
n dài ngang gối, chiếc váy không quá nổi bật nhưng khiến nó trông như một nàng công chúa nhỏ. Nó soi mình trong gương rồi khẽ mỉm cười, nó nghĩ tới Huy, có lẽ Huy thật lòng với nó, trước giờ mọi việc Huy làm cho nó đều rất thật lòng, nó cảm nhận được điều đó. Nó quyết định tối nay sẽ thổ lộ tình cảm của nó với Huy.
Chợt Quỳnh nhớ ra chuyện gì đó !!
- Chết rồi, chiếc nhẫn Huy tặng mình đâu rồi !! - Quỳnh nhìn xung quanh tìm kiếm.
- Nếu không thấy nó có lẽ Huy sẽ giận mình lắm đây...
Quỳnh như lật tung cả phòng mình lên nhưng vẫn không thấy chiếc nhẫn đâu cả, nó hoang mang.
Lúc đó mẹ nó lên phòng.
- Xong chưa con ? Xuống đi thôi.
- Ahh. Đúng rồi, mẹ vô phòng con có thấy cái nhẫn nào không.
- Nhẫn nào hả con ? Mẹ không thấy !!
- Mẹ không thấy thật sao ?
- Ừ.Thôi để tí nữa về rồi tìm, giờ đi thôi kẻo trê, ba chờ ở dưới rồi.
- Dạ con xuống liền !!
- Xuống nhanh nha con. - Mẹ Quỳnh bước ra khỏi phòng với một nụ cười bí hiểm..
Quỳnh xuống nhà mà cứ thấy lo lo..
...
Đến nhà Huy, Quỳnh cùng ba mẹ vào trong, Quỳnh đã đến đây không ít lần nhưng lần này biệt thự được trang hoàng lộng lẫy hơn nhiều. “Đúng là sinh nhật đại thiếu gia có khác ". Ba mẹ nó thì có vè rất bình thường, kinh nghiệm dự tiệc lớn của ba mẹ nó thì chắc chắn hơn nó gấp trăm lần rồi. Quỳnh lầm bầm khi bước vào trong. Nó cùng ba mẹ vừa bước vào thì một cặp vợ chồng tiến tới, theo nó đoán thì đó là ba mẹ của Huy, họ ăn mặt rất sang trọng, nhìn rất vui vẻ và phúc hậu.
- Cảm ơn hại cậu đã đã đến dự sinh nhật thằng Huy !!. Mẹ Huy lên tiếng.
- Có gì đâu, tụi mình cung coi như như con cháu trong nhà mà.
- Đây là bé Quỳnh phải không ? - Mẹ Huy nhìn sang Quỳnh.
- Vâng ạ. Con chào cô chú. - Quỳnh cúi đầu chào mẹ Huy.
- Chào con, con bé xinh thật, ra dáng thiếu nữ rồi đó nhỉ !! - Ông Minh lên tiếng - Cháu có người yêu chưa ?
- Ông này, sao lại hỏi cháu nó như vậy. Xin lỗi con nhé..
- Không có gì đâu ạ. Con xin phép đi dạo một tí..
- Được rồi, con đi đi. Mẹ Huy mỉm cười.
- Con xin phép.
Quỳnh đi loanh quanh, nó đang tìm Huy, từ khi bước vào tới giờ nó không Huy đâu cả.
Đột nhiên nó nghe một câu chuyện từ một vài người khách nữ, trông họ xinh đẹp, nhìn điệu bộ và cách ăn mặt thì Quỳnh có thể dễ dàng đoán ra họ là thiên kim của những gia đình giàu có.
- Này, cậu có biết mục đích chính của tiệc sinh nhật hôm nay là gì không ?
- Không, là gì vậy ?
- Tôi nghe mọi người nói, ông bà Minh về nước lần này là để chọn con dâu.
- Thật sao ?? Wow !! Ai lọt vào mắt xanh của câu ta thì thật là hạnh phúc, cậu ấy vừa đẹp trai, thông minh, lại là người thừa kế duy nhất nữa chứ !!
- Phải ghi điểm với cậu ấy mới được !!
- Mà có vẻ là cậu ấy đã chọn được người thích hợp rồi.
Nghe tới đây Quỳnh cảm thấy chột dạ..
- Sao cơ ?
- Cậu không thấy sao. Nãy giờ cậu ấy với cô gái kia cứ quấn với nhau suốt.
Quỳnh cũng nhìn theo hướng cô gái đó chỉ, đúng là Huy đang đứng bên cạnh một cô gái thật, cô gái ấy cực kì xinh đẹp luôn.
Quỳnh chợt chùn lòng, nó thấy mình thật sự là không hợp với Huy, cậu ấy là một người hoàn hảo, còn nó thì khác. Nó thấy mình thật là thua kém so với những cô gái kia, cô ấy xứng đáng với Huy hơn nó nhiều. Nó quay lại chỗ của ba mẹ đang ngồi, nó cũng thấy Huy đang ở đó. Có vẻ là Huy và ba mẹ của nó đã nói với nhau chuyện gì đó về nó, nên khi vừa mới tới mọi người đều nhìn nó và cười rất bất thường..
- Mọi người đang nói xấu gì con sao ?
- Không có gì đâu. Con ra khiêu vũ không ? - Cô thảo mẹ Huy hỏi Quỳnh, khi tiếng nhạc cất lên.
- Con không có biết nhảy. Mọi người cứ tự nhiên đi ạ.
- Chúng ta ra chứ nhỉ !! - Ba của Quỳnh lên tiếng.
- Được thôi.
Bốn người họ cùng ra sàn nhảy, còn lại Huy và Quỳnh ngồi lại.
Tiếng nhạc du dương, cùng với ánh sang huyền ảo , mọi người chìm vào tiếng nhạc, Quỳnh nhìn ba mẹ mình và ba mẹ Huy, họ thật là hạnh phúc..
- Qùa của anh đâu ? - Đột nhiên Huy lên tiếng làm Quỳnh ngơ ngác.
- Hả ?
- Qùa sinh nhật của anh đâu ?
- Không có !!
- Sao lại không có chứ ? Huy nhăn mặt.
- Anh không nhớ lần trước đi dự sinh nhật bạn anh sao, cũng đâu có tặng quà đâu !!
- Bạn anh khác anh chứ. Anh không chịu đâu, tặng quà cho anh đi. Em ghét anh tới mức không thèm tặng quà anh vào ngày sinh nhật luôn hả !!
- Không phải, thì tôi cũng định tặng nhưng mà anh thì có thiếu cái gì đâu nên tôi quyết định thôi, khỏi tặng !!
- Em thật là nhỏ mọn quá.
- Thật ra tôi.. có một món quà muốn tặng nhưng mà…
- Mà sao ?
- Không nói được.
- Nói đi mà.
- Đã nói là không được mà.
- Thôi vậy. Anh đi đây.
- Đi đâu vậy ?
- Em không cần quan tâm, dù s