
ng phải thôi ! Loại con gái chỉ thích văng tục **** bậy để thể hiện độ chơi bời của mình thì làm sao có thể đấu lại với đứa con gái đã từng trải như cái Cheer . Biết rằng phen này cố đấu là không lại … nên nó đành ngậm ngùi rút lui . Chờ đợt sau đánh tiếp !
Thấy Nhi không rep lại nữa , Cheer thầm cười mẩm trong bụng , nhưng trước khi đi ngủ , ngoài nhắn tin cho Chan , nó còn cố tình ném thêm một tin nhắn chúc ngủ ngon nữa cho Nhi .
“ Ngủ ngon em nhé ! Chúc em sớm kiếm được người khác thật sự phù hợp với mình ! “
………………
Mấy ngày hôm sau là bước vào kì World Cup , hầu như đám con trai nào cũng rộ lên phong trào đi xem đá bóng ở các quán café có hình chiếu , tất nhiên , hội lão Gà cũng không phải ngoại lệ .
Mặc dù đi làm về muộn nhưng nể lão Gà có lời mời nên tối nào Cheer cũng bớt ra một ít thời gian của mình để phi ra quán café ngồi xem đá bóng cũng cả hội , mặc dù việc nhìn một quả bóng bị cả đám con trai ki bo kẹt xỉ tranh nhau đá đi đá lại thật là chán ngắt .
Nhưng cũng may mà ngày nào nó cũng mua thêm vài túi bánh mì và mấy hộp sữa Ông Thọ để cho cả bọn có cái mà nhấm nháp , bản thân mình cũng đỡ buồn mồm . Vậy nên mấy anh em trong hội quý nó lắm ! Đứa nào cũng coi Cheer như là chị dâu của chúng luôn vậy !
Hê hê ! Nói sao nhỉ ! Bánh mì … thì cũng rẻ ! Sữa Ông Thọ … cũng chẳng đắt !
Là con gái … thì phải tâm lý một tý ! Chả đi đâu mà thiệt cả !
Bản thân Chan cũng tự dưng lại được mát mặt với mọi người !
…………………………..
Tối muộn , nhận được điện thoại của mẹ , Cheer liền vội vã xin phép về sớm , trong lúc đứng dậy loay hoay thế nào lại đánh rơi cả điện thoại ở lại … Thế mà nó vẫn tưng tửng bỏ về .
Cho đến khi về đến tận nhà , định nhắn tin chúc ngủ ngon cho Chan , nó mới nhận ra… túi mình rỗng không …
Vội vàng quay ngược trở lại quán café , nhưng khi tới nơi … lại có một gương mặt mới đồng thời xuất hiện .
Mới – vào lúc đó , nhưng lại rất quen – trong trí nhớ của Cheer …
Cái Nhi … sao nó lại xuất hiện ở đây ???
Cheer vừa mới đi có một lát …
Như thế này là sao ???
Con bé có vẻ hòa nhịp với cả hội rất nhanh , hình như Nhi cũng thích xem bóng đá thì phải … Không khí mỗi lúc một trở nên cuồng nhiệt… Cheer không nỡ phá đám…
Thế nên… đứng chết chân một lát trong bóng tối … rồi nó lại lặng lẽ lẩn mình vào sâu trong góc khuất … và nhanh chóng phóng vụt đi …
………
Chẳng hiểu sao tự dưng lại mọc ra cái Nhi ở đây , thằng Chan bỗng thấy mất tự nhiên , lại thêm phần một số thằng em trong hội đã quen Nhi từ lâu nên cứ liên tục đẩy đưa gán ghép khiến Chan chỉ muốn bỏ về . Cố gắng chịu đựng một lát… cuối cùng không chịu nổi không khí gượng gạo này nữa , hắn bỏ về thật !
Bỏ mặc cả sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt tràn đầy hy vọng của cái Nhi . Sau khi Chan bỏ về , mặc dù ban đầu mọi người cũng có chút níu kéo , song , xong đâu đấy , tất cả lại quay về trạng thái cũ , chỉ tập trung chăm chăm vào trận đấu… duy có Nhi thì như rơi vào vực thẳm .
Hướng ánh mắt vô hồn nhìn vào màn hình với những cầu thủ đang chạy đi chạy lại trên sân bóng , bỗng , nó thấy mặt ghế của mình rung loạn lên , một loạt những tiếng chuông theo giai điệu hàn quốc vang lên , con bé giật nảy mình cúi xuống … Ồ ! Một chiếc điện thoại ! Vội vã nhấc lên nghe , Nhi lại càng ngạc nhiên hơn khi nhận ra … choán kín cả màn hình cá nhân là gương mặt bầu bĩnh của cái Cheer .
Ha ! Cơ hội đến rồi thì phải nắm bắt thôi …
Khẽ hắng giọng một chút , rồi nó quyết định tự mình bắt máy .
- Này ! Tôi để quên máy … – Cứ nghĩ rằng Chan sẽ là người đầu tiên nhặt được máy của mình , nên Cheer vội vàng cao giọng … Nhưng không ngờ , con chưa kịp dứt lời , một giọng nói khác đã vang lên… chính là cái thứ giọng giả nhân giả nghĩa mà nó ghét cay ghét đắng .
- A lô ! Ai đấy ạ ?
Giọng cái Nhi …
Sao Nhi lại bắt máy …
Sao điện thoại nó lại nằm trong tay Nhi …
Tự dưng cổ họng nó cứng lại … không sao mở miệng ra hơn được nữa…
Con bé lại lập tức cúp máy !
Cả đêm hôm đó , ôm một bồ tức trong bụng , nó không sao ngủ được … cứ trằn trọc mãi không yên …
Bao nhiêu hình ảnh xấu xa lãng mạn giữa hai đứa gian phu dâm phụ ấy cứ nối tiếp nhau hiện lên liên tục , chạy dài suốt dòng suy nghĩ của con bé , phá đám giấc mơ đẹp đẽ mà nó cố tình vẽ ra để an ủi bản thân … Rút cục , tức ngực quá , nó đành phải tỉnh dậy ngồi thiền … Và thiền là thiền suốt đêmmmmm !!!!
Sáng ngày hôm sau dậy đi học , mắt nó sưng như vừa bị đấm . Nhìn dáng vẻ dặt dẹo của con bé khi vừa bước ra khỏi cửa , Chan không khỏi ngăn lòng xót xa . Đã đứng chờ nó ở trước cửa nhà được một hồi lâu , chỉ chờ con bé chạy qua là hắn liền xuất hiện . Nhưng rút cục , ngay cả khi Chan đang đứng lù lù ngay trước mặt , nó cũng chẳng buồn nhìn , chỉ đánh mắt liếc hờ qua một cái rồi lại lạnh lùng bước đi .
Cheer sao thế nhỉ ?