
àng né người đỡ được , thậm chí , còn quài tay bắt ngay lấy quả bóng , xoay xoay bằng một ngón vô cùng chuyên nghiệp …
Mặt nó cứng ngắc ra , mồm há hốc …
- Ném tốt đấy ! Rất có chí khí ! Rất có năng lực ! Nhưng mà đã ném… là phải ném như thế này này ! – Vừa dứt lời , Chan đột ngột vung mạnh tay về phía sau , rồi nhanh như cắt , phi cái vèo về phía con bé …
Bóng chạm mặt !!! 10 điểm !!! Zêeeee !!!
Chan reo lên sung sướng ! Đối phương đã ngã xuống ! Tất cả mọi người cùng chạy nhào ra xem … rồi lo lắng ôm lấy cái Cheer , lay mãi nhưng con bé vẫn không chịu tỉnh lại … Cuối cùng , không khí sôi động đột ngột lắng xuống , tất cả chìm vào sự hoang mang lo lắng , cả tám ánh mắt đều quay ngoắt lại phía Chan , hằn học trách móc … như một kẻ tội đồ phải bị phán án TỬ HÌNH !!!
Gọi mãi mà con bé vẫn không chịu tỉnh lại , mọi người đành cùng nhau khiêng nó vào phòng y tế , lúc ” xác ” nạn nhân được khiêng qua chỗ thằng Chan đứng , bỗng nhiên , hắn thấy … RÕ RÀNG môi con bé vừa mới nhếch lên cười khẩy một cái …
Lạnh hết cả người !
Sau khi mọi người đã lo cho con bé chu đáo một vị trí ngon lành ở phòng y tế , công việc cuối cùng là nhét Chan vào đấy và bắt hắn phải trông nom chăm sóc cho đến khi Cheery tỉnh lại . Biết thừa rằng nó đang giả vờ , nên Chan cũng chỉ ngồi ngáp , trong lúc chờ đợi , hắn cũng tiến đến ngồi bên cạnh thành giường , vô tình đánh mắt ngắm nhìn con Cheer . Lặng yên một hồi , bỗng , hắn phát hiện ra một điều … khi không chau mày cau có hay cười nhăn nhó như con khỉ đột , thì nhìn con bé trông cũng … được ra phết ! Khuôn mặt bầu bĩnh không son phấn , bờ môi hồng khẽ mấp máy khiến hắn chỉ muốn chạm nhẹ vào … nhưng nghĩ đi nghĩ lại , rút cục hắn lại rụt tay vào không dám lấn tới .
- Này !
- Dậy đê !
- Làm trò vừa thôi !
- Cô khỏe như thế mà lại không đỡ được bóng ! Bỗng dưng bị ngu à !
- Này ! Không dậy thì thôi ! Tôi đi về đấy nhé !
- Cò quay hơn nghiện !
Lèo nhèo suốt một hồi , rồi lại dừng lại chờ xem phản ứng của con Cheer , từ nói nặng đến nói nhẹ nó vẫn nằm im bất động , không thèm trả lời .
” Được ! Rất được ! Rất cứng cáp ! ” – Chan thầm cười khẩy , rồi hắn đạp cửa bước đi . Nhưng khi vừa mới ra được đến mép cửa , thì lại nghe thấy tiếng cái Cheer thốt lên gọi lại … giọng thủ thỉ nghe yếu ớt vô cùng …
- Chan à … – con bé lẩm bẩm trong giấc mơ …
Nghe thấy giọng nó vang lên , Chan liền quay ngoắt lại nhìn , rồi từ từ chạy đến bên thành giường , nhìn rõ khuôn mặt yếu ớt đang vang lên những âm thanh trong sáng .
” Trong mơ cũng gọi tên mình ? Chẳng nhẽ cô ấy … ”
Suy nghĩ mơ hồ bỗng lướt qua trí óc khiến cho hai má hắn đột ngột nóng bừng lên hừng hực .
- Chan Chó …
- ??? – Nó đang mơ cái gì mà căng thẳng thế ???
- Chó ghẻ đầu … – Câu chuyện mỗi lúc một đi xa hơn .
- :-O – Thằng Chan ngớ người , cảm giác như mình đang bị chơi xỏ .
- Ghẻ đầu súc vật !!! – Cô bé chu*i? thề trong giấc mơ vẫn không có ý định dừng lại .
- Này ! Câm mồm lại ngay đi nhé ! Tưởng tôi không biết à ! Dám chu*i? ông mày này ! – Vừa nói , hắn vừa đứng phắt dậy , định cầm cả ấm nước chặn vào họng con Cheer . Nhưng Cheer lại đột nhiên dừng lại …
- Ư hư … khát … khát nước quá đi à … hức hức … – Giọng con bé đột nhiên dịu lại , âm thanh khô khốc vang lên như thể nó đang khát nước muốn chết rồi khiến Chan lại bần thần hạ cái ấm xuống , tự dưng động lòng trắc ẩn , rồi từ từ lấy nước rót vào cốc cho con bé …
Cầm lấy cốc nước trong tình trạng vẫn nhắm mắt , nó từ từ ngồi dậy , ngoan ngoãn cầm cốc nước bằng hai tay mà uống như đang mộng du …
Chứng kiến cảnh tượng này từ đầu đến cuối , Channie hết sức ngỡ ngàng , hắn bàng hoàng , cảm giác như mình đang bị qua mặt giống hệt một thằng ngốc . Ngồi phịch xuống trước mặt Cheery , hắn ôm chặt lấy hai vai con bé , vừa lay mạnh vừa hét thẳng vào mặt .
- Này ! Dậy ngay đi ! Đừng có mà làm trò nữa nhé ! Tôi biết cả rồi đấy ! Màu mè vừa thôi ! – Vừa mắng , hắn vừa tóm mạnh vào hai vai con bé , rung lắc không ngừng , khiến cho nước trong miệng nó bất ngờ bắn phọt ra , phun thẳng vào mặt thằng nhóc…
- …. – Bị cả bãi nước nhổ thẳng vào mặt , Chan cảm thấy thất bại nhục nhã ê chề … Hắn bỏ cuộc . Lạnh lùng buông Cheer ra rồi lầm lũi quay mặt bước về phía cửa chính .
- Quá đủ rồi !
………….
- Đủ cái gì mà đủ ! Chưa đủ ! Ném bóng vào mặt người ta rồi bỏ đi vô trách nhiệm như thế à ? – Đặt rầm cốc nước xuống mặt bàn , con Cheer đột ngột mở mắt gằn giọng nói .
Nghe thấy giọng con bé quát lên rõ to , biết rằng vở kịch đã đến hồi kết , Chan liền hùng hổ quay mặt lại , gào lên quạc lại .
- Biết bị ném mà sao không né ?
- Trước khi ném anh có nhắc tôi không ?
- Không nhắc thì cũng phải biết đường mà tránh chứ !
- Ném nhanh thế tránh thế quái nào được !
- Thế sao còn