
santruyen để dc cho đầy đủ
hơn nhé. Vì mình thường vào chỉnh sửa lại đôi chút nên bên đó không cập
nhập lại dc bản chỉnh sửa của mình. Thêm nữa là cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình nha. Thanks all.
Lớp 11A1 đang trong tình trạng hốn loạn. Người thi phi mày bay giấy khắp phòng, người thì nhảy cả lên bàn ghế ngồi, những đứa con gái đang soi
gương cũng không quên góp vui vài câu,.... Nhìn vào khó ai nghĩ rằng,
đây là những người thừa kế tương lai của các tập đoàn lớn. Bởi họ là
người thừa kế nên họ không được tự do, luôn bị ràng buộc bởi những quy
tắc, khuôn phép. Nó biết và hiểu điều đó, và chính nó là người đã tạo
nên cáu chợ hỗn loạn này. Nó bảo:- Ở ngoài, các cậu là những người
thừa kế, luôn phải kiêu ngạo một chút, ra vẻ thanh cao quí phái, nhưng ở cái lớp này, hãy sống thật với bản thân mình. Tự fo và làm những gì
mình thích.
Tất cả mọi người suy nghĩ về câu nói của nó. Họ dần mở rộng lòng mình hơn. Họ cũng chỉ là những người bình thuờng, họ
muốn sống bình thuờng, muốn trải qua quãng thời gian đi học vui vẻ, hồn
nhiên như bao người khác.
Đó chính là lí do cái lớp này trở thành cái chợ như vậy.
Cô Trúc bước vào lớp. Giọng cô vang lên đầy sự vui mừng:
- Hôm nay chúng ta có một hs mới !!!!!
Cả lớp Oh một tiếng. Cô chỉ tay ra phía cửa:
- Vào đi em
Một hình dáng cực chuẩn bước vào. Một cô gái với mái tóc dài màu đỏ đô uốn
xoăn lượn sóng, đôi mắt màu hồng phấn dễ thuơng dưới hàng lông mi cong
vút, làn da trắng hồng như em bé. Vẻ đẹp tuyệt hảo khó tin được. Nhỏ nở
nụ cười nhẹ nhưng làm bao con tim ở dưới thổn thức:
- Xin chào !! Mình là Dương Mỹ Thùy Trâm
Yumi nhÌn nhỏ với đôi mắt đượm buồn: " Đôi mắt đó thật giống Nana " Hắn thấy nó như vậy liền lên tiếng trêu:
- Em là đang sợ cô ta lấy mất danh hiệu hotgirl sao ??
Nó lấy tay nhéo má hắn, hắn liền chu môi lên rất đáng yêu. Nhìn hắn bây h
ai dám tin đoa là hoàng tử lạnh lùng của ngày xưa chứ. Nhỏ đang nhìn noa và hắn voqia đôi mắt giận dữ. Nhưng khuôn mặt nhỏ vẫn bình thản bước
xuống ngồi chiếc bàn phía dưới hắn. Nhỏ đã đọc rất nhiều truyện ngôn
tình. Nhỏ rút đc một kinh nghiệm: Nhân vật nữ thuờng ngó lơ nhân vật
nam, điều đó khiến nhân vật nam cảm thấy thú vị, nv nam sẽ tìm mọi cách
làm quen vs nv nữ.... và họ sẽ thành một đôi.
Nhỏ đang tự cho mình là nhân vật nữ chính trong câu chuyện này. Và điều nhỏ sẽ làm chính là bơ hắn đi. Vậy thôi ?
Cứ như vậy, 1 tuần trôi qua. Nhỏ và hắn như 2 đường thẳng song song. Nhỏ
vẫn cứ lơ hắn đi. Hắn vsf nó vẫn vui vẻ, hạnh phúc như bình thuờng. Nhỏ
rất tức giận: " Phải xuất chiêu khác thôi. " - Nhỏ thầm nghĩ.
------- Liệu nhỏ sẽ làm gì ??? Các bn chờ những chương sau nhé ^^ --------
Nhỏ lục lại trí nhớ các truyện ngôn tình đã đọc. Đôi mắt hồng phấn lóe lên tia nham hiểm.-----------------
Nhỏ ngồi trên chiếc mui trần màu đỏ. Nhỏ đang xác định mục tiêu ở phía
trước. Khi thấy chiếc Ferrari màu đen của hắn tiến tới. Nhỏ chầm chậm
lại xe va vào bên phải xe của hắn. Nhỏ đã đọc trong một cuốn tiểu thuyết nào đó. Nhân vật nữ chính và nam chính đụng xe, đó được coi như duyên
phận của hai người. Nhỏ biết tình huống này hơi nguy hiểm, nhưng .. nhỏ
vẫn ngoan cố thử cách này.
Trên chiếc Ferrari của hắn xuất hiện một vệt xước dài và sâu . Xem ra vụ va chạm này không hề nhỏ. Hắn
đưa khuôn mặt tức giận nhìn kẻ đã gây ra chuyện này. Hắn quát lớn:
- Cô .. đang làm cái quái gì thế ?
Nhỏ run bắn người. Nhỏ muốn phóng xe đi ngay và luôn, nhưng lí trí nhỏ vang lên: " Nữ chính phải lạnh lùng, ngạo mạn xem như chả có vụ tai nạn
nào... phải lạnh lùng ... phải ngạo mạn ... không ... run rẩy "
Gương mặt sợ sệt của nhỏ ngay lập tức trở nên lạnh lùng. Nhỏ bước xuống xe, khóe môi nhếch lên đầy ngạo nghễ:
- Gì ?
Hắn tức giận quát lớn hơn và chỉ về chiếc xe:
- Cái gì ? Cô .. cô gây ra chuyện mà còn hỏi tôi là chuyện gì sao ?
Nhỏ nhớ lại cảnh trong truyện, lòng thầm vui mừng : " Thành công rồi"
Nhỏ bày ra khuôn mặt chán chừng ((( giả tạo quá ))), tay rút từ túi xách ra một xấp tiền:
- Muốn tiền chứ gì ? Đây ... tôi boa cho đấy .
Nhỏ cười nhếch mép rồi quay bước đi. Trên môi nhỏ ẩn hiện nụ cười nham hiểm.
Khuôn mặt hắn từ màu trắng hồng chuyển qua màu xanh rồi chuyển qua màu đỏ tức giận như con tắc kè, hắn quát lớn:
- Cô sẽ không yên với tôi đâu
Nhỏ bước lên xe và nở nụ cười tươi như hoa, lòng thầm nghĩ ngợi đến một kế hoạch khác.
Hắn bước vào trường với khuôn mặt tức giận khiến không một ai dám đến
gần. Mọi người đều có chung một suy nghĩ: " Ác quỉ trở lại rồi ". Nó từ
cổng bước vào như một vầng hòa quang chói lọi. Mái tóc tím xõa tự nhiên, đôi mắt tím huyền bí ẩn hiện dưới hàng lông mi dài công vút, chiếc mũi
cao thanh tú, đôi môi mang màu đỏ tươi tự nhiên, làn da trắng hồng mịn
màng như em bé. Tất cả tạo nên một con người hoàn mĩ đến kì lạ. Đi sau
nó là một người con gái xinh dẹp tuyệt trần. Nhỏ bước từng bước uyển
chuyển. Khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của nhỏ khẽ nghiêng đầu lắc lư khi
nghe nhạc trên tai phone, mái tóc màu đỏ đô cột lệch một bên, đôi mắt
màu hồng phần to tròn trông iu vô cùng, k