
trí thông minh của cậu nên chắc chắn không thể lẫn. Tất Nhiên mọi chuyện chỉ rõ ràng khi trong tang lễ, cậu tình cờ đi qua, có người hầu nói với nhau trong phòng của mẹ cậu.
- Thiếu phu nhân bị bứt chết vì ngoại tình, biết không?
- Có đồn cả trong cái biệt thự này rồi! Suỵt.
Nhân Kiệt nghe trộm được thì cười khẩy, từ đó cậu rất lạnh lùng, và quyết tâm trả thù kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình cậu.
Nhân Kiệt đưa ánh mắt ra có phần hận thù xen lẫn tình yêu, Tiểu Yên gặng hỏi người đã làm tan nát gia đình cậu là ai, nhưng anh không trả lời. Đúng lúc này có tiếng chuông điện thoại, anh bỏ đi để lại cho cô sự ngờ vực... cô không muốn thừa nhận, anh không nói cô cũng đã hiểu, cô bắt đầu khóc, người run lên,..
Hắn sau khi thăm cô từ bệnh viện về bắt đầu nháy cho bọn đàn em bắt đầu hành động. Trước đó, kể từ cái ngày hắn dùng ốm nhòm theo dõi, đã quan sát gần mấy ngày trời để nắm rõ thời gian thay ca. đáng lẽ sẽ không nóng vội khi hắn đang giải mật mã hệ thống thì nghe thấy cuộc nói chuyện của cô với gã đó.
Thậm chí cái câu '' xuân dược xuyên thủng màng nhĩ '' khiến hắn định cầm khẩu súng thì nghe thấy tiếng kêu thất thanh, hắn vội vàng chạy tới chỗ ống nhòm , nhìn thấy xe cứu thương kêu inh ỏi xuất hiện trước biệt thự Lưu gia. Hắn bóp chặt bàn tay lại, lần này hắn điện đến cho tổ chức cử người giải mã nhanh hệ thống, còn phần mình thì gọi cho một cú điện thoại. Hắn lại nhìn qua ống nhòm.
Phải đến 12 giờ mới có dữ liệu gửi tới là đã hoàn thành nhiệm vụ, và cũng đã liên hệ những người trong tổ chức ở Việt Nam hỗ trợ cho hắn.
2 giờ đêm làm tê liệt hệ thống camera trước cổng, tê liệt trong 10 phút, hai chiếc xe ô tô đen xuất hiện, một vài người bịt kín mặt, núp sau tường chờ hai tên vệ sĩ thay ca đi ra, bọn họ nhanh nhẹn đánh bọn vệ sĩ bất tỉnh, lôi chúng vào xe, rồi hai người khác thay thế mặc y hệt ra canh gác cổng, hai chiếc xe đen phóng đi, bước 1 cài người nằm vùng đã xong.
Hắn thấy ổn rồi tiếp tục quay ra làm giả hình ảnh cả đêm để thực hiện cho bước 2.
Sáng chưa đến 6 giờ đột nhập phòng bệnh, giả dạng bác sĩ, thăm cô.
Đúng 6 giờ 30, làm tê liệt bộ máy báo trộm, làm camera chỉ có một hình ảnh duy nhất giống hệt mấy ngày bình thường sẽ khiến cho bọn quản lý hệ thống trong biệt thự bị đánh lừa, có hai tên khác thay ca, vừa mới mở cửa liền bị tập kích bắn súng gây mê, hắn cùng 5 người khác và hai tên nằm vùng đi vào biệt thự, khoá cổng lại.
Đi nép sát vào các bức tường, thấy địch là bắn bằng súng gây mê, tuyệt dối không giết người.
Tổng cộng có 20 vệ sĩ đã diệt gọn gàng, tổ đội đi theo hắn đến cuối hầm cầu thang, hắn trước đó đã dò được mật thất qua bản vẽ của ngôi nhà, chiếc đèn cầy đầu hươu rất khó hiểu, đã bị khoanh vùng lại, bây giờ hắn thử xoay đầu của đèn cầy, cánh cửa hầm tự động mở ra, tiếp tục đi xuống.
Đúng 7 giờ, bắn hai tên vệ sĩ trước phòng giam bằng súng gây mê, rồi lục chìa khoá mở phòng.
'' Cạch''.
Luật sư Hàn đang mê man nghe thấy tiếng mở cửa thì chợt mở mắt, ông ngạc nhiên nhìn những người bịt mặt đó, hắn đi đến cởi trói cho ông và nói ngắn gọn:
- Tôi đến cứu ông!
Nhân Kiệt sau khi nghe cú điện thoại thì hắn tức tốc về nhà ngay, hắn không tin cái tình hình đã xảy ra tại nhà hắn. Nhân Kiệt vừa về đến nhà thì đi đến đâu là thấy mấy tên vệ sĩ to con nằm ngả rạ đến đó, hệ thống an ninh bị tê liệt, vệ sĩ bị tập kích, và nhà hắn bị '' ĐỘT NHẬP''.
- Ha ha ha!
Nhân Kiệt cười như thể hắn đang thấy một cái trò hề trước mắt mình, nhà hắn đã bị người ngoài tập kích một cách gọn lẹ, nhanh nhẹn, chuẩn xác và không một dấu vếtđể lại.
Anh đi vào phòng xem có bị mất tài liệu quan trọng không, thì có vẻ như bọn chúng không vào phòng của anh, anh mới chợt nhận ra:
- Chết tiệt!
Anh vội vã đi xuống căn hầm dưới nhà, cánh cửa hầm đã bị mở, anh lại đi vào và khựng lại khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ còn ghế và dây thừng, khăn bịt miệng, những vũng máu....
Anh điên tiết đi đến cầm cái ghế ném mạnh vào tường, khiến cái ghế vỡ làm đôi, đáy mắt tràn tia lửa giận, anh không tin được lại có kẻ nào to gan đụng vào anh, nhất định sẽ phải truy tìm cho được danh tính của hắn.
Ở bệnh viện
Tiểu Yên đang rất buồn ngắm nhìn bầu trời bên ngoài, đôi lông mi dài cụp xuống, cô đã biết cái sự thật không nên biết, tại sao ba cô lại làm vậy? Cô chỉ muốn bay lên thiên đường mà hỏi ông ngay thôi.
Một người con trai đi vào, anh nhẹ nhàng đi đến, Tiểu Yên không để ý cho đến khi nghe thấy tiếng người vang lên cạnh tai mình.
- Tiểu Yên!
Cô quay đầu lại, thật trùng hợp hay hắn cố ý mà để cô hôn phải má hắn một cái, Đôi mắt cô mở to tròn nhìn cái tên nam nhân tinh quái đó. Chàng ta xoa xoa má rồi cười mãn nguyện, cô bực tức quát hắn, làm tên đang cười giật bắn người.
- Thục Xương! Anh làm gì ở đây!
Thục Xương chau mày lại véo mũi cô, rồi ra vẻ mình là bề trên ra lệnh: