The Soda Pop
Học Viện Hoàng Gia

Học Viện Hoàng Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323725

Bình chọn: 8.5.00/10/372 lượt.

bệch thiếu sức sống của Hàn Tuyết ,
một nỗi đau xót , hối hận dâng trào trong lòng.Anh gục mặt vào hõm cổ
của Hàn Tuyết khàn giọng nói :

Bảo bối, anh thật đáng chết mà.Nếu anh không chủ quan em sẽ khỏe mạnh mà không phải nằm trong phòng hồi sức như thế này.

Hàn Tuyết vòng tay ôm cổ Thiếu Hạo nỉ non :

- Không phải lỗi tại anh, không phải tại anh mà.Đừng như thế được không? Em sẽ giận đấy.Em sống dai lắm.bây giờ trúng thêm một viên đạn nữa cũng chẳng sao hết.

Thiếu Hạo kích động siết tay ôm chặt Hàn Tuyết.Cô cảm nhận nơi cổ của mình có thứ gì đó rơi xuống lành lạnh.Hàn Tuyết ngẩng đầu dậy hỏi :

- Thiếu Hạo , anh làm sao vậy ? Này , Thiếu Hạo .

- Bảo bối à, sau này cấm em không được nói những lời đó nữa nghe không ? Dọa chết anh một lần là đủ rồi.Lúc đó , nhìn thấy em ngất , máu cứ
không ngừng tuôn ra.Thật sự dọa anh tim muốn ngừng đập.Từ nhỏ đến lớn
anh chưa bao giờ nếm trải qua cảm giác thống khổ như vậy cả.Anh thật sự
rất sợ , rất sợ em sẽ bỏ anh mà đi.

Hàn Tuyết đau lòng đưa tay vuốt mái tóc bóng mượt của Thiếu Hạo nức nở
khóc.Cô không ngờ một người cao cao tại thượng như anh lại tỏ ra yếu
đuối bất lực.Tự thừa nhận nỗi sợ hãi của mình trước mặt cô lại còn rơi
nước mắt nữa chứ.Được một nam nhân yêu thương mình như vậy , Hàn Tuyết
đã cảm thấy thật mãn nguyện rồi.Thiếu Hạo bỗng nhiên ngẩng đầu dậy , Bàn tay to lớn nắm giữ khuôn mặt thanh lệ của Hàn Tuyết mỉm cười gian tà :

- Em làm anh lo sợ như vậy thì bây giờ em phải bù đắp lại tổn thất tinh thần trong 3 ngày nay mới được

Hàn Tuyết vẻ mặt mờ mịt hỏi lại :

- Bù đắp gì cơ ?

Thiếu Hạo mỉm cười gian trá :

- Em nói xem

Hàn Tuyết đỏ mặt gắt lên :

- Anh không được ăn hiếp người bị thương.Đồ sắc lang.

Thiếu Hạo nhanh nhẹn áp lên người Hàn Tuyết cúi đầu hôn lên đôi môi căng mọng của cô thì thầm :

- Anh chính là đại sắc lang đấy.Thì sao nào ?

Hàn Tuyết bật cười dụi đầu lên bờ ngực rắn chắc , hoàn mỹ của Thiếu Hạo :

- Đừng nháo nữa.Có khách đến kìa.

Thiếu Hạo ngẩng đầu lên hỏi :

- Có cần anh ra ngoài không ?

Hàn Tuyết lắc đầu :

- Không.Em muốn anh ở đây với em.

Thiếu Hạo cưng chiều xoa đầu Hàn Tuyết cúi xuống hôn nhẹ lên trán của cô rồi bước ra ngoài mở cửa.giọng nói lạnh như băng tuyết ngàn năm vang
lên :

- Vào đi.

Huyết Tinh nắm lấy vai Lăng Tây Y đang bị trói tiến vào đứng trước giường của Hàn Tuyết .Cô ngẩng đầu lên nhìn Huyết Tinh dặn :

- Không cho ai tiến vào đây.

Huyết Tinh nhận lệnh bước ra ngoài đóng cửa lại.Hàn Tuyết ung dung nhìn Lăng Tây Y nói :

- Có chuyện gì không ?

Lăng tây Y ngồi xuống chiếc ghế đối diện chậm rãi trả lời :

- Tôi cần một lời giải thích.Tại sao năm đó chị lại giết mẹ của tôi ?

Hàn Tuyết chăm chú nhìn cô em cùng cha khác mẹ của mình cười cười :

- Không phải cô đã điều tra tường tận mọi chuyện về chúng tôi sao ?

Lăng tây Y lắc đầu cười khổ :

- Tôi vẫn không hiểu tại sao chị lại hận mẹ tôi như thế ? Bà chỉ là yêu
thương ba mới đến với ông.Mẹ chị do chết bất ngờ nên bà mới có thể lên
làm vợ chính thức.Mẹ tôi đâu có làm gì sai, sao chị nỡ nhẫn tâm giết
chết bà ấy , cướp đi hạnh phúc của tôi hả ?

Hàn Tuyết bật cười như đang nghe một câu chuyện vui.Chỉ có bàn tay run
run đang nắm chặt áo Thiếu Hạo là tiết lộ cảm xúc trong nội tâm của cô
mà thôi.Sau một hồi ổn định cảm xúc, Hàn Tuyết mới lên tiếng :

- Hạnh phúc của cô sao ? Tôi đã cướp đi hạnh phúc của cô vậy thì hạnh
phúc của 2 chị em tôi thì bị ai cướp ?Cô nói mẹ mình không đáng chết chứ gì ? Đúng vậy , bà ta không đáng chết một cách nhẹ nhàng như vậy .Tôi
còn muốn ngũ mã phanh thây , lăng trì bà ta cho đến chết kìa nhưng cô
cũng phải cảm ơn tôi vì còn một chút tính người để b

à ta chết một cách thống khoái như thế đấy.

Lăng Tây Y nhắm mắt lại ngẩng đầu lên để cho nước mắt chảy ngược vào
trong .Mẹ cô đã gây ra tội lỗi gì khiến Hàn Tuyết thống hận như vậy.Có
phải cô sai rồi không ?

- Nếu cô muốn biết thì tôi sẽ nói cho cô nghe về chuyện năm đó.

Lăng Tây Y gật đầu.Hàn Tuyết liền chậm rãi hồi tưởng lại những chuyện
hơn 10 năm trước.Cô kể trong nỗi thống khổ giãy dụa khiến Thiếu Hạo cũng đau đớn không kém.Tâm can bảo bối của anh phải trải qua đoạn thời gian
sống không bằng chết như vậy càng khiến anh thêm yêu thương sủng nịnh
cô hơn.Thiếu Hạo tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng dung cả cuộc đời của
mình bù đắp cho Hàn Tuyết.Để cô có thể cảm nhận được tình yêu thương và
sự ấm áp của một gia đình.Họ sẽ có những tiểu thiên sứ ngoan ngoãn.Cả
nhà cùng nhau trải qua những ngày tháng hạnh phúc như thần tiên.Thiếu
Hạo tự mỉm cười với những dự định trong tương lai của mình.

Lăng Tây Y sau khi nghe rõ đầu đuôi câu chuyện , cô thống khổ nghẹn ngào khóc không thành tiếng.Bao lâu nay , cô cứ nghĩ Hàn Tuyết đã cướp đi
hạnh phúc của mình nhưng thật không