Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329622

Bình chọn: 9.00/10/962 lượt.

br/>- Đây phù rể đây! Khắc Huy chịu chưa?

Linh cười nói không quên nháy mắt với Nhi.

Nhi chỉ cười không nói gì nhưng trong lòng lại vui như nở hoa.



" Thứ cảm giác ấy khiến anh choáng ngợp bởi nó quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi anh chẳng thể kiểm soát....."

Sau khi nhận nhiệm vụ về bộ sưu tập mới Nhi trở nên bận rộn hơn, cô ít có
thời gian suy nghĩ vẫn vơ nữa, một ngày 24h thì hơn 12h Nhi đã dành cho
thiết kế rồi vậy mới nói cô yêu công việc của mình biết bao nhiêu. Có lẽ trong lòng cô muốn làm bù đắp luôn phần của cha và mẹ, vì họ đã dừng
lại đam mê ước mơ rồi...

Nhi đang ngồi thiết kế say sưa thì có ai đó vỗ vỗ vào mặt bàn, phải đến lần thứ ba Nhi mới nghe thấy và
ngẩng đầu lên. Khánh đang đứng trước mặt Nhi cười hiền cái dáng đứng
đúng chất một lãng tử tuy vậy vẫn không mất vẻ phong độ.

- Anh tìm em hả?

Nhi hỏi Khánh, cậu lại cười gật đầu.

- Em nhìn đồng hồ xem mấy giờ rồi?

Nghe Khánh nói Nhi bèn đưa mắt nhìn lên cái đồng hồ trên tường.

- Đã 12h trễ thế rồi ư?

- Ai cũng xuống ăn trưa cả rồi! Anh đi ngang thấy em ngồi cặm cụi hăng say quá biết em chưa ăn trưa mà.

Nhi gãi đầu cười hì hì.

- Em không để ý! Cứ vẽ một lát quên luôn.

- Thôi không sao, anh cũng chưa ăn trưa xuống ăn chung nhé!

Thấy Nhi có vẻ chần chừ Khánh bèn nói thêm.

- Em mà từ chối là không nể mặt anh rồi!

Thế là Nhi đành gật đầu đứng lên cùng Khánh xuống căn tin, do vội hay không nhớ mà Nhi đã để bản thiết kế ngay trên bàn.

Xuống căn tin mọi người lại nhìn cô bằng ánh mắt soi mói kèm theo sự tò mò và ghen tị. Hôm qua là cô đi với Huy hôm nay lại đến cùng Khánh nên ai nấy đều xầm xì to nhỏ về chuyện này, cô thì không quan tâm bởi lẽ từ lúc
học cấp 3 chuyện dư luận soi mói này diễn ra hằng ngày, cô quen rồi.

- Em ăn gì?

Khánh giở menu để trước mặt Nhi, cô đưa mắt quét một lượt từ trên xuống dưới
và dừng lại ở món mì Ý, lâu rồi cô chưa ăn. Phải nói là 5 năm rồi cô
chưa hề đụng đũa đến món này, bởi mì Ý cũng là món Huy thích, cô không
muốn ăn món này khi ở một mình hoặc không có Huy. Và thế là Nhi lại gọi
món khác, Khánh nhìn thấy hết những biểu hiện thay đổi liên tục trên
khuôn mặt Nhi, chỉ là Khánh chẳng bao giờ hiểu được người con gái này
đang nghĩ gì.

Bữa trưa bắt đầu, Khánh rất có khiếu hài hước nên cứ nói câu nào là chọc cho Nhi cười câu đấy mặc dù cố gắng kìm chế
lắm nhưng không được Nhi cứ bật cười ha hả làm ai cũng ngoái nhìn.

Bữa trưa sẽ cứ như thế nếu không có một người xuất hiện. Trong đám đông Huy đi đến, anh cho tay vào túi quần bước đi ngạo nghễ phong thái chẳng lẫn vào đâu được. Vừa bước đến cửa căn tin anh đã phải nghe cái tiếng cười
ấy, Nhi không biết đến sự có mặt của Huy càng không biết rằng anh đang
nhìn chằm chằm cô như nhìn sinh vật lạ nhưng sâu thẳm vẫn có một chút gì đó không thể lí giải. Huy tiến về bàn của Nhi và Khánh do Nhi ngồi quay lưng nên không biết chỉ có Khánh là nhìn thấy, cậu cất tiếng chào

- Chào tổng giám đốc, anh xuống ăn trưa à?

- Phụt..... Khụ.... Khụ....

Câu chào ấy làm Nhi đang uống nước thì phun ra sạch, ho sặc sụa, sao Huy
lại xuống đây chứ có bao giờ Huy biết cái căn tin là gì đâu, trời ạ...
nãy giờ cô đang làm một hành động kì cục thì phải.. ôi.. chết cô mất
thôi.

- Em không sao chứ? Để anh...

Khánh hỏi
han rồi nhướng người lên lấy khăn giấy định lau cho Nhi ai ngờ bàn tay
Khánh vừa đi được nửa đoạn đường thì đứng chững lại. Huy đã nhanh tay
dùng khăn tay của mình lau cho Nhi, bất ngờ cô ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt tĩnh lặng của Huy, anh chỉ đang chăm chú vào vệt nước màu xanh do
ly nước bị đổ lúc nãy gây ra. Khánh thu tay lại gương mặt có vẻ không
vui cho lắm.

Nhi cứ nhìn Huy mãi, đúng là ở Huy có một lực
hấp dẫn mãnh liệt cô chỉ cần nhìn một lúc thôi đã bị cuốn theo rồi, ngày xưa không đến mức này nhưng bây giờ thì khác, Huy đứng trước mặt cô giờ đây là một chàng trai 22 tuổi cao ráo, lại mang một vẻ đẹp "ngông
cuồng", phong thái vừa chững chạc, điềm tĩnh lại vừa kiêu ngạo, có ai
nói cho cô biết là tại sao người con trai trước mặt lại đẹp đến thế
không? Một vẻ đẹp gan lì cùng năm tháng.

Cảm nhận được ánh
nhìn một khắc cũng không rời của Nhi Huy dừng động tác lại ngước lên
nhìn cô, hai mắt chạm nhau, họ cứ thế nhìn thẳng vào mắt nhau mọi thứ
xung quanh trở nên vô hình kể cả Khánh. Khi nhìn vào mắt Nhi trong đầu
Huy lại hiện lên một hình ảnh khác, hình ảnh một cô gái có đôi mắt to
tròn màu nâu đen, ánh mắt ấy long lanh như những giọt sương sớm không
nhuốm một chút bụi trần... đôi mắt ấy rất đẹp. Chỉ là một khắc hiện ra
rồi biến mất, Huy phát hiện đôi mắt Nhi cũng thế cũng to tròn màu nâu
đen chỉ là nó có một chút gì đó rất buồn. Chắc cô gái này đã từng chịu
đựng nhiều nỗi đau mới khiến ánh nhìn của cô trở nên buồn như thế, trong một giây nào đó tim của Huy nhói lên, anh đau vì cô, và có ai đó nói
với anh rằng anh phải bảo vệ cô, làm nh


XtGem Forum catalog