
cả mọi người không ai nói gì thêm nữa. Ta tỉ mỉ quan sát mật thất
thật lâu. “Ta nói, cái mật thất này cũng không đến nỗi quá nhỏ.” Ít nhất chúng ta ba người rớt vào bên trong cũng không đến độ phải chen lấn.
Lục mỹ nam trong khuôn mặt của Tiểu Si gật đầu. Hoàng thượng có vẻ hơi nghi ngờ – nhìn về phía ta
“Hơn nữa, cái mật thất này cũng không sâu. Bây giờ đang là ở phía dưới
tế đàn, nhưng là, tế đàn được kiến tạo theo hình thang. Trên tế đàn nhất định thể tích cũng không lớn.” Ta tiếp tục nói.
“Ý của ngươi là, tường đá nơi này sẽ không phải là rất dày?” Hoàng
thượng hình như đã hiểu ý ta. “Nhưng cho dù tường đá không phải rất dày, muốn đánh nát nó cũng thực sự không phải chỉ dùng lực của ta và ngươi
là có thể làm được-.”
Lục mỹ nam nhìn về phía ta, tựa hồ đang do dự, có nên hay không … tiết lộ thân phận.
Ta hướng hắn lắc đầu, sau đó quay hướng Thần bí thạch thét lên: “Lại
đây!” Thần bí thạch bay trở về trong tay ta, ta liền ra lệnh cho nó:
“Biến thành mũi khoan!” Trong mật thất lại tối thui trong nháy mắt. Ta
lấy dtdd ra, chiếu vào trong tay. Thần bí thạch đã biến thành một cái
mũi khoan cầm tay giản dị.
“Dùng cái này đi!” Ta đưa mũi khoan giao cho hoàng thượng. “Mặc dù chậm một chút nhưng nhất định có thể ra ngoài được.”
“Ý của người là, Trẫm làm? !” Hoàng thượng ngập ngùng nhìn mũi khoan trong tay ta.
“Không phải ngươi thì là ai đây? Ta cũng không đủ sức!” Ta vuốt vuốt mông, tìm đến một góc ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hoàng thượng lại nhìn Tiểu Si, lắc đầu, xắn tay áo lên bắt đầu làm việc!
“Ta nói, ngươi cần phải nhanh lên một chút, lệnh bài của ta chỉ phát
sáng được một thời gian thôi-!” Ta vừa nói xong, hoàng thượng liền thở
hổn hển, thở hổn hển càng dùng sức đập mạnh.
Một lúc lâu sau, ầm, hoàng thượng bỏ mũi khoan xuống, đầu đầy mồ hôi – ngồi bệt dưới đất: “Trẫm nghỉ ngơi một lát!”
Ta nhìn cái hố trên tường chỉ lớn bằng nửa trái bóng rổ, khinh bỉ lườm
hoàng thượng. Lục mỹ nam cũng đã nhặt mũi khoan lên, tiếp tục đập phá.
Có lẽ trước đó đã bị Hoàng thượng phá hư, hoặc là do Lục mỹ nam đã dùng
nội lực, chỉ một lúc sau bức tường bị đập phá liền lộ ra một cửa động,
một tia sáng chiếu vào. Sau khi tảng đá đầu tiên bị dời đi thì việc lấy
ra mấy tảng đá khác cũng dễ dàng không ít. Rất nhanh chóng liền đào ra
được một cửa động có thể cho một người chui lọt qua được. Cùng lúc cửa
động được khai thông, tiếng đao kiếm đánh nhau cũng truyền tới.
Chỉ là…chúng ta tựa hồ đã mở sai phương hướng rồi. Tế đàn này, chính
diện là lầu thang, còn mặt sau chính là một vách tường thẳng tắp, dưới
vách tường lại là một khu rừng rậm. Mà nơi chúng ta phá tường đi ra, vừa lúc là mặt sau của tế đàn…
Ba người chúng ta ngươi nhìn ta rồi ta lại nhìn ngươi, lại nhìn gió mát
thổi qua lồng lộng bên ngoài cửa động, thở dài. Ai, đành phải đổi phương hướng, làm lại lần nữa vậy!
Vừa mới chuyển thân, lại nghe thấy một tiếng kêu dài, là Tiểu Chu Tước!
Ta mừng rỡ vô cùng, vội vàng xoay người lại. Đúng vậy, liền thấy Tiểu
Chu Tước đang bồi hồi đậu ngoài cửa động.
“Nhị Nữu, ta mang bọn ngươi ra ngoài!” Tiểu Chu Tước đang hiện nguyên hình nói chuyện với ta.
Ta gật đầu, cất giữ dtdd và Thần bí thạch cẩn thận rồi nhảy lên lưng
Tiểu Chu Tước. Theo sau, hoàng thượng và Lục mỹ nam cũng lần lượt nhảy
lên.
“Tiểu Chu Tước, bên ngoài hiện tại thế nào rồi?” Ta ngồi trên lưng Tiểu Chu Tước, hỏi.
“Sau khi các ngươi đột nhiên biến mất, người của Yến Vương liền bao vây
tế đàn. Tư Đồ thừa tướng đánh nhau với bọn họ. Sau lại thấy có một nhóm
người thật kỳ quái xuất hiện. Ba bên đang đánh nhau rất hỗn loạn!” Tiểu
Chu Tước trở lời.
“Ừm, vậy dẫn chúng ta bay trở về tế đàn đi!”
Tiểu Chu Tước gật đầu, đang muốn bay đến phía trước thì đột nhiên chấn động, thân thể kịch liệt chao đảo.
“Tiểu Chu Tước? Ngươi làm sao vậy?”
Cúi thấp người, tận lực giữ lại thăng bằng, nhưng Tiểu Chu Tước đột
nhiên phản ứng thất thường lại làm cho ta có dự cảm không tốt chút nào.
Đúng như ta nghĩ, Tiểu Chu Tước sau một lúc rúng động, thân thể bắt đầu
đảo mình rơi xuống. Lúc đang rơi nhanh xuống đất, Tiểu Chu Tước dùng hết sức lực cuối cùng, bao lấy chúng ta rồi lăn xuống đất, hóa thành hình
dáng một tiểu cô nương, che bụng đau đớn lăn lộn trên mặt đất.
Ta vội vàng đứng dậy, đỡ lấy Tiểu Chu Tước đang quay cuồng trên đất.
“Tiểu Chu Tước, ngươi bị làm sao vậy? Ngươi đừng làm ta sợ!”
Tiểu Chu Tước không nói được lời nào, chỉ biết ôm bụng, bộ dáng rất thống khổ.
“Tiểu Chu Tước, ngươi bị đau bụng sao?”
Tiểu Chu Tước gật đầu. Sau đó khó nhọc nói: “Ta có thể là, bị trúng độc!”
“Trúng độc? !”
“Sáng nay ta, lúc bay đến tế đàn, phát hiện trên đất có rất nhiều giun béo…”
“Sau đó ngươi liền ăn? !”
Tiểu Chu Tước gật đầu. Đột nhiên ho một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
“Tiểu Chu Tước!” Ta kêu lên sợ hãi. Móc ra viên thu