
tinh thần. Tuy rằng , Thiệu Nha đi xe với tốc độ nhanh là chuyện bình thường nhưng nhanh tới mức kinh khủng này thì thật là... Giống như muốn chui đầu vào chỗ chết.
" Này , cô không đi chậm lại được sao ? Cô muốn chết thì đừng lôi tôi theo "
Đúng là không thể , không thể tin được. Anh không biết có nên bái phục trình độ lái xe lách đường của cô gái này không. Trên đường đông xe như thế này , cô lách không còn chỗ nào để lách. Một đoạn đường xa lộ thẳng dài như vậy mà cô ta lại đi theo đường zích zắc.
Lăng Nguyệt khẽ liếc mắt nhìn người bên cạnh - " Anh xem bản thân có đúng là đàn ông không ? Nhát gan như vậy . Yên tâm đi , chưa có người nào đi cùng xe với tôi mà chết cả "
Gì chứ ? Nhát gan ? Cho dù có quỷ đi cùng xe với cô ta thì cũng đau tim chết đấy chứ . Còn nói cái gì chưa có ai chết cả. Làm sao mà chết , chỉ mới thương tật suốt đời thôi.
Chiếc xe lao nhanh ngay giữa đường. Bất thình lình ,một chiếc xe tải đi hướng ngược lại chạy tới bóp kèn liên tục. Lăng Nguyệt mặt vẫn rất dửng dưng , quay bánh lái một phát gặt cua . Cả người Thiệu Nha muốn ngã theo hướng xe . Chiếc xe ngay lập tức quẹo vào con đường bên cạnh , tránh được chiếc xe tải.
Thiệu Nha thực sự muốn chết vì đau tim. Anh đi đánh nhau chém giết bao lâu cũng chưa bao giờ đau tim thế này.
...Nhà hàng Roulious...
" Anh thật là , cũng chỉ là ăn trưa thôi . Đâu cần phải bao trọn cả nhà hàng như thế "
Hàn Lệ Ái cười cười , giọng có chút trách móc. Tiếng đàn dương cầm du dương vang lên khắp gian phòng khiến tâm tình người ta thật dễ chịu. Trong không gian sang trọng mỹ lệ hòa quyện với tiếng đàn tạo nên một bầu không khí vô cùng lãng mạn.
Người đàn ông ngồi bên cạnh khóe miệng giơ cao , tay cầm dao nĩa từ tốn cắt thịt cho cô - " Anh không muốn ai phá hỏng bầu không khí của chúng ta "
Cô nghe vậy lắc đầu cười khổ. Như thế này cũng thật là phung phí tiền bạc . Nhìn người đàn ông anh tuấn bên cạnh đang chu đáo cắt thức ăn cho cô , trong lòng lại tràn ngập ngọt ngào.
" Em mau ăn đi. Ăn nhiều một chút. Dạo này anh thấy em ốm đi rất nhiều " - Hắn đẩy dĩa thức ăn qua cho cô , cất giọng trầm thấp.
" Ốm chỗ nào ? Em thấy cũng như vậy thôi mà " - Hàn Lệ Ái buồn cười cầm dao nĩa lên bắt đầu ăn.
" Chỉ cần em ốm đi một chút là anh liền không thỏa mãn được " - Vương Lãng Thần cười xấu xa.
Gò má của cô chuyển dần sang màu đỏ , tên đàn ông này đúng là không có chỗ nào đứng đắn - " Háo sắc . Ai muốn thỏa mãn anh ?! "
" Sao ? Không muốn ? Vậy thì tối nay anh phải bắt em thỏa mãn anh mới được " - Hắn giọng khàn khàn tà dụ nói.
" Xấu xa , bạo quân " - Hàn Lệ Ái hung hăng nhìn người đàn ông bên cạnh. Tên đàn ông này càng lúc lại càng làm càn .
Vương Lãng Thần nhìn thấy cô như vậy càng nở nụ cười xấu xa . Càng cứ thế mà tiến tới , cúi sát mặt cô , cắn nhẹ lên vành tai cô - " Chỉ thích bạo quân với một mình em thôi "
Mặt cô nóng ran theo lời nói của hắn. Đỏ lại càng đỏ. Cô đẩy hắn ra , trừng mắt bất mãn - " Người khác sẽ nhìn thấy đó. Anh chẳng phải muốn em ăn nhiều sao ? Anh cứ như vậy thì làm sao em ăn được ?"
Vương Lãng Thần bật cười , dịch người ra một chút cho cô thoải mái - " Được rồi em mau ăn ngoan đi "
Hàn Lệ Ái liếc hắn một cái rồi mới tiếp tục ăn . Người bên cạnh hài lòng nhìn cô , cũng bắt đầu ăn phần của mình.
Trong lúc hai người đang ăn thì phía bên ngoài cánh cửa nhà hàng được đẩy ra .
" Xin lỗi thưa quý khách nhưng nhà hàng hôm nay đã được bao trọn , xin quý khách lần sau hãy ghé đến " - Người phục vụ kính cẩn nói.
" Nhưng tôi muốn... "
Lăng Nguyệt định lên tiếng nhưng đã bị người bên cạnh cướp lời.
" Chúng tôi có hẹn với Vương Lãng Thần và Hàn Lệ Ái ở đây "
Thiệu Nha bước lên phía trước giọng nghiêm túc nói.
Anh đưa tay đặt lên bụng mình , từ lúc bước xuống xe đến giờ , bụng anh cứ nhốn nháo. Đầu óc thì quay vòng tròn. Đại nam nhân như anh có bao giờ say xe , vậy mà hôm nay lại bị một nữ nhân lái xe chở đi làm cho chong chóng mặt mày.
Người phục vụ nhìn thấy người đàn ông vừa nói , liền nhận ra ngay. Anh ta ngay lập tức cúi đầu , khẩn trương nói.
" Kính chào Thiệu tiên sinh , thật thất lễ. Mời tiên sinh cùng tiểu thư đi lối này. Vương tiên sinh và Hàn tiểu thư đang đợi hai người bên trong " - Người phục vụ đưa tay mời.
Lăng Nguyệt nhướn mày nhìn người bên cạnh. Vương tiên sinh là ai ? Ngoài Hàn Lệ Ái ra còn có ai khác sao ?
Cô nàng cùng Thiệu Nha theo sự chỉ dẫn của người phục vụ đi vào bên trong , bước đến bàn của Hàn Lệ Ái được đặt kế bên cửa sổ. Lăng Nguyệt có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên cạnh cô bạn thân mình.
Người đó là Vương tiên sinh ? Một người đàn ông nổi bật giữa gian phòng không những vì vẻ ngoài anh tuấn bất phàm của hắn mà còn là khí thái tao nhã , quyền quý của hắn lấn át cả không khí. Mà người đàn ôn