Cổ Tích Và Sự Thật

Cổ Tích Và Sự Thật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322490

Bình chọn: 8.00/10/249 lượt.

bài,tính cả sau này nữa) mà còn bắt người ta phải hậu tạ.Mà sao hắn
lại chỉ bảo tôi hậu tạ thôi,rõ ràng cái Ngân bên cạnh cũng chép rất hăng say mà…

Tại sao suốt đời là tôi…

TẠI SAOOOOOOOOOOO?

“Cần gì thì nói luôn,tôi sẽ mua cho cậu.Muốn gì,ăn kem,bim bim hay kẹo mút,tôi nghèo lắm,cậu thông cảm nhé!”

Ai nói tôi trẻ con thì mặc kệ,đối với mấy đứa bạn,khi tôi làm chúng nó
tức,cũng chỉ cần những thứ đó là giải quyết được hết.Mặc dù tên này là
con trai,chắc không thích những thứ đó,nhưng…mặc kệ!

“Một bài kiểm tra Hóa mà chỉ thế thôi à,không được!”

“Thế...cậu muốn gì,tôi sẽ mua cho”

Không biết mình có suy nghĩ đơn giản quá không nhỉ?Tên này thì cần gì
mấy thứ đồ ăn vặt chỉ dành cho con gái chứ?Hơn nữa lại toàn là đồ bình
dân,loại công tử bột như hắn thì có thiếu tiền đâu mà không bỏ tiền ra
mua được.

“Anh không thích những cái đấy!Để trả bài đã rồi tính …Thôi đi chơi đây,bọn con trai lớp em hay thật đấy,haha”

Tên điên khùng!

Hừ!Thích lôi thôi chứ gì,được thôi,đợi thì đợi,nếu may mắn bài kiểm tra
của tôi sai be bét rồi bị điểm kém thì sao?Đến lúc đó tôi cũng sẽ bắt
hắn phải làm gì đó mới được,hahahaha.Bắt hắn làm gì nhỉ?Hừ!Tôi sẽ bắt
hắn không được trêu chọc tôi nữa,hí hí.

“OK!”

Nhắn tin lại xong,tôi bị Ngân kéo xuống căng tin để mua đồ ăn đền bù cho nó.Ôi mẹ ơi!Chết tôi mất thôi,vừa mới nhận tiền ăn tháng này mà…quá
đáng quá điiiiiii…

_Bà ơi!Cho con một bánh oreo,1 sữa đậu nành,1 bim bim poca,ừm…xem nào…1
hộp khoai tây chiên nữa ạ,2 cái kẹo mút nữa.Thế thôi bà ạ!-Giọng cái
Ngân lảnh lót cả một góc sân làm cho bà bán hàng ở căng tin lơ ngơ một
lúc lâu.

Mà…cái gì gọi là “thế thôi” ở đây thế.Gọi cả đống thế kia mà gọi là “thế thôi” à,chết thôi!lần sau phải thay đổi phương pháp chuộc lỗi mới
được.Cứ thế này thì cả tháng nhịn đói mất.

_Bà ăn gì mà lắm thế,buổi sáng đã ăn mì rồi còn gì.-Tôi khổ sở nói.

_Bà đừng có nhắc nhở tôi nhé,bà không nhớ sáng nay tôi không ăn được
sợi mì nào à,trống đánh thùm thụp phải co giò chạy lên lớp,ngồi 2 tiết
mà tôi hoa hết cả mắt rồi đây này.

_Ờ ờ tôi biết rồi,bà ăn đi cho lại sức,hờ hờ…

_Bà ngoan quá đi mất,hô hô !!!

Đương nhiên là phải ngoan rồi,không bà điên lên rồi lại gọi thêm một đống nữa thì chết tôi à?

_Của cháu là đi…65 nghìn!

_Vâng ạ,bạn này trả bà nhé!

Tôi lườm trộm Ngân một cái rồi mở ví ra lấy tiền đưa cho bà bán hàng.

Ôi…xót xa quá…tiền của tôiiiiiii….

My money !!!!!!!!

Trên đường đi lên lớp,nhìn con bạn thân đang ăn ngấu nghiến mà bực cả mình.

_Thôi mà Châu hiền lành,Châu đáng yêu,Châu tốt bụng nhất đất nước Việt
Nam…đây!Cho bà cái kẹo mút nhé,tôi mua hai cái để chia cho bà mà…hơ hơ…

Hừ!Ai mua cơ chứ?

Giật cái kẹo mút từ tay Ngân,tôi bóc ra mút chùn chụt.

Hí hí,lúc tức mà ăn đồ ngọt,dễ chịu quá đi….

_Mà Châu hâm này!

Tôi quay sang nhìn Ngân thì thấy mặt con bé trở nên rất…rất…không diễn tả được.

_Gì cơ?

_Tôi thấy…hình như…Tuấn Anh đối với bà có cái gì đó…rất không giống bình thường.

_Không bình thường là sao?

_Ngu đần này!Nói chuyện với mẹ mệt óc quá đi mất.Tuấn Anh nhìn bà với
ánh mắt…phải nói thế nào nhỉ… sáng nay lúc ngồi căn tin,hắn cũng nhìn
bà,lại còn muốn ngồi chỗ của tôi nữa,vừa xong lại còn nhiệt tình làm bài giúp…thật không đơn giản chút nào.-Ngân làm ra vẻ trầm tư.

_Vớ vẩn!Thì cứ coi như là hắn biết tôi trước,cho nên giúp đỡ thôi,có gì đâu cơ chứ.Bà ít nói linh tinh đi được không?

_Được rồi được rồi!Gớm,tôi nói có tí thế thôi mà bà làm loạn hết cả
lên.Đúng là tôi nghĩ quá nhiều rồi,Tuấn Anh đẹp trai,dáng vẻ còn nam
tính như thế,tôi nghĩ…cả lớp mình cũng chẳng ai hợp với hắn nữa là bà.

_Nữa là bà,nữa là bà là thế nào.Tôi đã nói là tôi hợp với cậu ta à?Bà đúng là dở hơi quá rồi đấy.

_Ờ thì thôi,không nói nữa.Nhưng tôi nhìn trên nhìn dưới nhìn trái nhìn
phải Tuấn Anh thế nào đi nữa,cũng không thể nghĩ rằng cậu ấy là người vũ phu đến mức đánh đập người yêu dã man,bởi vì tôi không được chứng kiến
tận mắt như bà,nên đương nhiên là không thể tin được.Sợ thật đấy,tôi
nghĩ mẫu người con gái của Tuấn Anh chắc chắn là phải thật ngoan,thật
thật ngoan,dễ thương,hiền lành…đại khái là thế,chứ nếu mà như con bé Nhi đó,không khéo có ngày bị cậu ấy đánh cho tan xương mất.Khổ thân!Mà sao
Nguyên Khang không đánh cậu ấy nhỉ,tôi tưởng là sẽ có một vụ tơi tả
cơ…haizzz...

_Ừm!Tôi cũng nghĩ vậy đấy,nhưng bà không biết đâu,tên Tuấn Anh lúc đó
nhìn mặt ghê ơi là ghê ý,lại còn hỏi Nguyên Khang là đã đánh nhau được
chưa,giọng nói nghe sợ phát khiếp lên được.Tôi nghĩ Nguyên Khang không
thể là đối thủ của cậu ấy đâu,lúc đó mà họ đánh nhau,tôi cũng không biết phải làm gì nữa,may mà không có việc gì.

Hừ!Nếu hắn ta mà đánh Nguyên Khang,tôi thề cả đời này sẽ không nhìn mặt hắn…nếu có thể.


Old school Swatch Watches