Disneyland 1972 Love the old s
Định Mệnh Trái Ngang

Định Mệnh Trái Ngang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324980

Bình chọn: 9.00/10/498 lượt.

r/>
Đây là lần thứ hai, Băng cầu xin ông ta.

Hoa nước mắt ràn rụa, lòng đau như cắt.

Mặc dù không biết tại sao tự dưng Băng lại lấy ông ta nhưng Hoa không phải
là một cô gái ngu ngơ dại khờ, Hoa đã lờ mờ đoán được lý do.

Lúc Băng cùng ông ta đi đăng kí kết hôn, bà giúp việc có nói chuyện Băng
đồng ý lấy ông ta cho Hoa nghe, ban đầu Hoa không dám tin nhưng giờ đây
chính miệng Băng nói nên Hoa không thể không tin.

Ý nghĩ từ nay không còn được sống bên cạnh Băng nữa khiến cho Hoa sợ hãi và hốt hoảng.

Hoa không muốn mất đi một người chị gái, một người bạn tốt như Băng.

Hoa phải làm gì để giúp Băng đây ?

Hoa trách bản thân mình quá yếu đuối, quá nhu nhược, và quá vô dụng nên cô bạn thân mới phải cắn răng chấp nhận lấy ông ta.

Mặc dù Hoa biết lấy được một người đàn ông giàu có và đẹp trai là ước mơ
của nhiều cô gái nhưng người đàn ông này là hiện thân của quỷ sứ.

Lấy ông ta, sống chung với ông ta, liệu Băng có hạnh phúc không ? Hay là
bắt đầu từ hôm nay, Băng sẽ chỉ nhận được toàn nước mắt, khổ đau và cay
đắng ?

Không ! Ngàn vạn lần không !

Hoa cầu mong tất cả mọi chuyện đều là ác mộng, đều chỉ là một giấc mơ, đều là chỉ là một cơn gió thoảng.

Nước mắt nhạt nhòa trên khuôn mặt, Hoa khóc nhiều quá.

Hoa đau xót và thương hại cho Băng.

Ngày hôm nay có hai cô gái khóc và thương thay cho số phận của chính mình trong ngày lễ vu quy của cô bạn thân.

Phải chăng cuộc hôn nhân này đã báo trước là sẽ có điểm gở, sẽ đem lại bất hạnh cho cả hai ?



Biết rằng nếu không để cho Băng đưa Hoa về nhà trọ, Băng sẽ đòi đi bằng
được và lỗ tai của mình cũng không được yên, ông ta đành đồng ý cho phép Băng đi nhưng không phải để cho Băng cứ thế mà đi mà còn kèm theo một
điều kiện.

_Nếu cô đồng ý thu dọn hành lý và quay về đây ngay
lập tức tôi sẽ để cho đưa bạn cô về, còn nếu không tôi sẽ nhờ Phúc đưa
bạn cô về và tiện thể lấy luôn hành lý của cô đến đây. Thế nào, cô đồng ý chứ ?

Băng nghiến chặt răng, mắt nhìn ông ta như muốn băm ông ta ra hàng trăm hàng nghìn mảnh.

Sao trên đời này lại có một người độc tài, gia trường và lạnh lùng như ông ta ?

Lần thứ hai, Băng lại phải ca thán, phải hỏi ông Trời tại sao lại sinh ra ông ta ?

_Tôi phản đối, dù bây giờ tôi là vợ của ông, tôi cũng có quyền tự do, quyền muốn làm gì thì làm miễn là điều đó đúng đắn.

Ông ta không coi thái độ hung hăng và tức giận của Băng vào đâu.

_Cô nói đúng, tôi không phủ nhận quyền lợi của cô, nhưng cô cũng quên nghĩa vụ làm vợ của mình. Cô quên rằng, một khi đã lấy chồng, cô phải dọn về
nhà chồng sống. Chẳng lẽ cô nghĩ rằng chỉ cần cô kí vào tờ giấy đăng kí
kết hôn kia là xong à?

Uống xong một ngụm cà phê, ông ta nói tiếp.

_Nếu bạn cô bị bệnh, hay ốm yếu, tôi không ngăn cảm cô ở lại chăm sóc cho cô ấy, nhưng cô xem, bạn cô rất khỏe mạnh, chẳng qua bạn cô chỉ bị hơi
choáng váng một chút, chỉ cần uống thuốc an thần rồi ngủ một giấc, sau
khi tỉnh dậy sức khỏe của cô ấy lại khôi phục lại bình thường.

Ông ta nói thêm.

_Về đây sống với tôi, tôi không ngăn cản cô thường xuyên đến thăm bạn mình, nhưng sống với cô ấy thì tuyệt đối không.

Băng mở miệng định cãi nhưng ông ta nói đúng và chặt chẽ quá nên Băng đành ngậm miệng lại.

Ông ta đã dùng đến quyền làm chồng, quyền được kiểm soát cuộc sống của Băng ra để thị uy, để chứng tỏ cho Băng thấy dù Băng có nói gì, làm gì cũng
vô hiệu.

Mọi hành động của Băng đều do ông ta kiểm soát.

Băng làm sao có thể cãi lý được với ông ta, nói đến quyền, ông ta cho phép
về thăm Hoa, nói đến nghĩa vụ làm vợ, ông ta yêu cầu Băng về sống với
ông ta là đúng.

Trong cả hai thứ mà Băng đòi được hưởng và phải
thực hiện, ông ta không hề nói sai thứ nào, Băng làm sao phản biện, làm
sao tìm được khe hở để đối đáp lại với ông ta.

Băng đã thua, thua hoàn toàn rồi.

Ông ta dùng thái độ hòa hoãn để nói chuyện với Băng, dùng quyền làm chồng
để phân tích cho Băng hiểu quyền và nghĩa vụ của Băng ở đâu.

Xong rồi !

Bây giờ Băng chỉ còn biết ngoan ngoãn thực hiện đúng theo những gì mà ông ta nói.

Xem ra bắt đầu từ hôm nay, Băng chính thức trở thành một cô vợ núp dưới bóng của ông ta.

Bất lực, chán chường, phẫn nộ, Băng lôi Hoa đi.

Trên môi ông ta nở một nụ cười thú vị, mắt ông ta nheo lại, đặt ly cà phê xuống bàn, ông ta bảo Phúc.

_Đưa cô ấy và Hoa về nhà. Nhớ phải đưa bằng được cô ấy về cùng với hành lý của cô ấy.

_Vâng, thưa anh.

Phúc nhìn khuôn mặt bừng sáng, và nụ cười khó hiểu của ông ta mà mù mịt.

Phúc không tài nào hiểu được lý do tại sao và mục đích khi ông ta đường đột muốn kết hôn với Băng.

Chẳng phải từ xưa đến nay, sếp không muốn kết hôn ?

Mặc dù có nhiều thắc mắc, có nhiều câu muốn hỏi sếp nhưng chỉ dám giữ