Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái!

Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324450

Bình chọn: 10.00/10/445 lượt.

vút mềm mại theo nhịp thở nhẹ đều… Cheer bỗng nhiên nhớ lại ngày đầu tiên con bé sang nhà hắn, lúc đó Chan cũng đang ngủ say như thế này, và nó cũng đang lặng yên ngắm hắn ngủ say hệt như bây giờ.

Nhưng lúc này, Cheer chỉ mong Chan tỉnh lại.

- Này Chan! Dậy đi! Đừng ngủ nữa! Anh đang mơ ******* về tôi có phải không?!!!

Con bé khẽ lay người hắn, thì thầm vào tai Chan một cách dối lòng như vậy.

- Này! Đồ chảnh chó! Chó ghẻ đầu! Ngủ gì mà say như chết thế?! Mau dậy đi! Anh còn ba lời hứa với tôi vẫn chưa thực hiện được cơ mà!!!

Thấy nói nhẹ mà Chan vẫn chưa tỉnh lại, Cheer liền cao giọng quát to thêm một lần nữa… Nhưng tên lì lợm vẫn nhất định nhắm nghiềm mắt như thế…

- Này…

Nó lay vai hắn, bắt hắn phải tỉnh lại…

Nhìn khuôn mặt đang hiện ra trước mắt mình bỗng nhòa dần…

Cheer khẽ giật mình khi sực nhận ra rằng bản thân đang khóc…

Khóc ư?

Khóc vì một người con trai…

Nó đang làm vậy ư?

Đã bao lâu rồi…

Cheer tự hướng rằng bản thân không được yếu đuối như vậy…

Nước mắt ơi!

Xin đừng rơi nữa…

Yếu đuối như thế này thì không phải nó…

Nhu nhược như thế này càng không phải nó…

Nhỡ như có ai vô tình đi vào hoặc Chan đột ngột tỉnh lại sẽ thấy thì thật là xấu hổ biết chừng nào!

Nhưng cố gắng mãi, càng gồng mình nín lại, thì nước mắt lại càng rơi.

Nó mím miệng một hồi xong không thể ngăn nổi những tiếng ưng ức cứ nối nhau nấc ngắt lên từ cổ họng.

Vội vàng quẹt ngang nước mắt qua bờ má, con bé mếu máo nói.

- Này! Mau dậy đi! Tỉnh lại đi rồi anh muốn gì tôi cũng làm!!!

- Mau dậy đi! Tôi sẽ không hạch sách, không **** anh là chó ghẻ đầu nữa! Sẽ không bắt nạt, không bắt anh phải thực hiện ba lời hứa với tôi nữa!!!

- Yà! Tôi đã nói đến vậy sao anh còn không chịu tỉnh dậy! Sao anh cứng đầu thế! Tôi thừa nhận, tôi thua rồi được chưa? Là tôi thích anh trước, ngay từ lúc bắt đầu đã là tôi thích anh trước rồi… đồ ngốc ạ…

- Mau tỉnh lại đi… Mau ra ba điều kiện với tôi đi… Nhanh không tôi nuốt lời bây giờ đấy…

Nó vừa nói, vừa khóc nấc lên, rồi ngồi gục xuống bên thành giường, nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của Chan mà khóc. Người ta nói, con trai tay lạnh đa tình lắm! Thế mà chàng trai này lại chẳng đa tình gì cả. Cậu ta đã rất chung thủy. Từ đầu đến cuối câu chuyện vẫn chỉ yêu mình cô nhóc ngốc nghếch này thôi!

Đâu đó trên môi hắn bỗng sáng lên một nụ cười…

Chan khẽ hé hờ mi mắt, lặng lẽ ngắm nhìn người con gái bình thường đành hanh đanh đá nay lại sướt mướt ngồi khóc bên cạnh mình.

Cố dùng hết sức bình sinh, hắn mở miệng chậm rãi nói.

- Điều thứ nhất. Kể từ bây giờ, không được lăng nhăng với bất kì thằng nào khác, ngoài anh.

Chất giọng trầm khàn nhưng ấm áp vô cùng yếu ớt bất ngờ cất lên khiến Cheer ngạc nhiên vô cùng, nó ngớ người ngóc đầu dậy, hai mắt tròn căng rưng rưng đẫm nước nhìn Chan nói.

- Điều thứ hai. Từ bây giờ chỉ được khóc khi ở bên anh thôi! Ở bên thằng khác thì dù muốn khóc đến đâu cũng phải cố mà nín lại.

- Ơ…

- Điều cuối cùng. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nếu như anh có lỡ tử mạng, em vẫn phải sống thật tốt. Tuyệt đối không được liều mình vì anh.

Nghe Chan nói xong, giọng điệu có vẻ vô cùng nghiêm túc. Con bé khẽ bật cười rơi nước mắt, rồi vội vàng nhoài người ôm trầm lấy cổ hắn, thút thít nói.

- Yên tâm! Em tuyệt đối chết! Phải sống để sau này sẽ lấy một anh chồng đẹp trai chín chắn hơn anh chứ!

- Em…

- Còn bây giờ, cho em xin phép thực hiện điều thứ nhất…

Vừa dứt lời, Cheer liền nhẹ nhàng cúi đầu xuống, đặt lên môi hắn một nụ hôn thật ngọt ngào bằng tất cả tình yêu, sự lo lắng cũng như sợ hãi vừa ồ ạt kéo tới trong phút chốc…

……..

Thật ra trong tình yêu, ai thắng ai thua đều không quan trọng.

Quan trọng là có yêu nhau thật lòng hay không?

Có thể vì yêu mà bỏ qua lòng tự trọng để nói lời “xin lỗi” nhau hay không?

Nếu hỏi Cheer và Chan câu đó, ngay lúc này, chắc chắn hai đứa nó sẽ lập tức dừng lại và đồng thanh trả lời rằng :”Có!”.



Một tuần trước khi thi tốt nghiệp, Mie được trở về nước để hoàn thành quá trình học ở đây. Giữ đúng lời hẹn cũ, ngay khi vừa rời khỏi sân bay, Mie lặng lẽ bảo tài xế đưa thẳng nó đến trường học chứ không trở về nhà.

Một mình tản bộ trong sân trường khi mọi người vẫn còn đang chăm chú trong giờ học, con bé tung tăng dạo bước qua các dãy lớp, một vài người bạn cũ giật mình nhận ra, nhưng nó chỉ khẽ cười rồi vội lướt qua.

Đôi bàn chân bé nhỏ ngập ngừng dừng lại ở lớp 12A8, nơi có Ben và Cheer đang chăm chú học bài. Đứng nấp ở bên ngoài, nó nheo mắt nhìn thằng Ben qua song cửa sắt, tim khẽ thắt lại… Đã lâu lắm rồi!

Gương mặt lâu ngày thiếu vắng tình yêu thương, không ai chăm sóc, trông Ben tiều tụy đi nhiều. Nhận ra mái tóc hàn quốc dài qua gáy của hắn đã


Lamborghini Huracán LP 610-4 t