Polaroid
Học Viện Hoàng Gia

Học Viện Hoàng Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324231

Bình chọn: 9.00/10/423 lượt.

ông để ý đến còn tươi cười mãn nguyện :

- Con nhận xét gì về C9Cx ?

Hàn Tuyết cảm thấy mơ hồ với dụng ý của sư phụ nhưng vẫn thành thật trả lời :

- Theo nguồn tin mà con biết thì chỉ trong vòng 8 ngày đã thâu tóm được
những băng đảng lớn như Hắc Đường, Vũ Đường, Bò Cạp Đen…Qủa thật rất
đáng sợ.Thủ đoạn tàn bạo, dứt khoát không cho người khác con đường
sống.Là một đối thủ không thể xem thường.

Nghiêm Minh Triệt vẫn duy trì nụ cười trên môi hỏi tiếp :

- Con có muốn lập ra một tổ chức chống lại C9Cx không ?

Hàn Tuyết nnhanh chóng lắc đầu :

- Con không có hứng thú.

Ông gật đầu nhìn Hàn Tuyết khuyên bảo :

- Con là nữ cũng không nên lao vào ân oán giang hồ làm gì.Sư phụ chỉ
muốn con có cuộc sống vô ưu vô lo, vui vui vẻ vẻ là tốt rồi.

Hàn Tuyết gật đầu sau đó quay về đề tài cũ :

- Vậy sư phụ không lo lắng gì về C9Cx sao ?

Thật sự từ lúc ở C9Cx trở về.Hàn Tuyết càng ngày càng cảm thấy có hứng
thú với tổ chức này, giống như có động lực nào đó khiến cô phải quan tâm đến.Có lẽ chính là tên lão bản kia.Nghiêm Minh Triệt mỉm cười trấn an :

- Người nhà, người n

hà cả mà.Con không cần lo lắng làm gì.Sư huynh con đang cố gắng lập ra một tổ chức ngang bằng với CEO-LEADER .

Hàn Tuyết lúc này mới vỡ lẽ hiểu ra cái tên hỗn đản kia chính là vị sư
huynh của mình cũng là Long Thiếu Hạo cao cao tại thượng đáng ghét .Dám
đem cô ra đùa bỡn.Đem những bực tức trong lòng giấu xuống, Hàn Tuyết
nhận xét :

- Con hiểu.Sau này nếu sát nhập C9Cx vào CEO -LEADER thì sẽ không có một thế lực nào ảnh hưởng đến chúng ta nữa.

Nghiêm Minh Triệt hài lòng với trí thông minh của 2 đồ đệ cưng , ông ôn hòa nói tiếp :

- Đành để sư huynh của con tung hoành giang hồ 1 thời gian vậy.

Dù không muốn nhưng Hàn Tuyết không thể không thừa nhận năng lực cùng sự tài giỏi của tên Long Thiếu Hạo đáng ghét kia.Thật là tức chết cô mà.

Buổi chiều mùa đông.Không khí se se lạnh khiến Hàn Tuyết rùng mình vài
cái .Khu trung tâm mua sắm cuối năm nhộn nhịp khách.Đã lâu lắm rồi cô
mới có thời gian đi dạo và mua sắm như thế này.Tâm tình cũng trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Dạo gần đây Hàn Tuyết dường như không thể hiểu nỗi
chính mình nữa.Mỗi tối cô thường mơ thấy Long Thiếu Hạo , anh như một
bóng ma cứ xuất hiện mọi lúc mọi nơi quấy nhiễu cuộc sống của Hàn
Tuyết.Cô thở dài bước ra ngoài nhìn ngắm những cặp tình nhân nép sát vào nhau đi vội trên đường trông rất hạnh phúc.Hàn Tuyết chợt nhận ra mình
thật cô đơn.Chỉ một mình đơn côi bước đi trong bầu không khí lạnh lẽo
.Cô tự cười giễu cợt chính mình.Từ lúc nào lại trở nên yếu đuối như vậy
chứ.Đúng là điên rồ mà.Hít một hơi thật sâu để ổn định , cô xách túm đồ
nặng trĩu rảo bước đi về nhà.Bỗng dưng túi đồ tuột khỏi tay Hàn Tuyết.Cô giật mình quay lại thì thấy Long Thiếu Hạo phía sau đang mỉm cười với
mình.Hôm nay anh thật giản dị trong chiếc áo thun trắng tay dài và quần
jearn .Không có dáng vẻ cao cao tại thượng chỉ còn lại nét đẹp nam tính
gần gũi mà thôi.Hàn Tuyết nhìn anh đến mức nhập thần khiến Thiếu Hạo
phải lên tiếng :

- Có cần nhìn đến như vậy không? Nếu em muốn thì anh sẽ chịu thiệt mỗi ngày đến nhà em ở cho em ngắm.

Hàn Tuyết bĩu môi :

- Buồn nôn .Trả lại đồ đây.

Long Thiếu Hạo bỏ ngoài tai lời của cô cầm túi đồ bước nhanh tới chiếc
8C SPIDER< ôi niềm mơ ước của ta , không biết phải ‘cày’ bao nhiêu
năm mới mua được một chiếc như thế nhỉ ? Thôi mơ ước chỉ là ước mơ mà
thôi.HUHU> để vào rồi quay lại nắm tay của Hàn Tuyết kéo đi.Hành động bất ngờ của anh khiến cô mờ mịt phải một lúc sau mới phản ứng rút tay
ra gắt :

- Anh làm trò gì vậy ?

Thiếu Hạo mỉm cười :

- Đi theo anh đi thì biết.

Cô bắt đầu thiếu kiên nhẫn cáu gắt :

- Đừng làm mấy trò vô bổ.Tôi không có thời gian chơi cùng anh đâu.Tạm biệt.

- Em làm sao vậy ? Không thể bỏ một chút thời gian đi cùng anh được ư ?

Hàn Tuyết bực tức hét lên :

- Muốn đi thì tìm mấy mỹ nhân khác kìa.Nếu anh nói sẽ có hàng ngàn người chấp nhận .Đừng lãng phí thời gian ở đây.Tôi không phải là đồ chơi của
anh.Ok.

Hàn Tuyết mãi lo nói mà không nhận ra sắc mặt Thiếu Hạo đang đen lại .Anh quát lên :

- Em nói đủ chưa vậy? Nói cho em biết, từ trước đến giờ chưa có người
nào dám mắng chửi anh như vậy cả.Em là người duy nhất nhưng đừng được
nước làm tới không coi ai ra gì.

Hàn Tuyết cũng tức giận không kém nhưng nhìn vẻ mặt âm trầm của Thiếu Hạo cô cảm thấy hơi sợ đành dịu giọng trở lại :

- Anh tức giận gì chứ, bộ tôi sai khiến anh đến đây để cho tôi nặng nhẹ sao? Xin lỗi tôi không muốn đi cùng anh.

Long Thiếu Hạo thầm nghĩ ‘ Con mèo nhỏ này đúng là ương bướng cần phải
dạy lại rồi.’Anh không nói gì chỉ nắm chặt tay kéo cô đi về phía trước
mặc cho Hàn Tuyết phản kháng.Đôi tuấn nam mỹ nữ tựa thiên tiên kia ầm ĩ
trên đường lôi kéo không ít ánh mắt ái mộ của mọi người .Hàn Tuyết ch