Pair of Vintage Old School Fru
Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái!

Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324872

Bình chọn: 9.5.00/10/487 lượt.

nh phải yêu nhau … Nhưng chứng kiến một người từng nói yêu mình say đắm bây giờ đột ngột đi hẹn hò với người khác… Cũng cảm thấy thất vọng lắm chứ ! Vì chứng tỏ trước đó đối với họ mình đã bao giờ quan trọng đâu ?!

Cheer thầm cười nhạt, rồi nó lại bình tĩnh hỏi chuyện tiếp.

- Thế à ?! Tốt cho hắn. Thế anh đã tìm được nhà mới chưa? Hay cứ định ở mãi nhà Yan thế à?

- À không ! Ở mãi nhà hắn sao được. Bất tiện lắm! Hôm nay anh đã hỏi bác chủ nhà khu chung cư dưới kia rồi. Phòng cũng được lắm nên anh đặt tiền luôn rồi. Ngày kia chuyển sang ở luôn!

- Sao không cho tôi đi xem phòng với? Tôi chả tin thẩm mỹ của anh lắm!

- Này! Anh ở hay em ở! Đồ vô duyên!

- Ờ ! Vô duyên đấy ! Thôi ngủ đây!

- Ờ… ngủ ngon nhé ! Yeobo …

- Ui zời ơi! Cũng biết “yeobo” cơ đấy !

- Ừ… Anyeong yeobo …

- Ôi mẹ ơi thôi im đi nổi hết da gà rồi này! Ha ha!

Vừa nói , cái Cheer vừa ôm bụng cười khanh khách , tay không ngừng xoa những đốm sần sùi đã nổi li ti trên cánh tay vì độ sến của Chan.

- Thôi! Ngủ ngon nhé! Yeobo! Em cũng ngủ đây! – Mắng mỏ chán chê rồi , con bé lại bắt đầu dịu giọng chúc Chan ngủ ngon y như một chú mèo con nũng nịu … khiến Chan cười tít cả mắt, ôm miệng cười sướng không tả nổi !

…………….

Tối hôm đó , Yan sửa soạn quần áo chỉnh tề , sang nhà cô bạn gái mới quen qua facebook, chuẩn bị cho buổi gặp gỡ đầu tiên. Lượn lờ một vòng qua bờ hồ XX gần nhà cô bé, lặng yên lắng nghe gió khẽ rít qua tai , từng đợt lạnh tạt mạnh vào mặt để nhận ra rằng tim mình đang đập loạn cả lên … vì lo lắng !

Yan chưa bao giờ hẹn hò , cũng chưa bao giờ cưa gái cả!

Đó là sự thật …

Một sự thật quá phũ phàng đối với một thằng con trai có cả ngoại hình lẫn tiền tài như hắn!

Bởi vậy mà Yan luôn thất bại trong tình yêu…

Tệ thật !



Phải mất vài phút đứng loanh quanh, cố nén cho tim mình ngừng thở gấp trước cửa nhà cô bé đó, Yan mới dám bấm chuông gọi cửa chờ người ra …

Một lát sau , xuất hiện trước mặt hắn là một cô bé học cấp ba, cao chừng mét sáu , da trắng hồng , tóc đen láy , ăn mặc giản dị và đeo một cặp kính gọng đồng kiểu ngày xưa chứ không xì-tin xì khói như mấy cô cậu bây giờ .

“Chậc ! Mộc mạc thật !” – Yan thầm nghĩ như vậy trong đầu, rồi cũng vui vẻ chào hỏi cô bé . Có vẻ như đây là cuộc gặp gỡ của hai kẻ đều chưa có nhiều kinh nghiệm trong tình trường nên vẫn còn hết sức gượng gạo . Sau một hồi nói chuyện luyên thuyên, Yan bắt đầu hỏi .

- Mình đi đâu bây giờ ?

- Đi dạo đi !

- Đi dạo á ? … – “ Lâu lắm rồi không đi bộ “ hắn thầm nghĩ như vậy trong đầu nhưng rồi lại cười nhoẻn – Ok ! Vậy để xe vào nhà em nhé ?

…………

Thế là hai đứa cùng đi bộ cùng nhau.

Thật ra Yan quen cô gái này trên mạng cũng đã lâu rồi, lại còn học cùng trường nữa, nhưng phải đến bây giờ mới có tâm trạng để gặp mặt. Nói là nhận lời cô gái ấy để làm người thay thế … tuy có hơi quá đáng … nhưng thật sự thì không sai cho lắm!

Đúng là Yan chỉ coi cô gái ấy như người thay thế … để cho Cheer biết rằng – thiếu Cheer – Yan vẫn có thể yêu người khác , cuộc sống của hắn vẫn vui ! Chằng làm sao cả !

Thường thì sau khi bị bỏ rơi , hầu như những người ở lại hay có cái suy nghĩ hoặc dạng hành động bồng bột đại loại như vậy đấy! Quả nhiên Yan cũng không nằm ngoài vùng phủ sóng.

Tưởng rằng chỉ định đi bộ một lúc thôi, ai ngờ cũng sắp hết hai vòng hồ rồi, cô bé lại rụt rè nên cũng chẳng biết nói gì nhiều. Giữa hai người dường như chỉ có tình cảm từ một phía , nên Yan cũng hết sức ngại ngùng … Hai đứa đi cạnh nhau như hai đường thẳng song song , không dám nắm tay , cũng không dám chạm cánh tay quá gần … chẳng khác gì chuyện tình hồi cấp một .

Vậy là cứ đi mãi , đi mãi như thế … cho đến khi hết hai vòng hồ, Yan đã bắt đầu có dấu hiệu hụt sức .

- Em có muốn ăn gì không ?

Hắn cố tình hỏi như thế , hòng để con bé nghĩ ngợi mà đi chậm lại … Ai dè …

- A! Có hàng ô mai ở gần đây kìa! Em thích ăn ô mai! – Vừa nói , con bé vừa cười nhí nhảnh rồi lại rảo bước chạy thật nhanh …

Yan vội vàng hì hục đuổi theo, thầm khóc trong lòng.

……………………

Tối hôm đó , sau khi hành cho hắn đi thêm hai vòng hồ nữa , được uống một cốc trà chanh và “buộc” phải ngậm hai viên ô mai me … Hắn đắng lòng trở về nhà trong bộ dạng tàn tạ . Nghiễm nhiên lại được tập-thể-dục-buổi-tối !

Đêm hôm đó, Yan cứ nằm trằn trọc mãi không ngủ được, phần ít vì những suy nghĩ rối ren, phần nhiều vì cái bụng cứ long lên sòng sọc…Mà lí do khiến hắn đau bụng thì chỉ có một: Yan không ăn đồ có xuất xứ không rõ ràng. Ví dụ như ô mai bán ngoài vỉa hè chẳng hạn …



Sáng hôm sau đến trường , bị cái Cheer ba hoa với thằng Ben , thế là Yan lại đành phải khai hết câu chuyện ra với hội thằng Ben và cái Mita . Nhìn hắn kể trong tâm trạng buồn vật vã , chán nản không thể nói lên lời mà Cheer chỉ b