Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324845

Bình chọn: 8.5.00/10/484 lượt.

m bảo
thích.” thiếu niên lang lôi kéo ta, dúi cho ta mấy quả dại hắn mới hái
hôm nay.

Trong đầu ta bây giờ toàn bộ đều là gà rừng, còn nghĩ chi đến quả dại ! ! ! ! ! muốn xoay người đi lại hướng Thanh Y, ai ngờ thiếu niên lang một
mực lôi kéo ta không tha, muốn ta nếm thử thành quả hôm nay của hắn.
Trong lúc ta đang còn do dự, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát,
dường như có một luồng lãnh khí từ chỗ Đại Biến Thái kéo tới. Biến thái
đại nhân…Ta … Ta đã biết, những quả dại chín này đều cho ngài ăn T_T

Cuối cùng cũng thoát được thiếu niên lang, ta vội vàng tiếp tục chạy đến chỗ gà nướng. Chính là lúc ta vội chạy mau tới được trước mặt Thanh Y,
ta… trợn tròn mắt…Trên đống lửa đã không còn bóng dáng gà nướng nữa rồi. Thanh Y vẫn một mực trơ cái bản mặt sắt lạnh lùng ngồi ở một bên, phảng phất như ta vừa mới thấy gà nướng đều là ảo giác, nếu không phải…bên
cạnh Thanh Y phát hiện được một khối khung xương gà!

Ta giụi giụi mắt, lại hết sức trừng mắt nhìn, đúng vậy…Ta không có nhìn
lầm, đó là một khối khung xương gà vô cùng hoàn mỹ, đầu khớp xương cùng
đầu khớp xương trong lúc đó cũng không thấy qua dấu vết bị cắt thái,
xương thân cắm trên mặt đất, xương đầu vươn lên, chân cánh sắp xếp như
đang bay cao, đẹp hơn tạo hình…

Thanh Y mặt sắt vẫn lơ đãng vẽ một vạch nho nhỏ – đã ăn no -, tựa hồ muốn chỉ rõ chỗ ẩn náu của thịt gà.

Ta bất lực quỳ xuống đất…Orz! Vừa nãy mới sử dụng công phu chuyển đầu,
thịt gà nướng của ta cứ như vậy bay đi…yêu quái a…Thanh Y nhất định là
yêu quái…>O<…

Trong không khí còn thoang thoảng vươn lại mùi thịt, ta chỉ còn biết rưng rưng, ngồi xổm một bên tiếp tục gặm bánh mì trắng.

Thiếu niên lang! Ta…nguyền rủa ngươi….

Trong lúc ta vừa gặm bánh mì trắng vừa nguyền rủa thiếu niên lang, sau
đầu đột nhiên bị hòn đá nhỏ ném trúng. Ta phẫn nộ xoay người lại, nhác
thấy Đại Biến Thái cầm một cái chân thỏ lắc a lắc a lắc. Dường như đang
hỏi ta có muốn ăn không, có thèm không.

Sau đó, ta cũng không chịu thua kém, bay qua = =

Lúc cắn miếng thịt nướng đầu tiên, hương tỏa tràn ngập trong miệng, ta
thỏa mãn, lòng lâng lâng như đang nghe một khúc tiên nhạc. Nhưng Đại
Biến Thái chỉ dùng một câu nói đánh ta từ thiên đường rớt xuống. Hắn
nói: “Nhị Nữu, ta tốt với ngươi như vậy, ngươi nói xem phải báo đáp ta
thế nào a…!”

Ta thất thần nhìn Đại Biến Thái, trong miệng còn mắc một nửa chân thỏ,
trong lòng …hối a, hận bản thân không thể có hai cái miệng. Tiện nghi
của Đại Biến Thái có thể tùy tiện chiếm sao ! ! ! Thế là xong, vì một
miếng thịt mà bán thân a T_T

“Như vậy đi, sau này có cơ hội, Nhị Nữu giúp ta lấy một món đồ của Tiếu
Tụ Hoa.” Đại Biến Thái một tay nâng má, mỉm cười nhìn ta vẻ ta đây chỉ
vô tình tùy tiện mà nói ra thôi.

“Tiếu Tụ Hoa?” Là Ai?

“Chính là cái tên kia…Tiếu tướng quân.” Đại Biến Thái chỉ chỉ thiếu niên lang.

Ta vội đem nửa cái chân thỏ còn lại nuốt xuống, vội vàng gật đầu. “Lấy cái gì?” ta hỏi.

“Đến lúc đó sẽ nói cho ngươi biết.” Đại Biến Thái lại mỉm cười, như yêu
như mị. Ta tận đáy lòng đều phát lạnh, có một dự cảm thật xấu chợt bay
xoẹt qua…

Ngày kế tiếp, ta rất chờ mong đêm xuống, không biết Thanh Y có thể lại
bắt được một ít động vật trở về không, không chỉ vì có cái ăn, kỳ thật
là ta vô cùng tò mò Thanh Y rốt cuộc làm sao ăn tươi con gà nướng kia-! ! ! ! !

Chính là, ta hình như không còn cơ hội để biết. Bởi vì đến tối đêm thì chúng ta… vào thành = = !

Vào thành có một điểm thật tốt là, hồ ly Vương gia rốt cuộc cùng chúng
ta mỗi người đi một ngả ! Lúc từ biệt còn nói bóng gió là khi nào phủ đệ của hắn khai tiệc mừng quốc sư cái gì đó đưa tiễn, sẽ mời Đại Biến Thái cùng thiếu niên lang nhân tiện đưa ta đi cùng.

Vào thành lại hỏng chỗ là, trên đường chỉ còn lại có Thanh Y, Đại Biến
Thái cùng thiếu niên lang,bởi vì Thanh Y mặt sắt có thể trực tiếp bỏ
qua, vậy thì dọc đường đi hào khí càng phát ra quỷ dị T_T…

May thay, chưa đi đến hai ngày đã tới kinh thành, thiếu niên lang cuối
cùng cũng từ biệt, ta thì rất tự nhiên theo sát Đại Biến Thái cùng về
phủ Thừa tướng.

Đến phủ Thừa tướng, hạ nhân canh cửa nhìn thấy ta cũng không lấy làm
ngạc nhiên, còn rất tự nhiên gọi ta là Thần Vũ tiểu thư. Đại Biến Thái
không giải thích cũng không tỏ thái độ gì. Vì vậy ta bị dẫn tới gian
phòng của mình, nói đúng ra là gian phòng của Thần Vũ chân chính. Không
biết phải trải qua cuộc sống của tiểu thư như thế nào đây? !

Chỉ là, ta bắt đầu chờ đợi Đại Biến Thái đến thăm ta, không phải ta yêu
thích gì ở Đại Biến Thái mà là bởi vì…Ta sắp bị …bọn hạ nhân có cùng bản mặt sắt như Thanh Y bức điên rồi…

Ví như vào mỗi buổi sáng:

“Thần Vũ tiểu thư, mời dậy dùng bữa!” nói xong hai nha đầu mặt sắt đứng
thẳng tắp ở đầu giường ta nằm, nhìn ta chăm chú, không hề nhúc nhích chờ ta rời giường. Mặc kệ ý muốn ngủ nướng, ta bị dọa đến nổi da gà, cơn
buồn ngủ hoàn toàn bay mất…

Ví như mỗi lần ăn cơm:


XtGem Forum catalog