Định Mệnh Trái Ngang

Định Mệnh Trái Ngang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325145

Bình chọn: 9.00/10/514 lượt.

ược
nhau nên họ muốn hôn nhau, muốn ôm nhau cho thỏa ước mong.

Bàn tay của ông ta lần mò vào trong áo Băng.

Một chiếc cúc bị gỡ bỏ, hai chiếc, cho đến khi không còn chiếc nào, ông ta dễ dàng lột bỏ chiếc áo vét mặc bên ngoài của Băng.

Băng bị đắm chìm trong nụ hôn của ông ta nên đâu hay, ông chồng của mình đang lộng hành trên cơ thể.

Đến khi Băng cảm nhận được, cơ thể đã không còn mặc gì.

Băng đỏ bừng mặt, vội đẩy ông ta ra, Băng ôm chặt lấy chiếc chăn mỏng.

Ông ta vẫn ôm siết lấy Băng.

Lần này, ông ta không cho phép Băng phản kháng lại ông ta nữa.

Ông ta phải giữ chặt lấy Băng, hung hăng mà chiếm lấy Băng, hàng ngày, hàng đêm dạy cho Băng cách chiều chồng.

Môi Băng lại bị ông ta cướp mất, ông ta dùng khả năng chinh phục và quyến
rũ của mình để đưa Băng vào mê hồn trận, vào một vòng xoáy không có lối
thoát.

Băng hoàn toàn đầu hàng, hoàn toàn bị ông ta khống chế.

Lúc đầu Băng còn yếu ớt chống lại ông ta nhưng sau đó, Băng không còn sức lực nữa, Băng ôm chặt lấy tấm lưng trần của ông ta.

Nhắm mắt lại, Băng để nỗi nhớ trong hai năm hóa tan thành những cái ôm, những cái hôn say đắm và đam mê.



Quyết tâm làm cho cô vợ trẻ con mệt đến không thể bước xuống giường thì
thôi, nên ông ta không buông tha cho Băng, cho đến khi Băng không chịu
đựng hơn được nữa, mà lăn ra ngủ trong vòng tay mình, ông ta mới buông
Băng ra.

Hôn lên môi Băng, vuốt nhẹ gò má mịn màng và mát rượi của Băng, trên môi ông ta nở một nụ cười hạnh phúc và sung sướng.

Cắn nhẹ vào tai Băng, ông ta nghiến răng.

_Nhóc con ! Để xem lần này cô có thể chạy đi đâu được nữa ?

Thấy cô vợ đã ngủ say, lại không thể nhấc nổi mi mắt, ông ta hài lòng bước xuống giường.

Cầm điện thoại di động, ông ta gọi điện cho Phúc.

_Chào sếp !

Mặc dù đã cố tỏ ra trang nghiêm nhưng giọng của Phúc vẫn không dấu được nụ cười đang trực sẵn ở trên môi.

Ngắm nhìn Băng ngủ, mặt ông ta hơi đỏ khi nghĩ đến những việc mà mình vừa mới làm lúc nãy.

_Cậu bảo nhân viên công ty của hai bên là chiều nay lúc hai giờ chiều sẽ kí kết hợp đồng.

_Vâng, thưa sếp.

Phúc ho nhẹ.

Không cần chứng kiến toàn bộ khuôn mặt và biểu hiện của Phúc lúc này, ông ta
cũng biết Phúc đang cười, đang bịt chặt miệng, đang cố nén tiếng cười
trong cổ họng.

Ông ta hừ một tiếng tỏ vẻ tức giận rồi mới cúp máy.

Coi như chuyện công ty đã được giải quyết xong, đặt điện thoại xuống bàn, ông ta trèo lên giường ngủ.

Nhất quyết hành Băng cho hả, ông ta véo nhẹ vào má Băng, quấy rối không cho Băng ngủ yên.

Băng hất tay ông ta ra khỏi má, kéo chăn đắp kín đầu, miệng làu bàu.

_Để yên cho người ta ngủ !

Ông ta cười gian.

_Muốn ngủ sao ? Em tưởng rằng bây giờ là lúc nào thế ?

Lúc này ông ta mới chịu mở miệng nói chuyện tử tế với Băng.

Lôi chăn ra khỏi đầu Băng, ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của Băng, ông ta ngơ ngẩn cười.

Căn bệnh tương tư của ông ta nhờ sự xuất hiện của Băng đã được chữa khỏi hoàn toàn.

Trái tim đã lấy lại được những nhịp đập rộn ràng, sức sống, sinh khí đang ùa vào cơ thể.

Ông ta thấy mình lại đang sống, đang có những mộng ước, có nhưng đam mê và khát vọng.

Ông ta yêu Băng, nhớ Băng, chờ Băng về, cuối cùng ông ta cũng làm được.

Người con gái đang say ngủ trong lòng ông ta đây, chính là cô gái mà ông ta ngày nhớ đêm mong suốt hai năm qua.

Véo mũi Băng, nghịch tóc Băng, cắn nhẹ vào tai Băng, vuốt má Băng.

Không ! Ông ta không muốn Băng được ngủ ngon, mà nhất định phải phá, phải
quấy rối, phải làm cho Băng hiểu ông ta đã chờ mong giây phút này như
thế nào ?

Nghĩ là làm, môi ông ta lướt nhẹ vào gò má trắng mịn của Băng, rồi lần xuống cổ Băng.

Băng lắc đầu to vẻ không đồng ý.

Ông ta phì cười trước cử chỉ trẻ con của Băng.

_Ưm… !

Băng vừa mới mở miệng, môi ông ta đã bịt kín miệng Băng.

Tay chống vào ngực ông ta, Băng lười biếng mở mắt nhìn ông ta.

_Anh muốn làm gì ?

_Em nghĩ anh muốn làm gì ?

Mặt Băng đỏ bừng, sắc hồng đã lan khắp khuôn mặt.

Ông ta ngây dại ngắm nhìn Băng.

Dáng vẻ e thẹn, ngượng ngùng và bối rối của Băng càng khiến ông ta thêm yêu, thêm mê say, thêm phần cuốn hút.

Ông ta lại áp môi mình vào môi Băng.

Mọi chuyện hãy để cho nó qua đi, giây phút này ông ta không muốn nghĩ gì
nữa, ông ta chỉ muốn tận hưởng thời gian hạnh phúc và êm đềm bên cạnh
Băng.

Ông ta cứ như thế, cứ dày vò thể xác và tinh thần Băng cho Băng thấm hiểu cảm giác của ông ta trong hai năm qua thế này ?

Ông ta vừa hôn Băng, vừa mỉm cười sung sướng.

“Nhóc con ! Em hãy chờ đấy, chờ xem anh sẽ làm gì em. Ngày tháng hãy còn dài, về sau này, anh sẽ hành hạ em, dày vò em cho em biết tay


Snack's 1967