Em Là Học Trò Của Tôi Thì Sao?

Em Là Học Trò Của Tôi Thì Sao?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324430

Bình chọn: 7.00/10/443 lượt.

Tư Dương rất cao, muốn vào trường nào cũng không phải là khó, Triệu Thủy Quang nghe mà đầu óc muốn nổ tung.

Trần Tư Dương thấy Triệu Thủy Quang im lặng, liền xoay qua nhìn cô thì thấy mặt cô ngơ ngơ ngác ngác, cười nói, “ Mình nói là mình không học đại học, dù sao hai năm nữa mình cũng cùng gia đình di dân sang Úc rồi, đến lúc thì cũng có học được nữa đâu. ”

Triệu Thủy Quang giờ mới hiểu, Trần Tư Dương nói tiếp, “ Tuy là gia đình nói mình là cứ thi vào trường nào trong nước rồi chuyển tiếp qua đó, nhưng mình tin những lời thầy Đàm nói, phải dũng cảm làm những điều mình muốn, còn 2 năm nữa là mình đi rồi, còn rất nhiều nơi trong nước mình vẫn còn chưa đi, mình không muốn lãng phí thời gian như thế. ”

Một thiếu niên 17 tuổi nói đến ước mơ của mình hai mắt liền lóe sáng.

Triệu Thủy Quang nhớ đến hôm Đàm Thư Mặc diễn thuyết, hèn chi lúc ấy Trần Tư Dương nghe xong lại kích động vỗ tay rần rần, Đàm Thư Mặc quả thật là kẻ hủy diệt không chớp mắt mà !

Triệu Thủy Quang vẫn thấy Trần Tư Dương là một học sinh xuất sắc, năng lực có thừa, không biết vì cái gì mà Trần Tư Dương lại xúc động như vậy, can đảm theo đuổi lý tưởng của mình, đúng thật là làm người ta khâm phục.

Trần Tư Dương nhìn ánh mắt sùng bái của Triệu Thủy Quang liền bật cười, đứng dậy nói, “ Đưa đây, mình giúp bạn đổ rác. ”

Một bên Trần Tư Dương đeo túi sách, một bên kéo túi lớn đi xuống lầu.

Mấy ngày sau đó, Triệu Thủy Quang phát hiện cứ đi ngang hành lang phía tây thì thế nào cũng gặp Trần Tư Dương ở đó, hai người trò chuyện cùng nhau, Trần Tư Dương nói đã xin làm tình nguyện viên cho tổ chức quốc tế IVPA (International Volunteer Programs Association – Hiệp hội chương trình tình nguyện viên quốc tế), Trần Tư Dương bảo nơi đầu tiên muốn đi là Tây Tạng, và từ từ sẽ đi những nơi khác, và rồi bạn ấy sẽ trưởng thành hơn ; rất kì quái, hơn hai năm là bạn học nhưng lại không bằng vài ngày hàn huyên tâm sự.

Kỳ thật còn có một nguyên do, Triệu Thủy Quang mỗi khi nhìn thấy Trần Tư Dương thì lại nhớ đã một người cố hương, người đó cũng đã từng nói không muốn đi, nhưng lại không thể nào cãi lời cha mẹ, nếu như người đó có thể có thời gian như vậy, phải chăng cũng sẽ hồ hởi kể cô nghe về lý tưởng của người đó, nếu quả thật vậy thì tốt biết mấy, Triệu Thủy Quang trong lòng lại nỉ non muốn khóc.

Mấy ngày tiếp theo, có một nam sinh chạy tới hỏi Triệu Thủy Quang, “ Triệu Thủy Quang, bạn thấy Trần Tư Dương như thế nào ? ” Triệu Thủy Quang đang thu bài tập tiếng Anh, không nghĩ ngợi liền nói, “ Rất tốt. ” Người nọ cười đến quỷ dị, xoay người chạy đi.

Vì vậy, lúc chiều, một tin đồn nóng hổi được truyền miệng, “ Lớp trưởng ban 3 cấp 3 cùng lớp phó học tập đang “ cảm ” nhau”, “ cảm ” là từ thông dụng năm đó, nói dễ nghe là tay trong tay, nói trắng ra là đang thích nhau.

Triệu Thủy Quang quả thật không hiểu, dù rằng chuyện này thật sự chấn động, mà hai người lại vô cùng xứng đôi, lớp phó học tập phối với lớp trưởng, chính cô ngẫm lại cũng cảm thấy đây đúng là mối tình học trò, nhưng mấu chốt là cô Triệu Thủy Quang và Trần Tư Dương chẳng hề có tí tình cảm gì với nhau, thế thì ở đâu ra vụ thích nhau, ngay cả cô cũng không hề biết.

Trần Tư Dương và Triệu Thủy Quang đều là người cao ngạo, đương nhiên sẽ không quan tâm mấy lời đồn đại đó, vẫn ngày ngày đến trường, ngày ngày học hành.

Triệu Thủy Quang biết có câu nói “ lời đồn đãi dừng ở trí giả ”, sự thật chứng minh cô và trí giả không hợp, đã qua mấy ngày, lời đồn đãi đã biến thành : Triệu Thủy Quang ban 3 và một anh học lớp lớn “cảm” nhau từ khi học cấp 2. Triệu Thủy Quang cực kỳ bội phục, mấy chuyện xưa này mà cũng bị moi móc ra mà nói.

Ngay cả Cao Tầm cũng chạy tới hỏi cô, “ Tiểu Quang, chuyện tình của bạn so với XXX ban một còn nóng hơn nha. ”

Triệu Thủy Quang lần này quả thực cười không nổi, vì lời đồn đúng là sự thật. Nhớ tới trước kia, mỗi khi đi đến đâu cũng nghe người ta nói, “ Nhìn kìa, Triệu Thủy Quang, Hi Vọng xxx”, mà người đang ở tận Bắc Băng Dương kia, nếu biết tên anh và cô bị người ta gán ghép với nhau thì sẽ có cảm thấy thế nào ?

Người ta thường nói cuộc sống là của mình, ai nói gì mặc kệ họ, Triệu Thủy Quang cũng tin tưởng như vậy, cứ xem như mình bị điếc, giáo viên dạy chính trị đã từng nói, chúng ta là phần tử của xã hội loài người, vì vậy chúng ta không thể không học cách thích ứng với xã hội này.

Rốt cuộc, vào một buổi chiều trời trong xanh nắng ấm, bạn Triệu Thủy Quang và bạn Trần Tư Dương được mời lên văn phòng giáo viên, hai người ngày thường ra vào với tư cách học sinh xuất sắc, đây là lần đầu tiên vì tin đồn tế nhị trong trường mà bị mời lên.

Vương Lị Lị cũng rất ái ngại, “ Trần Tư Dương, Triệu Thủy Quang, cô tin tưởng hai em. ”

Triệu Thủy Quang mếu máo cười, nếu như tin tưởng thì kêu cô lên đây làm gì, nhưng vẫn cúi đầu nghe.

Vương Lị Lị nói tiếp, “ Hai em đều là học sinh xuất sắc, luôn tự giác học hành so với nhữn


The Soda Pop