of Vintage Old School Fru
Học Viện Ngôi Sao

Học Viện Ngôi Sao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321433

Bình chọn: 10.00/10/143 lượt.

i từ "Yêu".

- Nào, ăn cháo thôi! Cháo em nấu cùng với thịt gà và hành mùi đó! Ngon lắm! Anh ăn thử đi! - Nó múc cháo bát, lấy thìa xúc 1 ít rồi thổi cho bót nóng và tống thẳng vào miệng hắn luôn, không cho hắn ú ớ gì thêm. Hắn đành phải nuốt thử.

- Ngon mà! Đúng’p ko? - Nó hỏi trong đôi mắt long lanh, lấp lánh và lung linh.

- Ngon lắm! Nữa đi! - Hắn mỉm cười và há miệng chờ nó đút tiếp.

Vầ thế là chỉ trong một buổi... trưa. Hai cục băng của Bắc Cực và Nam Cực bồng trở nên ấm áp, hiền lành và nhí nhảnh hơn bao giờ hết. Những nụ cười giường như đã bị lãng quên cách đây rất lau rồi giờ lại ngự trị trên môi của 2 người nào đó. Họ không càn biết rằng: ngày mai, sẽ có chuyện gì xảy ra. Nhưng dù tốt hay xấu thì có lẽ, ta vẫn cứ phải chấp nhận nó.

(p1) Xuất viện

Buổi chiều, hắn xuất viện. Kiệt, Khang và Nhật nghe tin thì nhảy cẫng lên mà chạy nhanh đến bệnh viện. Đan, Hà và Ngọc thì cũng vui thay và cùng 3 chàng kia đến bệnh viện.



"Cạch" - HẢ? HAI NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ VẬY?

Cánh cửa phòng bệnh vừa bật mở thì tiếng "đồng hét" của 6 con người đã đâm thẳng xuyên thủng vào tai của nó và hắn 1 cách không thương tiếc. Nó khẽ nhăn mặt, ngồi phịch vào lòng hắn, phụng phịu:

- Im giùm con cái đi mấy ông bà nội? Có gì mà la lớn vậy? Chỉ là hôn thôi mà!

- Đúng vậy đấy! - Hắn tiếc nuối đưa phần mu bàn tay lên quệt môi dưới. - Mất hết cả hứng!

- Khoẻ hẳn rồi hả? Tình tứ thấy ớn à! - Hà đặt túi trái cây lên bàn. - Có vẻ mày tha lỗi cho tên này rồi hả Linh?

Nó cười nham hiểm:

- Chưa xong đâu, hê hê! Mắc gì mà tao đã tha lôi sớm thế chứ, hờ hờ hờ!

Nụ cười ấy, câu nói ấy, giọng điệu ấy, làm cho đồng loạt mọi người trong căn phòng cảm thấy lạnh gáy. Rồi Đan lên tiếng:

- T... Thôi nào! Chuẩn bị về thôi!

- Ừ! - Phần còn còn lại đồng thành.

Rồi tất cả dọn đồ của hắn chuẩn bị ra về, Hà thì chạy lại xách túi hoa quả vừa đem đến. "Haizz, thật hết nói nỏi con này!" - Vâng, suy nghĩ của 7 người kia. - "Mang đến xong chả làm gì lại mang về!".

_ _ _

Tại 1 nơi nào đó...

- Grừ...! Mấy con nhỏ chết tiệt đó!

- Chúng nó sẽ phải trả giá đắt cho những gì đã làm!

- Hôm nay chúng chỉ gặp may thôi!

- Đúng vậy! Hừ! Chúng ta phải giết chết bọn nó!

- Ya... ha ha ha ha!

Trong bóng tối, giọng nói 4 người con gái vang lên 1 cách man rợ cùng những nụ ác quỷ!

_ _ _

"Hành động đi! Tôi đón chờ!" - Suy nghĩ khiêu khích ấy như vang lên trong đầu nó. Dường như, nó đã đoán đc gì chăng?

~ ~ ~

Mời các bạn đón đọc p2 sắp tới! Lịch post của mình ko ổn định mấy nên mong các bạn tha lỗi nka! Mama lắp lại con - píu - tờ cho mìk ùi nên mìk sẽ post bằng máy tính vào T7 hàng tuần! Tạm thời là thế đã chứ mìk cx chưa bít lịch xác định! Minna đừng ném đã vội nka!

(p2)

Sáng hôm sau, tại Học Viện Ngôi Sao…

- Tuấn Nam, xách cặp!

- Tuấn Nam, đói!

- Tuấn Nam, khát!

- Tuấn Nam, …

- …

Vâng, đó chính là giọng của nó và người đang thực thi mệnh lệnh chính là hắn. Sáng nay, vừa mới gặp nhau ở cổng trường là nó đã bắt hắn xách cặp, rồi mua đồ ăn, rồi mua nước, vân vân và vân vân. Mọi học viên trong trường nhìn nó và hắn như sinh vật lạ vậy khiến Kiệt, Nhật, Khang và Đan, Hà, Ngọc cứ bụm miệng cười.

- Tuấn Nam! - Đấy, nó lại gọi đấy. Giờ ăn trưa rồi mà cũng không tha cho hắn.

Hắn ngồi đối diện nó, hỏi mà mặt méo xệch:

- Gì vậy?

- Lại đây! - Nó ngoắc ngoắc tay, hệt như cái cách nó gọi con kiki nhà nó vậy.

Hắn buộc phải tiến đến, hất mặt:

- Gì?

- Đút cho em! - Nó nói tỉnh rụi.

- Hả??? - Cả bàn hét lên làm các học viên khác tò mò nhìn vào.

Nó không trả lới, nhìn lơ đễnh đi chỗ khác, ngúc ngoắc cái đầu. Hắn thở dàu ngai ngán. Thật ngu ngốc khi chấp nhận lời đề nghị của cô nàng này.

- Nói "A" đi! - Hắn đưa chiếc đùi gà chiên lên trước miệng nó, cách chỉ khoảng 5cm.

- A! - Nó ngây ngô há miệng ra. Và thế là hắn ấn mạnh chiếc đùi gà vào miệng nó làm nó suýt nghẹn. Miệng đầy thịt gà, nó nói khôngg ra tiếng. - Ê, anh àm ái oái ì ậy ả? (Ê, anh làm cái quái gì vậy hả).

Rồi nó nuốt cái "Ực". Xong 1 em đùi gà. Chợt từ xa, nhỏ My cùng 3 nhỏ kia tiến lại. Nó biết điều đó. Một tia sáng loé lên trong đầu nó. Nháy mắt vs 3 người kia, nó đợi đúng nhỏ đi đến gần thì bê bát súp gà mà đứng lên. Và...

"Ào" - nguyên bát súp nóng hổi ngự trị trên người nhỏ. Nhỏ hét toáng lên:

- Á, nóng quá! Mày làm cái gì vậy?

- X... xin lỗi My tiểu thư! Cô không sao chứ? - Nó giả bộ hoảng hốt vì sự bất cẩn của mình.

Nhỏ My xô nó ra, hét lên:

- Cút ra!

- Tôi xin lỗi, để tôi giúp! Coi như chuộc tội! - Nó nói rồi cầm lấy chiếc khăn dùng để lau bàn lên lau từ mặt đến cổ nhỏ. Mỡ dính nhầy nhụa lên n