Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326231

Bình chọn: 8.5.00/10/623 lượt.

nữ nhân áo cam kia.

-"Ha ha ha, hôm qua cháu ở đâu thế hả" Mới bước vào cung là thế này đây, ma nữ bà bà cứ như con bướm
nghịch ngợm bay mòng mòng xunh qunh cô, làm cô chóng mặt muốn chết

-"Cháu ở phủ thằng cháu đích tôn của bà" Cô thản nhiên trả lời, ma nữ bà bà chớp chớp mắt điệu đà nhìn cô, hai bà cháu họ đúng là có máu giống
nhau

-"Hai đứa đã làm gì chưa hả, cháu đừng trối bỏ hết nha, ở cùng nhau một đêm cùn nhau rồi đúng không hô hô hô" bà nhếch nhếch cặp lông
màu liên tục, vẻ mặt hớn hở pha chút gian ta nhìn cô, cô lắc đầu cười
lạnh, bà dừng động tác nhí nhảnh của mình lại, ngồi thụt xuống bàn, chắc chăn là có chuyện gì rồi, đang chăm chú nhìn cô, bà giật mình phát hiện ra vết dấu tay mờ mờ trên làn da bạch ngọc của cô, ánh mắt liền chuyển
sang tức giận

-"Jenny cháu yêu của ta là ai đánh cháu ra nông nổi này hả" Bà nhảy cẫng lên, hai tay ôm lấy gò má mịn màng của cô, cô cũng chẳng muốn giấu đem
từ đầu dến đuôi kẻ hết cho bà

-"Thật là hỗn xược, đi, ta và cháu đi đòi lại công bằng" Bà nắm lấy tay cô kéo đi, nhưng cô như một pho tượng kiên quyết không chịu dời, già kéo trẻ không rời, cứ thế cho đến khi

-"Khởi bẩm thái hậu, có tì nữ của Thái tử đến cầu kiến có chuyện rất gấp ạ" Tên lính cúi đầu cung kính thưa

-"Hừ, được lắm cho vào" Bà tức nổ đom đóm, hơi thở trở nên gắt lên

-" Hu Hu Hu, Hoàng Thái Hậu xin người hãy cứu chủ nhân của tiện thần" 3 nữ nhân mặc trang phục nha hoàn khóc như mưa, chạy đến quỳ rạp xuống
dập đầu không ngừng.Cô ngáp dài chẳng buồn nhìn

-"Chuyện gì, sao tự nhiên cầu đến ta" Hoàng thái hậu thái độ uy nghi vô cùng làm cô chút
nữa là sắc trà, cô lắc đầu bái phục tài năng đòng kịch của bà

-"Hu
Hu Hu, không hiểu sao sáng nay Thái Tử chạy đến chỗ của chủ nhân chúng
nô tì đem 3 người họ vào nhà giam mà xích lại rồi không ngừng dùng roi
quất rất tàn nhẫn" "Phụt" lần này không sặc mà là phun luôn, cô lấy khăn tay từ tốn lâu ,miệng hít một hơi dài, tên đó xem ra tàn nhẫn như vậy
sao, chắc là chọc gì hắn rồi, cô lắc đầu, huơ huơ tay ý bảo hãy tiếp tục

-"Ngươi kể đầu đuôi cho bổn cung nghe"

-"Thưa là sáng nay
thái tử đến chỗ các chủ nhân đang uống trà, không hiểu vì sao, lại thẳng tay đả thương cả ba người rồi đem vào nhà giam Thái Tử còn nói gì mà Ta đánh chết các ngươi, ả tiện nhân không biết thân phận, chính ngươi làm
cho Jenny giận ta, ta sẽ giết các ngươi, hu hu chúng nô tì không biết vị cô nương đó là ai, nhưng...nhưng xin người hãy cứu chủ nhân chúng nô
tì" Lần này không phải sắc nước hay phun nước mà là đông đá, tình chảnh
hiện giờ của Jenny đơ cứng, không còn lời nào để diễn tả nữa, cái tên
này giận hành chém khoai thật là, ma nữ bà bà tròn xoe mắt lấp tức gương mặt trở nên vui vẻ lạ thường, bà từ tốn đến chỗ cô

-"Jenny, cháu muốn cứu họ không" Cô lạnh nhạt liếc nhìn bọn tì nữ đang khóc lên khóc xuống kia mà đau đầu

-" Cô nương là Jenny, huhu xin cô nương hãy cứu chủ nhân bọn nô tì,
thân bọn nô tì đây xin làm trâu làm ngựa cho cô nương" Cô thở dài, lắc
đầu, sao lại có bọn thuộc hạ trung thành đến vậy chứ, chủ tử của họ rõ
ràng là người xấu vậy mà.....

-"Được rồi, thái hậu con và người đến đó" Cô lãnh đạm nói, bà cười cười gật đầu

"CHÁT CHÁT" Tiếng roi da quất mạnh xé toạt bầu không khí tối tăm hôi
thối ở đay, hắn như cuồng thú phát điên liên tục quất không ngưng tay
lên người nữ tử áo cam, cả hai ngươi kia đều đau đớn đến ngất xỉu khi
mới bị tra tấn xong nhưng xem ra họ còn nhẹ hơn nữ tử xấu xố đang bị
treo ở kia, cô lần mò, nãy giờ mới quen đi lại trong bóng tối, hừ, thái
hậu bà bà lấy cớ bận chuyện mà trốn đi, còn giữ lại 3 tì nữ kia, làm cô
phải đi một mình,cô rợn người, ở đây hôi kinh, thật là còn ghê hơn cái
gì nhỉ?Không quan tâm, cô đi tiếp, dừng lại tóc tai cô nhue muốn dựn
đứng lên khi thấy hắn điên cuồng dã man không ngừng quất roi vào người
ai kia, không biết nhưng là con gái, tay của hắn, cô giật mình, tên ngốc này tại sao lại làm tay mình chảy đầy máu ra như thế chứ, cô lắc lắc
đầu giờ không phải nghĩ tới chuyện đó, cô bước nhanh đến, đứng sau lưng
hắn, tay chân luống cuống khong biết làm thế này

-"Tư Kì Phong,
dừng lại đi, tay ngươi như thế, mau dừng lại" Cô xót xa nhìn tay hắn
đang đầm đìa máu, cô có lẽ là quá đáng rồi, chỉ là cô không biết ứng xử
thế nào cho phải, hắn khựng lại, quay mặt lại đối diện với cô, ánh mắt
dần dịu xuống

-"Nàng...là nàng à" Hắn thống khổ nhìn cô, tay buông
chiếc roi da đang dính đầy máu của hắn và cả ả nữa, cô giơ tay định tát
hắn, nhưng cuối cùng lại không nỡ, cô nắm tay hắn lên nhìn cho kĩ, vội
láy trong người ra chiếc khăn tay băng lại cho hắn, hắn vẫn chăm chú
nhìn cô, hắn khẽ mỉm cười, cô nhìn thấy hắn như vậy thì trong lòng không những không tức giận mà ngược lại là rất thương xót.

-"Cười gì vậy, ngươi biết ngươi ngốc lần thứ mấy rồi không hả" Cô nhăn mặt nói,kéo tay hắn ra khỏi nhà giam

-"Tư Kì Phong, tại...sao...ta...yêu ngươi...khụ ngươi l