
không biết tại
sao dây bảo hiểm bị tuột ra mà cô không để ý, nơi cô đứng tự nhiên bị
rung mạnh. Không đứng được vững cô nhóc bị ngã từ độ cao 5m xuống, ngã
đúng vào Linh Uyên 2 đứa ngất đi. Kiệt hoảng hốt bế Mi xuống phòng y tế
của trường, nét mặt rất lo lắng, miệng không ngừng gọi tên Mi. Linh Uyên nằm bên cạnh thấy bực bội trong lòng, nhìn Mi bằng con mắt oán hận. Hậu quả của sự cố đó Mi bị trượt mắt cá phải nghỉ 2 ngày không được đi lại
làm cho cô nhóc thấy vui hẳn lên. còn Linh Uyên chỉ bị đau lưng thui
ngất là do tay Mi đập mạnh vào gáy nên mới ngất. Mi thì vùi còn moị
người thì lo sốt vó, người thì lo cho sức khoẻ của cô nhóc, người thì lo cho màn biểu diễn của cô nhóc.
_Ai mắt kiếng ai giầy độn không? dạ không...._a lô. Dạ thưa cô, cô đừng lo đến, ngày khai giảng em sẽ khoẻ
và thể hiện tốt tiết mục của em. dạ em xem phim này quá nhiều rùi em
thuộc lòng lời thoại rùi cô ạ. Em hứa với cô là em sẽ làm tốt.- Tiếng
cuả Mi đang văng vẳng hứ với cô giáo, cô nhóc cười khoái chí, tuy chân
đã không còn đau nữa nhưng không muốn tập nên cứ lấy lí do chân vẫn còn
đau, không tập được. ở nhà hưởng thụ. Bắt tội Kiệt phỉa tập với cô giáo.
Cô giáo rất lo cho màn biểu diễn của cô nhóc không biết cô nhóc có làm được tốt không. hứa thì nghe hay lắm nhưng không biết thế nào. Hum
nay là chủ nhật rùi, chỉ còn hum nay nữa là đến khai giảng rùi. Cả buổi
tối cô nhóc tập thật chăm, cô muốn trả thù cái nhìn khinh rẻ, khoái chí
của mọi người với cô. tập miệt mài cho đến 4h sáng, bóng đèn trên phòng
tập của cô mới tắt, cô ngủ 1 giấc để lấy sức cho 1 ngày thăng hoa sắp
tới của mình.
Hum nay là 1 ngày trọng đại nhất, mỗi lần khai giảng là 1 nhà trường lại được đón thêm những học sinh mới và cũng là dấu hiệu rõ ràng nhất cho 1 cuộc đua học tập lại bắt đầu. Đúng là 1 ngày trọng đại, khắp trường nơi nào cũng có người học viên trong trường cũng có, ngoài trường cũng có,
ríu rít nói chuyện. Trường Song Futrue mới thành lập được hơn 1 năm, nên chỉ mới có 2 lớp học sinh mà thui, tất cả học viên năm thứ 2 đến trường rất đông đủ, họ muốn chiêm ngưỡng tài nghệ của lớp đàn em đi sau và rút về cho mình những kinh nghiệm quý giá. Trường còn mời tất cả các phụ
huynh đến tham dự đại lễ này và tất nhiên ba mẹ của 4 nhân vật chính nhà ta bất chập công việc mà đến tham dự, xem tài năng của con dâu con rể
mình. Được sự chỉ đạo của ba mẹ Kiệt và Hạo phải đến đón Mi và La tới
trường, Mi không thích nhưng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời ba, thể hiện
ta là con ngoan trò giỏi.
Khi chiếc xe chở 2 người con trai và 2
người con gái tới đến cổng mà đã có 1 đám đông có Fan của Hạo, Kiệt và
cả Mi và La bám theo. Mi thấy hơi lạ bởi cô nhóc đã là người nổi tiếng
đâu sao có nhiều Fan bám theo vậy, lại còn cầm băng rôn nữa chứ. Khi
Kiệt và Hạo bước xuống xe lại có thêm 1 đám nữa chạy tới bám chặt vào
tay 2 anh chàng, khiến 2 người này chật vật mãi mới đến cửa xe phía sau
mở cửa mời 2 cô nhóc ra. La vừa bước ra ngoài đã vội ôm ngay tay bên
trái của Hạo ý nói với lũ Fan đó là bản cô nương là chủ của idol các
người rùi, cấm không được xâm phạm. Còn Mi, khi chiếc cửa mở ra 1 lũ Fan cả nam cả nữ xúm lại ôm thắm thiết, cô nhóc cười đau khổ nhìn Kiệt cầu
cứu nhưng Kiệt cũng chẳng làm được gì bởi anh chàng đang khổ sở vật lộn
với lũ Fan đáng sợ này. 2 người đang nhìn nhau say đắm thì may có thầy
cô phụ trách phần tiết mục của Kiệt và Mi đã tới kịp cứu đôi này ra khỏi đống Fan cuồng. Không phải là có Fan vây vào ôm, xin chữ kí là các idol thấy vui mà là đang làm phiền idol của mình. Nếu ai đã được hưởng cái
cảm giác này thì chắc chắn rất thông cảm cho idol của mình và sẽ không
vây quanh như các Fan đang vây quanh làm khổ Kiệt và Mi.
Thầy cô
thấy Mi hum nay đã khoẻ, mà thở phào nhẹ nhõm, vội túm tay Mi lôi vào
phòng thay đồ. Khi đến phòng thay đồ, biết mình tay mình không còn ai
túm nữa cả 4 mới dám thở nhẹ nhàng.
Đại lễ được tổ chức trong hội
trường lớn của trường, có tới 2 nghìn ghế ngồi, tất cả đã vào chỗ ngồi
của mình, dãy bên phải là nơi của các phụ huynh, bên trái là nơi của các thầy cô, các học viên trong trường và ngoài trường. Từ trên cánh gà
nhìn xuống khiến cho tim của những người không quen đứng trên sân khấu
mà thấy run cả người còn đối với các học viên trong trường thì càng
nhiều người thì càng thấy vui. Vì họ đã được rèn luyện cách đứng trên
sân khấu, điều hoà được nhịp tim hơi thở của mình khi trước đám đông.
Tất cả đều rất tự tin và có thể ra ngoài sân khấu kia bất cứ lúc nào.
Nhóm 1 được giao nhiệm vụ cao cả nhất, mở màn bằng tiết mục lân nháy
hiphop .Độc đáo đúng không? 2 con lân cứ thế, tự tin nhảy theo nhịp
trống, nhịp nhạc, kết thúc miệng của 2 con lân nhả ra 2 băng rôn đỏ
\\"chiếc nôi thứ 2 của chúng tôi\\" \\" đó là ngôi trường Song
Futrue\\". Sau đó là màn vỗ tay náo nhiệt, thầy hiệu trưởng thì cười
vui như tết. Ông chậm dãi bước lên sân khấu đọc 1 loạt màn diễn văn dài
dằng dặc ba la ba lo...
_Và sau đây xin mời các vị khách quý cùng
tất cả các học viện, thưởng thức món quà tinh thần