
:
- Không có muốn gì hết! – Thái độ gì đây? Tự nhiên kéo nó lên tuốt trên đây, rồi dùng một mặt bình thường cũng cái nụ cười chết tiệt đó nói là “ không có gì”! Anh ta là giỏi đùa! Nó toan bước đi thì hắn nắm lại nói:
- Cô đi đâu? – Cô là sao? Nó đang trông hình hài con trai mà! Vậy là hắn biết nó là con gái rồi! Nó cười, mặt giả ngu ngơ nói:
- Anh nói sai rồi tôi là con trai phải gọi cậu! – hắn nhìn nó thì lắc đầu nói:
- Cô giả trai làm gì? – Nó thở dài nhìn hắn, nó biết thế nào cũng có ngày này nhưng không ngờ ngày này lại tới sớm như vậy.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Lần sau úp nửa cháp còn lại
- Cô nói đi chứ? – Hắn thấy nó trầm ngâm vs đôi mắt hỗn tạp ( là nhiều thứ xen lẫn), nó không những không trả lời hắn mà còn quay mặt chỗ khác khiến hắn tức điên lên, thật là muốn bóp chết cô gái này mà, nó đang suy nghĩ là có nên nói hay là ém chuyện này đi giả bộ làm ngơ, hay bịa ra câu chuyện nào đó thật bi thương cho hắn đồng cảm mà lỡ gì hắn biết lí do mình giả trai mà còn giả nai hỏi thì sao? Trời ơi! Nhức óc vs mấy cái chuyện dở hơi này quá! Nó ôm đầu lại rồi nhăn mặt, hắn nhất thời hoảng loạng khi nó có chịu chứng kì lạ này:
- Cô sao vậy? – Công nhận là hắn yếu lòng thiệt, nó chỉ là thấy hơi rối vs mấy cái vấn đề trong đầu nhưng không ngờ lại làm hắn lo như thế, tự nhiên nó nở một nụ cười mà chỉ mình nó biết nó cười, nó giả bộ ôm đầu mạnh hơn và bắt đầu nói vài từ trong miệng vs giọng điệu rung rung cùng khổ sở ( giả bộ hết á):
- Đau………….đau…đ……..đầu..q…quá! – Giọng lắp bắp như sắp sỉu đến nơi, tự nhiên hắn nhìn nó nói:
- Bệnh nan y hã? Cô định đùa vs tôi chắc? Mấy cái trò con ních đó mà cô định gạt tôi? Cô còn kém lắm! – hắn cười khẩy một cái, đút một tay vào túi quần, một tay kia nâng khuôn mặt nó lên, nó nhìn hắn bằng ánh mắt lo lắng, hắn nhìn nó mà ánh mắt lạnh giá rồi 2 người đồng loạt nói:
- Muốn gì? – Nó cười nửa miệng, hắn thì tắt luôn nụ cười, hắn bóp lấy xương cầm của nó khiến nó đau nhưng không lên tiếng chỉ nhíu mài để biểu hiện, hắn thấy thế thì thả ra và nói:
- Ý đồ của cô là gì? – Hắn không nhìn nó, hắn ngước lên bầu trời cho làn gió bay bay, nó nhìn thấy thì có một cảm xúc lạ dâng lên nhưng nó sớm lấy lại bình tĩnh nói:
- Tôi không có ý đồ! Chỉ vì sở thích thôi! – Nó cũng không nhìn hắn chỉ nhìn mấy chậu hoa gần đó, nó ngồi xuống chiếc đàn Piano, hắn nghe nó nói thì quay lại, hắn lại gần nó kê miệng của mình sát tai nó nói:
- Sở thích gì mà……………………biến thái vậy? – Nó nghe thấy thế thì đỏ mặt tía tai nóng giận phừng phừng nói:
- Cái gì mà biến thái chứ hả? Người ta thich phong cách Tomboy không được à?
– Mặt nó phồng phồng lên cùng vs gò má đỏ đỏ vì tức giận nhìn yêu dễ sợ, hắn nhìn nó rồi phì cười nói:
- Đùa thôi! Tôi tới đây không phải để hỏi lý do tại sao cô lại giả trai, tôi tới là để ………………………- hắn lắp lửng, đi tới gần nó, kề khuôn mặt của mình sát vào khuôn mặt nó, tay ơm eo của nó, nó thì bị đẩy sát cửa kính ( nhà làm bằng kính chịu lực. Tay chân bị hắn khoá lại, bây giờ nó đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
…………………………………………………………………………….
Phòng khách tầng hai:
Quân vừa vào đã khoá cừa lại, Trang ngăn lại nhưng không kịp, Quân ngồi vào ghế rồi còn nhàn nhã mời Trang ngồi đối diện mình ( Tự nhiên ghê), Trang e dè nhìn Quân bằng ánh mắt nghi ngờ nói:
- Anh kéo tôi lên đây làm gì? – Trang tự rót cho mình một ly nước, bắt chéo hai chân rồi từ từ nhấp từng ngụm nước, Quân cười trước hành động đó của Trang, anh cũng tự rót cho mình ly nước, anh nhìn thẳng vào mặt Trang rồi nói:
- Có gì muốn nói không? – Tên này điên chắc? Tự nhiên lôi người ta sềnh sệt lên đây rồi hỏi “có muốn nói gì không?”. Nói là nói cái gì? Mà tên này là người lôi lên thì tên này phải nói chứ? MÌnh có cái gì đâu mà nói. ( suy nghĩ của Trang)
- Anh có vấn đề à? Anh lôi tôi lên thì anh phải nói chứ tôi biết gì mà nói? – Trang nói một tràn vs Quân vs cái thái độ hơi hơi bực bội
- À! – Quân nhẹ nhàng “à” một tiếng rồi từ từ dặt ly nước xuống nói tiếp, Trang nhìn cái hành động của Quân mà phát bực thêm:
- Tôi quên nhắc trước nhỉ? – Quân cười để hai tay đang chéo của mình lên cầm, hai cù trỏ chống lên chiếc bàn, nhìn Trang rồi nói:
- Tôi thật là thất lễ đúng không Thảo Trang đây? – Trang nghe tên mình thì như sét đánh ngang tai, đầu óc cô như ngưng hoạt động, tay bủn rủn hôi hôi run run cô nói:
- Anh …………anh….n…n…nói….ai….ai…
là……….Thào….......Thảo……….Trang _ Trang lắp ba lắp bắp nói không thành lời, cô thật không ngờ lại có chuyện kinh thiên động địa này xảy ra, cô khó mà nói ra nên lời, Quân nhìn thấy cái biểu càm gương mặt cùng vs cái thái độ lo sợ kia thì nói:
- Cô là con gái đúng không? – Anh vẫn gương mặt ấy cười nói vs Trang, Trang biết không thể chối nên gật đầu đồng ý vs