XtGem Forum catalog
Đã Có Tôi Bên Em

Đã Có Tôi Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328805

Bình chọn: 7.5.00/10/880 lượt.

ông biết nói ở ngoài rất dễ lộ bí mật sao?

Tử Phong vô cùng kinh ngạc về thái độ của Thiên Ân, anh không hề nghĩ Thiên Ân lại hời hợt đến nỗi đi nói những chuyện bí mật ở bên ngoài mà không hề có một chút lo sợ.

- Thôi mày nói nhiều quá y chang ông già ra ngoài đi rồi nói, sẵn tiện ăn trưa luôn, tao đói rồi.

Thiên Ân đi đến cạnh Tử Phong vỗ vai anh một cái ra hiệu ra ngoài, rồi hai tay đút túi quần bước đi trước.

Tử Phong lắc đầu ngao ngán, rồi anh cũng đứng lên với lấy cái áo khoác trên thành ghế rồi bước theo sau Thiên Ân, đóng cửa lại hai anh cùng bước ra nhà xe.

- Giờ đi xe riêng hay xe chung đây?_Thiên Ân nhìn nhìn hai chiếc xe hơi một màu bạc một màu đen đang nằm cạnh nhau phân vân hỏi.

- Đi xe chung đi._Tử Phong chỉ vào chiếc xe màu đen của mình theo quán tính mà trả lời.

Lúc này Thiên Ân cũng gật gù đồng ý, cả hai cùng bước vào xe Tử Phong, chiếc xe từ từ rời khỏi nhà xe, những người bảo vệ mở cổng và cúi đầu chào.

Rời khỏi cánh cổng của tập đoàn P&A, chiếc xe lao đi rồi mất hút chỉ trong tít tắc.

Trên xe Tử Phong tập trung lái xe cũng không hề đá động gì tới chuyện lúc nãy, anh cứ im lặng như thế. Thiên Ân cũng chẳng nói gì anh lẳng lặng quan sát cảnh vật xung quanh.

Nhưng những gì Thiên Ân quan sát được chỉ là nhà cửa, các tòa chung cư và các nhà hàng khách sạn, khung cảnh hoàn toàn khác xa với nơi anh đã đến cách đây ba ngày.

Nơi đó không quá ồn ào, có chút gì đó yên tĩnh, bình dị hơn nữa điều đó lại khiến anh nhớ đến người con gái mang tên Tiểu Kì, anh đang vui vì anh lại sắp được gặp cô lần nữa.

Tình trạng hiện tại là người lái xe thì căng mắt ra nhìn đường, còn người ngồi thì thả hồn theo gió, đôi môi cười tủm tỉm một mình giống như một tên trốn trại.

Đến nơi, Tử Phong dừng xe nhưng không xuống, anh ngồi đó quan sát Thiên Ân đang cười một mình, anh khẽ nhíu mày khó hiểu nhìn thằng bạn với biểu hiện vô cùng lạ.

Trong ánh mắt Tử Phong hiện lên nét cười, anh biết Thiên Ân không lạnh lùng như anh nhưng Thiên Ân cũng biết kiềm chế bản thân chứ đâu đến nỗi ngồi cười một cách ngớ ngẩn thế kia.

Bất giác Tử Phong đưa tay sờ lên trán Thiên Ân.

- Mày bị bệnh hả?

Đang ngồi thả hồn lơ đãng với mớ bòng bong trong đầu, Thiên Ân khẽ nhăn trán khó chịu khi thấy có gì đó chạm vào trán mình.

Và sau cái chạm đấy còn là một câu quan tâm đập vào thính giác nhưng đối với Thiên Ân đó chẳng phải là một câu quan tâm đúng nghĩa của nó, đưa tay lên hất tay Tử Phong khỏi trán mình. Hướng tia nhìn sang Tử Phong, Thiên Ân tỏ ra bực dọc.

- Bệnh cái đầu mày.

- Ơ, thế sao mày ngồi cười một mình mày không bệnh không lẽ người bệnh là tao.

Tử Phong vẫn không buông tha Thiên Ân, người ta quan tâm như thế lại lấy oán báo ân. Trong đầu Tử Phong lại có suy nghĩ phải chăng thằng bạn của anh cũng đang trong tình trạng "cảm nắng".

- Đã bảo là tao không có mà, hôm nay mày hơi nhiều chuyện đó.

Thiên Ân muốn kết thúc cuộc trò chuyện ngô không ra ngô khoai không ra khoai này.

- Nhiều chuyện? Thế thôi tao không nói nữa.

Tử Phong nhún vai một cái bước ra khỏi xe, đưa chìa khóa cho bảo vệ của nhà hàng A Special Restaurant, từ bao giờ anh lại bị cho là nhiều chuyện như thế, anh còn nhớ hai từ này anh mới mắng cho 3K lúc sáng thế mà bây giờ anh cũng bị gán cho hai từ đó thật nực cười, vẻ lạnh lùng của anh đâu mất rồi chứ.

Thấy Tử Phong bước xuống xe, Thiên Ân cũng bước xuống theo nhưng đầu óc vẫn còn ngu ngơ mụ mị trong vô thức cứ theo Tử Phong.

Hai anh bước vào nhà hàng, làm biết bao cô gái phải đổ ngã nhưng vốn biết thân phận chẳng thể trèo cao nên đành ngồi yên nuốt nước bọt vào trong khoang họng.

Hai chàng trai tìm một bàn hơi khuất ở bên trong để tiện nói chuyện mà cũng ít người nhòm ngó.

Yên vị trên ghế bây giờ Tử Phong mới mấp máy đôi môi.

- Nói đi chuyện gì sao phải ra đây mới nói được?

- Từ từ làm gì mà gấp dữ vậy, ăn đi rồi nói, tao cũng ở đây có chạy đi đâu mà mày lo.

Thiên Ân vừa nói xong một cô phục vụ cực kì xinh gái, ngoại hình có thể nói là chuẩn vì đây là nhà hàng lớn nên việc tuyển nhân viên cũng khá gắt gao phải có ngoại hình đẹp không cần chiều cao nhưng cũng có tri thức để biết cách cư xử với những nhân vật có máu mặt.

Và hai chàng trai này chính là hai trong số đó, cô phục vụ nở nụ cười tươi giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng nếu là những người con trai khác đã đổ rầm rầm nhưng vấn đề ở đây là hai chàng trai trước mặt cô không phải dạng tầm thường. Và ngược lại, cô lại là người đổ mới chết chứ.

- Cho hỏi hai anh dùng gì ạ_cô phục vụ chìa menu ra trước mặt Tử Phong, trên tay còn cầm chiếc khay nhẹ nhàng đặt hai cốc nước lộc cho hai chàng trai.

Tử Phong nhận lấy chỉ nhìn lướt qua cô rồi dán mắt vào menu.

- Cho tôi hai phần beefsteck, hai cà phê đá.

Nói xong, Tử Phong đưa lại cô phục vụ quyển menu, nhưng cô ta cứ nhìn anh không chớp mắt, Tử Phong lại chau mày nhắc lại.

- Xong rồi, cô có thể vào mang ra đây rồi chứ?

- À, vâng tôi mang ra ngay.

Cô phục vụ vội vàng nhận lấy quyển menu trong ngượng nghịu rồi đi vào trong.

Tử Phong lắc đầu ngao ngán,