Snack's 1967
Hoàng Tử Băng Và Công Chúa Nụ Cười

Hoàng Tử Băng Và Công Chúa Nụ Cười

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324640

Bình chọn: 9.5.00/10/464 lượt.

cũng về rồi

Nó nhẹ nhàng khuyên

_ sao không cho anh ấy biết ?

Trang hỏi nó khi cô bình tỉnh lại

_ chuyện này. . . . chuyện này. . . . . .

_ vì bà không cho nói , bà muốn Điệp phải làm tốt tập huấn

Hy thấy nó không trả lời được nên trả lời

_ vậy tại sao năm đó bà đi nhanh vậy ?

Trang hỏi

_ vì năm đó ông bắt anh Vỹ đi và buộc chị phải làm mọi cách để cho tui đi Mỹ nếu không sẽ cho anh Vỹ chết nên. . . . . .

_ nên mới đi mà không nói gì ?

Trang liền nói tiếp

_ nhưng mà Điệp à ! chị nghĩ hạnh phúc là do mình tự nắm lấy , không ai
có thể ngăn cản em lúc em ở cạnh Vũ đâu ! hãy nắm bắt đi

Hy khuyên nó nên gặp hắn

_ đúng đó

Trang phụ họa thêm

_ nhưng mà. . . . . . .

Nó lưỡng lự

_ mọi chuyện do em quyết định

Nói rồi cô bước đi và dẫ Trang theo

_ mình nên gặp không ? hay là mình nên thử lòng Vũ ? cơ hội tốt đây !

Cô cười nhẹ rồi ngồi xuống và tiếp tục công việc dỡ dang



Một ngày làm việc mệt mỏi cũng đã hoàn thành .

Hắn thì sau khi hoàn thành công việc liền đi bar để khi say sẽ không nghĩ tới nó nữa

Còn nó thì quyết định quay trở về và đối diện với con tim mình , quay về để làm đúng theo con tim mình và không theo ý bà nữa nên khi tan làm nó
liền chạy xe thẳng về biệt thự Đen , nơi mà anh đang ở

Tại quán bar Tigon . . . .

_ chào anh ! lâu rồi không gặp

Một cô gái mặc đồ rất hot đi lại chỗ hắn

_ xin lỗi !

Một tên mặc vest đen đi lại chặn đường cô gái đó cho hắn đi

Hắn bước vào một căn phòng ở cuối quán , trước cửa của căn phòng đó có để
chữ cấm to tướng , hắn lấy một cái thẻ quẹt ngang rồi bước vào trong và
ngồi xuống ghế

_ tại sao lại bỏ anh ?

Hắn ngồi dựa lưng vào ghế và bắt đầu uống rượu

Ở Biệt thự Đen . . . . .

Nó bước vào nhà làm mọi người phải chú ý , những tên cảnh vệ liền chạy ra chặn đường nó

_ thưa cô ! người ngoài không được vào ạ !

Một tên cảnh vệ cúi đầu nói

_ tôi là người ngoài ?

Nó nhìn người đó hỏi

_ dạ . . . . . . . . .

Tên cảnh vệ ấp úng

_ cứ cho tôi vào rôi sẽ biết tôi là ai

Nói rồi nó bước vào trong và mấy tên cảnh vệ cũng không dám cản nó nữa

Khi nó vào trong thì ông và mọi người đang ngồi ở ghế sofa . khi thấy nó thì mọi người đều sửng sốt còn ông và bà thì không

_ con chào ông

Nó cúi đầu chào ông

_ ối giời ơi ! cái nhà này không dám đón tiếp Đại Tiểu Thư Đâu

Con vợ bé của ba hắn chảnh chọe nói

_ xin lỗi cô ! tôi là Đại Tiểu Thư của cái nhà này ai cũng biết nhưng còn cô chả là cái gì ở đây nên đừng nói chuyện với tôi

Nó nói dõng dạc làm cô ta phải giận run người mà không làm gì được nó vì nó nói hoàn toàn đúng

_ ba ! bó nói chuyện vậy đó . dù sao con cũng là mẹ nó mà

Cô ta quay qua làm nũng với ông nhưng lại bị nó. . .

_ mẹ tôi chết ba tôi chết rồi , nếu cô muốn làm ba mẹ tôi thì mời lên bàn thờ . Còn nếu muốn làm mẹ chồng tôi thì mời cô cho tôi coi cái giấy kết hôn của cô và ba chồng tôi

Nó nhìn cô ta trợn mắt nói , nó bây giờ không như hồi đó nữa , nó không dễ cho cô ta nói nó như thế

Cô ta bị nó làm cho một trận đành ôm cục tức mà im lặng

_ con nói gì ? con đồng ý. . . . . . . . ?

Mẹ hắn ôm lấy nó hỏi

_ dạ ! con về đây để làm con dâu mẹ đây ạ !

Nó cũng ôm bà thắm thiết

_ bà ơi ! con. . . . . .

Nó nhìn qua bà nói

_ bà biết ! bà rất tôn trọng quyết định của con

Bà cười tươi nhìn nó và ông cũng vậy

_ anh ấy đâu ạ ?

Nó nhìn quanh rồi cảm giác hụt hẫn vây quanh nó vì hắn không có ở đây .
hồi lúc chiều nó thấy hắn đi về rồi nó mới về nhưng bây giờ lại không
thấy hắn như thế này

_ con không cần lo ! nó đi chút về

Mẹ hắn an ủi nó

_ con. . . . . con có thể. . . .

Nó nhìn lên lầu , mẹ hắn hiểu nó muốn gì nên liền gật đầu

Nó đi lên cầu thang theo chỉ dẫn của mẹ hắn

Căn phòng của hắn nằm ở cuối dãy , ở ngoài trước có hai chậu cây

Mới mở cửa vào thì cái lạnh lẽo của bóng đêm ôm chặt nó , tuy beey giờ nó
đã là một người can đảm và kiên định hơn xưa nhưng cái tật sợ ma vẫn còn nên khi bước vào phòng hắn nó liền chạy tót lại mở đèn

Đèn vừa bật
lên thì nó không khỏi bàn hoàn vì căn phòng của hắn toàn là màu đen ,
một màu sắc u tối và lạnh lẽo , một chuyện đã làm nó phải khóc vì. . . . . . khắp căn phòng toàn là hình của hắn và nó , ở đầu giường của hắn có một tấm hình rất lớn , trong hình có một cô bé và một chàng trai đang
đứng trên đồng cỏ , hai người đó là nó và hắn

Sau khi đi dạo khắp phòng nó cảm thấy buồn ngủ nên bước lên giường nằm không ngờ lại ngủ quên luôn

ở dưới lầu. .