
ào?”
“Vậy…Không dám nhọc phiền thái hậu, thái hậu chỉ cần sai cung nữ dẫn
đường cho ta là được. Nếu thiếu thứ gì, ta sẽ báo cho cung nữ.” Ta thở
dài nói lời từ biệt.
“Cũng tốt.” Thái hậu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Rời khỏi tẩm cung của thái hậu, ta theo sau một đội cung nữ do thái hậu
sai phái, đi khoảng hơn nửa canh giờ mới tới nơi ở mới. Ta chẳng có lòng dạ nào tham quan, mau chóng tìm được phòng ngủ, ngả đầu xuống giường.
Một là do mấy ngày nay cứ bị Đại biến thái gây sức ép hoài, mệt đến nỗi
chỉ mong có được một giấc ngủ ngon. Hai là thái hậu đột ngột vời ta vào
cung, không biết là có âm mưu gì không. Nghĩ hồi lâu cũng không lần ra
được chút đầu mối nào, dứt khoát…cứ ngủ đã rồi tính sau!
Chính trong lúc mơ màng ngủ lại bị hai tiểu cung nữ đánh thức, nói là phải tiếp thánh chỉ!
Ta vội vàng đi tới đại sảnh.
Tiểu thái giám tuyên chỉ đã ở đại sảnh chờ sẵn, thấy ta tới liền vội
vàng thở dài khen tặng: “Thánh Nữ đại nhân. Hôm nay có thể tận mắt gặp
được Thánh Nữ đại nhân, thật sự là vạn phần vinh hạnh cho tiểu nô!”
Ta nghe như vịt nghe sấm, trong lòng sợ hãi, phất tay để cho bọn họ mau mau tuyên chỉ.
Tiểu thái giám đứng đầu vội vàng đứng thẳng, đem chiếu thư trong tay mở
ra. Ngoại trừ ta, còn lại tất cả tiểu thái giám cùng cung nữ đều đồng
loạt quỳ xuống. Lúc ta chuẩn bị xuống núi đã được sư phụ thông qua, thân phận Thánh Nữ Linh Sơn cực kỳ tôn quý, thấy người trong hoàng thất cũng không phải quỳ. Về điểm này, ta tin tưởng chính là quy củ do Thánh Nữ
đời thứ nhất định ra. Dù sao cũng là người đến từ thời hiện đại, hơi một tí lại phải quỳ thật làm không được.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Để biểu đạt sự tôn kính đối
với Thánh Nữ Linh Sơn, đặc biệt vào đêm mai, vì Thánh Nữ triệu mở dạ
yến, vì Thánh Nữ chính thức mời tiệc tẩy trần, khâm ban thưởng…!” (*Dạ
yến: tiệc tối)
“Tạ hoàng thượng.” Ta tiếp nhận chiếu thư. Thuận tay ban thưởng cho mấy
người tiểu thái giám kia một ít bạc. Sau đó hỏi: “Người đến tham dự là
những ai?”
“Này, không dối gạt Thánh Nữ. Mở dạ yến này kỳ thật là ý của Thái hậu.
Thái hậu còn phân phó, chỉ trừ Thừa tướng đại nhân đang nghỉ phép, còn
lại tất cả quan viên cùng hoàng thất đều phải tham dự.” Tiểu thái giám
cầm bạc, ân cần nói.
“Ừm, các ngươi lui ra đi.” Đều tham gia? Vậy Yến Vương cũng đến?
Ta không sao ngủ tiếp được, trong lòng phiền muộn. Trước kia, mặc kệ là
ai, bên cạnh ta luôn có người theo cùng. Tiểu Lôi cũng tốt, Đại biến
thái cũng tốt, Lục mỹ nam cũng tốt, Dương Chi Hách cũng tốt, Tiểu Chu
Tước, Tiểu Si cũng tốt, trong lòng ít nhiều dù sao cũng có cảm giác an
toàn. Nhưng lần này, ta đột nhiên bị gọi vào cung, hơn nữa lại giống như đang bị cách ly, trong hoàng cung này, ta một người quen biết cũng
không có, chạy lại chạy không…
Đúng rồi! Ta có thể len lén ra ngoài tìm bọn hắn mà! Ta vỗ đùi cái đét,
‘Mạc kế’ cũng không phải chỉ học cho vui a-. Cho dù là mang Tiểu Chu
Tước trà trộn theo ta đi vào cũng tốt. Nghĩ đến là làm liền, ta vội vàng bắt đầu vận ‘Mạc kế’ bay lên nóc nhà. Tốt thôi, nhảy cao cũng không lo, quan trọng hơn chính là, ta trực tiếp cùng hai người mặc trang phục thị vệ …mắt to trừng mắt nhỏ.
“…”
“Đại ca? Ngài là do bên nào phái đến giám thị ta?”
“Yến Vương?”
Lắc đầu.
“Hoàng thượng?”
Lắc đầu.
“A…! Ta biết rồi, là hoàng thái hậu!” Ta nắm quyền thủ thế.
“…”
“Ta chính là…bắt đầu thưởng ngoạn ngắm trăng. Đại ca mời ngài tiếp tục,
ta không quấy rầy các ngươi công tác!” Ta phất tay, trở mình nhảy xuống
khỏi nóc nhà.
Chạy không thành, ta nhàm chán đi dạo, cũng không ngờ…gặp được người quen!
Dáng người phía trước kia, chẳng phải là…Cẩu nhi ca sao!
Ta lập tức đau tim, lần này càng phải là gặp mặt kẻ thù, càng là đau đầu nhức mắt! Ta nắm chặt tay, sau đó…Lại lần nữa phi thân lên nóc nhà.
“Uy!” Ta thét lên với hai thị vệ: “Các ngươi, có…sợi dây không? Gậy cũng được?”
Hai người kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó một người cư nhiên liền thật sự từ trong ngực móc ra một vòng dây thừng  ̄□ ̄||
Ta nhận dây thừng, lại thuận miệng hỏi một câu: “Vậy có…bao tải hay không? Cái loại có thể…chụp đầu được này?”
Hai người kia lại đưa mắt nhìn nhau, sau đó tên còn lại run run sách
sách từ trong ngực móc ra một cái khăn trùm đầu loại nhỏ, kích thước
loại này rất phù hợp dùng để chụp đầu người ta  ̄□ ̄|||
Thật là có ư…
“Các ngươi cũng thật chuyên nghiệp!”
Ta xấu hổ tiếp nhận bao tải nhỏ, lại nhảy xuống đất, từ từ hướng đến chỗ Cẩu nhi ca len lén đi tới. Đợi lúc đến rất gần rồi, ta mãnh liệt nhảy
tới chụp bao tải lên đầu Cẩu nhi ca! Cũng không đợi Cẩu nhi ca kêu lên
sợ hãi, ta chuyển chân một cái ngáng hắn té lăn ra đất. Sau đó nắm lấy
người hắn mãnh liệt lật mình sấp xuống, tiếp theo từ bên trái vật sang
bên phải, lại từ bên phải vật sang trái, qua lại mấy lần. Vật ném đã
đời, ta lại quay q