Polly po-cket
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325713

Bình chọn: 7.5.00/10/571 lượt.

br/>
Hắn đột nhiên nhìn qua Thiệu Nha , ánh mắt như vừa chợt nhớ ra điều gì đó. Lạnh lùng lên tiếng - " Tên kia xử lí sao rồi ? "

Tên đàn ông "mặt búng ra sữa" gương mặt hiện lên một nét nghiêm túc , đôi mắt sắc lịm - " Mình đã tra hỏi hắn nhưng tên này cư nhiên là một con chó săn rất trung thành , thà chết chứ không khai ra " 

" Vậy sao ? " - Vương Lãng Thần khóe miệng nhếch lên. 

" Lôi vào đây "

Thiệu Nha hiểu ý liền lớn tiếng gọi vọng ra ngoài - " Mang người vào đây !"

Hai cánh cửa to lớn bị đẩy mạnh ra , 5 tên mặc đồ đen lôi xềnh xệch một người đàn ông bị đánh đến mức mặt mũi toàn máu me đến trước mặt 3 người.

Vương Lãng Thần bỏ chân xuống khỏi ghế , đứng dậy rất chậm rãi tiến tới người đàn ông đó . Thân ảnh to lớn di chuyển , cái bóng to lớn của hắn cũng di chuyển che khuất cả tên đang nằm dưới đất kia. 

Tên chó săn từ từ lồm cồm bò dậy. Toàn thân hắn bị đánh đến mức không còn chỗ nào để đánh. Ánh mắt căm giận nhìn người đang tiến tới.

Tên chó săn này nữa đêm đã lén lút đột nhập kho vũ khí của Tam Vương hội nhưng đã không vượt qua vòng an ninh nghiêm ngặt của hội nên đã bị bắt giữ.

" Ngươi tốt nhất là nên khai ra kẻ sai khiến ngươi, bọn ta sẽ nương tình mà giữ lại cái mạng nhỏ cho ngươi " - Thiệu Nha trừng mắt mở miệng. 

Tên chó săn bật cười một tiếng , nhổ một ngụm máu ra khỏi miệng - " Chỉ dùng mấy dụng hình vớ vẩn này mà bắt ta khai ra ? Tam Vương các ngươi cũng quá xem thường ta rồi "

" Láo xược ! Ta vẫn là còn nương tay cho ngươi nếu không phải ta đã dùng đến... "

Thiệu Nha đang muốn nói thì Vương Lãng Thần đã giơ ngón tay lên bảo anh dừng lại. 

Vương Lãng Thần cúi xuống nâng cằm kẻ kia lên , giọng điệu có chút đùa cợt - " Một con chó săn đáng thương . Thà chết chứ không khai ra . Vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi "

Tên chó săn ánh mắt lì lợm nhìn hắn - " Muốn giết thì cứ giết , không cần phải nói nhiều "

" Được , rất tốt . Rất có bản lĩnh. Nhưng mà cho ngươi chết chỉ bằng một viên đạn hay bằng một con dao thì thật quá dễ dàng rồi. Không có một chút đặc sắc nào cả " 

Vương Lãng Thần nhướn mày , ánh mắt sắc như dao nhuốm một màu đỏ thẫm. 

Nghe đến đây , hai người ngồi phía sau đều tràn đầy ý cười trên khuôn mặt. 

Tên chó săn có chút đề phòng , dò tìm ý trong mắt người đàn ông. Hắn vốn dĩ nghe nói , Vương Lãng Thần trong giới nổi tiếng lãnh khốc , tàn nhẫn, thường giết người bằng nhiều cách đau đớn nhất. 

" Lão tam , cậu nghĩ chúng ta nên xử dụng phương pháp thủ công bằng tay hay dùng đồ đây ? " - Vương Lãng Thần lớn tiếng nói với người phía sau. 

Thiệu Nha phì cười , ngón tay xoay xoay cây bút - " Thủ công thì có vẻ hơi kinh dị quá lại rất bẩn tay cậu , mất sức lão đại cậu  . Thôi thì dùng đồ làm là được " 

" Được , vậy thì đành chơi trò "ép nước " thôi " - Hắn giọng lạnh như băng vang lên. 

Tên kia nghe hai người đối thoại đột nhiên lại cảm thấy rùng mình nhưng vẫn lì lợm trừng mắt. 

Vu Tích Kỳ liền liếc mắt với một tên mặc đồ đen - " Mang máy ép ra đây  " 

Tên mặc đồ đen hiểu ý gật đầu đi ra ngoài.  Vài phút sau , hắn cùng với thêm mấy tên mặc đồ đen khác nữa khiên một cái máy rất lớn , rất nặng vào phòng. Đặt ngay trước mặt Vương Lãng Thần  .

Cái máy hình dáng trông như một chiếc máy dùng để ép đồ , giống như máy để ép mía. Khác ở chỗ ,nó được làm bằng sắt , vô cùng nặng. Hai bên còn có 2 tay cầm đưa ra để người muốn ép đồ, nắm lấy tay cầm đó dùng sức xoay theo vòng tròn để ép . 

Tên chó săn nhìn thấy cái máy đó liền nuốt nước bọt. Cả người rung lên...

" Trói hắn lại ! " 

Vương Lãng Thần lạnh lùng ra lệnh. 

" Vâng, thưa lão đại "

Mấy tên vệ sĩ liền cầm đây thừng trói chặt tên kia lại. Tên chó săn liền vùng vẫy - " Các ngươi định làm gì ?! "

" Máy ép đã có đây nhưng đồ ép thì chưa có , ngươi nói thử xem ? " - Vương Lãng Thần cười lạnh một cái , ám khí băng hàn tỏa ra.

" Ngươi... "

Mấy người vệ sĩ trói xong , lôi tên kia đến trước cái máy đặt hai chân hắn ngay gần chỗ để ép. 2 người vệ sĩ khác bước đến nắm hai bên tay cầm trong tư thế sẵn sàng chuyển động tay.

Tên chó săn mặt mũi tái mét . Chân tay bắt đầu run run.

" Sao ? Ngươi thích chết như vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi "

Vương Lãng Thần tiến lại gần , tay đặt lên cái máy. Giọng vô cùng lạnh lẽo .

" Ngươi có biết đã có vô số những con chó săn đi qua cái máy này , tất cả chúng đều trở thành món thịt bằm hay không ?  Bây giờ chắc phải thêm một con chó săn nữa rồi " 

" Ngươi ,ngươi... " - Tên chó săn cất tiếng run rẩy .

" Khi đi qua chiếc máy này , ngươi có thể nghe được tiếng xương của mình kêu răng rắc . Cũng có thể nhìn thấy da thịt dập nát , máu tuôn ra , các bộ phận của cơ thể ngươi đều muốn văng ra khỏi người. Đau đớn đến mức xuyên thấu qua từng sợi dây thần kinh của ngươi "