
>
_Anh, anh k xứng làm hai của em đâu. Chính....chính anh đã giết chết mẹ của chúng ta đó _ Việt đẩy nó ra
_K..... k phải, hai nói bậy.... _Nó nói nấc lên từng tiếng
_Anh k đùa. Mẹ vì cứu anh mà chết trong vụ tai nạn đó, nếu anh nghe lời mẹ
thì đã k có truyện đó, em hiểu k? Đấy là tại anh _Việt nói 1 cách đau
đớn
_Không phải mà, tại tên lái xe sau rượu , mẹ bảo vệ anh nên mới vậy mà, k phải tại hai đâu_Nó càng khóc to hơn
_Anh....._Việt k biết nói gì
_Anh đừng nhận lấy tất cả trách nhiệm về mình, ba đã nói cho em nghe tất cả
rồi. hai chẳng có lỗi gì cả.Em hiểu mẹ yêu thương 2 anh em ta ntn mà,
nên mẹ nhất định sẽ k oán hận gì anh đâu _ Nó lắc đầu
_Em đừng khóc nữa_Việt lau nước mắt cho nó
_Sao mà k khóc được, em cứ nghĩ hai ghét em nên mới vậy thế mà ai ngờ chỉ vì lý do đó mà hai bỏ em suốt bao nhiêu năm quá. Hai ác lắm hai biết k?
_Nó mếu máo
_Anh xin lỗi, anh sai rồi, anh khờ quá _Việt ôm lấy cô em gái nhỏ dỗ dành
_Hai, hai hứa với em di, hứa xe k bao giờ được bỏ em nữa nhé_Nó quyệt hai hàng nước mắt dơ ngón tay út ra
_Um, hai hứa _Việt cũng do ngón tay út ra
2 anh em nó móc nghéo tay để cam kết. Còn lúc ấy, mấy người kia đước 2
anh em nó đưa hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và dần dần dẫn
tới sock, chẳng hiểu được là truyện gì dang sảy ra nữa; chỉ có riêng Bin chẳng to vẻ gì bất ngờ hay ngạc nhiên cả chỉ khi nhìn thấy 2 anh em nó
móc nghéo tay thì khẽ nở 1 nụ cười mãn nguyện ( hihi đơn giản là Bin đã
biết tất cả mọi truyện ngay từ đầu rồi cơ vì Bin là hàng xóm thân thích
với nhà nó mà, là bạn nối khố của nó với hai nó đấy. Đấy chính là lý do
vì sao là Bin đước anh Việt dao cho nhiệm vụ đặc biệt là bảo vệ em gái
iu Việt Anh 24/24 như vậy)
_Chậc, 2 người nói chuyện xong chưa? Xong rồi thì giải thích vụ này giùm cái _Hắn lên tiếng
_Hở? Sao mi lại ở đây? _Nó lau nước mắt nhìn hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên
_Thế k ở đây thì ở đâu? Mà có phải chỉ có mình tôi đâu _Hắn nói chỉ xung quanh
_Ơ! Mọi người ...._Nò nhìn ấp úng
_Là sao? 2 người giải thích xem nào. Tui chưa bào giờ nghe thấy ông nói là mình có em gái đấy Việt _Hưng nhìn Việt
_Được rồi, để tui giải thích _Việt nói rồi khẽ kéo nó lại ngồi gần mình
_Như mọi người đã thấy đó, tui và Việt là anh em _ Việt cười nhẹ
_HẢ? Nhưng 2 người bằng tuổi cơ mà? _Ly há hốc mồm
_Ừ, nhưng phải tui sinh trước Việt đúng 1 ngày hay sao? Tui sinh vào đêm
hôm trước còn Việt sinh vào rạng sáng hôm sau. Tui này là anh em song
sinh mà _Việt cười
_HẢ? _Cả lũ đồng thanh
_Bình thường mọi người k thấy Việt nó suốt ngày đội mũ còn tui chẳng mấy khi
đi học nên k thấy thôi chứ mọi người nghĩ vì sao Việt nó lại giả trai
được? _Hai nó nhìn nó cười
_Thế tại sao....! À, màn nước mắt nhận anh em của 2 người la gì?_ Giờ mới thấy hắn lên tiếng
_Xin lỗi, vụ ấy là do tui luôn ám ảnh về người mẹ đã mất, từ bé lúc sảy ra
tai nạn tôi luôn đinh ninh nghĩ rằng mẹ chính là do tôi hại chết
nên......_Giọng Việt trầm xuống
_Còn tui cứ tưởng rằng mình làm gì sai khiến 2 ghét nên buồn lắm, hai cứ xa
lánh tôi nên tui cũng chẳng giám lại gần làm phiền hai nữa _Nó nói thêm
_A! Vì là song sinh nên giờ mới để ý là tên của 2 người ngước nhau phải k?
Anh Việt và Việt Anh ý và lý do vì sao ai chơi thân với Việt Anh đều gọi nó là Việt hả?_Ly giải thích
_Ừ,phải rùi đó _ Nó cười
_Vậy sao giấu tui nè. Phải bạn bè không vậy? _ Ly lườm nó
_Xin lỗi, tui k kể bạn vì tui lúc ấy k muốn mượn cái danh của anh mình để
mọi người chú ý ở K.W và làm anh Việt phải khó sử nên.....Tui cũng k có ý định học K.W đâu nhưng tại ba cứ nhất nhất bắt tui vào đây nên......_Nó cúi gằm mặt xuống
_Ly đừng trách Việt nữa, tại tui k tốt nên làm Việt nó phải khổ nhiều _Hai nó xoa đầu nó
_Thui đước rồi, tui hiểu rồi . Giờ 2 người nghỉ đi, mọi người hum nay cũng
vất vả nhiều rồi có gì mai tính tính tiếp, về nhà nghỉ ngơi đi _Hắn nói
_Um, chị Ly để em đưa chị về nhà nhé _ Bin nói rồi chào tam biệt mọi người ra về
_Ùh, tui cũng đi đây, vẫn còn có 1 số việc phải lo _Hưng với chiếc áo bước ra cửa
_Nam, tui muốn ở chung với Việt luôn, nhờ cậu đó _ Việt nhìn Nam cười
_Uh, ok _Nói xong Nam cũng đi mất luôn
1 lúc sau thì thấy 1 toán y tá nam khệ nệ bê thêm 1 chiếc giường nữa giáp vào chiếc giường cũ Việt đang nằm cho 2 anh em nó
_Vậy được chưa? Muốn gì thêm k? _Hắn bước vào
_Thui, đủ rồi, thanks nha _Hai nó nói
_Nè! Sao mi bảo họ nghe được, tài vậy?_Nó ló mặt ra từ sau lưng hai nó
_Xì, "lùn" đây là bệnh viện của nhà tui mà, tui nói đứa nào k dám nghe chớ _Hắn cười đắc trí
_Hừ, mà cô cũng tai nhỉ, chân bị như thế, toét cả máu ra mà chẳng thấy kêu
đau đớn gì thế? Có cần tui gọi y tá không?_hắn chỉ vào cái đầu gối thấm
đẫm máu của nó
Lúc bấ