Old school Swatch Watches
Hoa Hồng Giấy

Hoa Hồng Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212531

Bình chọn: 7.00/10/1253 lượt.

br/>
Anh đưa cô về nhà. Cô thuê phòng chung với một đồng nghiệp, tối hôm đó, đồng nghiệp đi vắng. Y Đồng Đồng không bật đèn, níu chặt lấy anh trong bóng tối, nói anh là
động vật máu lạnh, cô không cố tình giấu giếm chuyện có bạn trai, mà là
tình yêu đến đột ngột, không che giấu sao có thể yêu nhau? Cô cũng là
người bị hại, nhưng anh lại chia tay với cô vào lúc đó, cô đau tới mức
muốn vỡ tan thành trăm mảnh, anh lại rũ áo ra đi, như giữa họ chưa từng
xảy ra chuyện gì.

Chẳng lẽ anh không nhớ em chút nào hay sao?

Nói
rồi, Y Đồng Đồng bỗng áp sát cơ thể nóng hừng hực vào lòng anh, môi
cuống quýt áp lên môi anh, tay gấp gáp lần tìm khóa quần anh.

Khi đó
không hiểu anh nghĩ sao, có thể là không muốn nhìn cô khóc, có thể trong lòng vẫn còn chút lưu luyến với cô, có thể là hai cơ thể đã quá quen
thuộc rồi, cũng có thể… là uống nhiều rượu quá, khi tay cô chạm đến ngọn lửa trên người anh, anh ôm lấy cô, ngã xuống chiếc giường phía sau.

Không biết phải đánh giá sự tiếp tục này thế nào, là vì yêu nên mới có dục vọng, hay là vì dục vọng mà ở bên nhau?

Ánh đèn nhà bên và ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn đường lọt qua cửa sổ, dát
một lớp ánh sáng màu vàng sữa trên cơ thể họ, bọn họ quả thực quá khát
khao, cuồng nhiệt ngấu nghiến đối phương. Khang Kiếm cảm thấy lỗ chân
lông tắc nghẽn suốt nửa năm của mình giờ được một làn gió xuân thổi qua, giãn ra vô độ.

Tất cả cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, Y Đồng Đồng
phủ phục trên ngực anh, mệt mỏi thiếp đi, Khang Kiếm lại thức chong
chong tới tận nửa đêm.

Sợ bị người ta trông thấy, trời chưa sáng, anh đã xuống lầu.

Ngồi trong taxi, Khang Kiếm xoa cái cổ mỏi nhừ, tâm trạng nặng nề.

Từ sau lần đó, họ thường gặp nhau vào những đêm cuối tuần, có khi cùng ăn
cơm, có khi cùng uống cà phê, có khi qua đêm trong khách sạn. Bởi vì nơi họ ở đều không thích hợp để chơi trò tình ái. Nhưng dù làm gì, Khang
Kiếm cũng đều chọn nơi yên tĩnh, khuất nẻo, bốn bề đều là người lạ.

Y Đồng Đồng từng nghi hoặc hỏi anh, rốt cuộc anh có yêu cô không, có phải cô không xứng đáng với anh không?

- Đồng Đồng, trước đây anh đã nói với em rồi, anh sẽ không kết hôn với ai hết. - Anh trả lời. - Chúng ta cứ thế này không tốt sao?

- Như thế
này thì tốt cái gì? Chúng ta rõ ràng là nam nữ độc thân, nhưng em lại
giống như bồ nhí của anh vậy. Em muốn kết hôn, muốn mình có con. - Y
Đồng Đồng cười khổ.

- Anh không tin vào hôn nhân, không tin trong
tình yêu trai gái lại có thể giữ được sự chung thủy tuyệt đối. Anh không muốn lừa dối em, em không thể chấp nhận, anh có thể hiểu được.

Anh nhìn vào mắt cô, nét mặt lạnh lùng.

Y Đồng Đồng thỏa hiệp:

- Hôn nhân chỉ là một hình thức, nếu anh chỉ yêu một mình em, chúng ta cứ thế này vậy.

Hai người tiếp tục ở bên nhau, tiếp tục gặp gỡ, ăn cơm, uống trà, làm tình ở những nơi không người quen biết.

Thỉnh thoảng, Y Đồng Đồng sẽ vì chuyện của bạn bè hay người thân mà đến nhờ
anh giúp đỡ, trong phạm vi có thể, anh đều đáp ứng. Anh cũng sẽ tặng
hoa, quần áo, đồ trang sức cho Y Đồng Đồng, giống như những người đàn
ông cưng chiều bạn gái khác.

- Khang Kiếm, hình như từ trước tới nay anh chưa bao giờ nói anh yêu em? - Có lúc Y Đồng Đồng sẽ quấn lấy anh hỏi.

Anh thản nhiên liếc cô, buông ra hai chữ: Trẻ con!

Khi anh gặp Y Đồng Đồng lần đầu tiên, tình yêu đã từng như một ngọn lửa rực sáng, phát ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ trong không trung, nhưng chẳng
mấy chốc đã hóa thành đám tro tàn. Không hẳn là vì bạn trai cũ của Y
Đồng Đồng, mà vì anh cảm thấy trên đời này không có ai là ngoại lệ, có
thể mãi mãi không thay đổi với một chuyện nào đó một con người nào đó,
bao gồm cả bản thân anh.

Hiện giờ Y Đồng Đồng với anh, là thói quen, giống như một đối tác ăn ý, không phải bận tâm trong công việc.

Cuối cùng anh vẫn lừa gạt đối tác này, anh đã gặp Bạch Nhạn.

Anh đề nghị chia tay Y Đồng Đồng, đầu tiên cô nhảy dựng lên, chửi anh là kẻ bạc tình, là ngụy quân tử, xé rách áo anh, ném vỡ hết đồ đạc trong
phòng, sau đó bật khóc, khóc lóc cầu xin anh quay đầu.

Anh đã quyết tâm, lòng dạ biến thành sắt đá.

- Vậy, chúng… chúng ta vẫn như trước đây có được không? - Cuối cùng, Y Đồng Đồng lùi một bước.

Mặt anh không lộ cảm xúc gì:

- Đừng sỉ nhục bản thân mình, như vậy đối với em không công bằng.

- Em mặc kệ. Chỉ cần không mất anh, tự trọng là cái quái gì chứ? Khang Kiếm, có được không anh?

Anh im lặng không đáp.

Y Đồng Đồng bắt đầu oanh tạc điện thoại của anh, anh buộc phải thường
xuyên tắt máy. Cô nhắn tin, anh kiên quyết không trả lời. Đối với cô,
anh thực sự hết sức tuyệt tình.

Đêm trước lễ cưới, Y Đồng Đồng gửi
cho anh một tin nhắn: “Khang Kiếm, từ ngày mai anh đã là chồng của người khác. Đêm nay chúng ta gặp nhau một lần, sau đó em sẽ dần quên anh đi.
Nếu anh không đến, em sẽ nhảy từ tầng mười bốn xuống.”

Anh vội chạy
tới