XtGem Forum catalog
Cô Dâu Mặc Váy Đen

Cô Dâu Mặc Váy Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324092

Bình chọn: 9.00/10/409 lượt.

ết những lời Hoa nói, Mạnh Hoàng cúp máy và
vội vã chạy ra khỏi nhà.

***

- Đến giờ con phải lên máy bay rồi, bố mẹ cũng chuẩn bị về nhà đi.

- Sang đến nơi con nhớ điện thoại về báo cho bố mẹ. Nhớ ăn uống cẩn thận, đừng lười ăn giống như ở nhà. Còn nữa, ở bên đó thời tiết khắc nghiệt
hơn ở Việt Nam, con cũng phải chăm lo tốt cho sức khỏe của mình. Chưa
hết…

- Được rồi mà mẹ.

Thiên Di phì cười rồi ôm bố mẹ lần
cuối trước khi chia tay. Nó hướng ánh mắt về phía đằng xa như để tìm
kiếm một bóng hình nào đó. Thiên Di thở dài và khẽ mỉm cười vì sự ngốc
nghếch của mình. Làm sao người ấy có thể xuất hiện ở đây được chứ? Nó
xách chiếc vali lên rồi đi về phía cửa soát vé. Đột nhiên, từ phía sau
có tiếng gọi lớn:

- Thiên Di!

Giọng nói này…? Thiên Di
thấy tim mình như nhảy ra khỏi lồng ngực, nó run run quay đầu lại. Đúng
lúc đó một bóng người cũng đã kịp chạy tới bên cạnh và ôm chầm lấy nó.

- Đồ ngốc! Tại sao lại ra đi chứ? Em định làm cho anh phải ân hận suốt
đời sao?- Mạnh Hoàng ôm chặt lấy Thiên Di như thể nếu bỏ tay ra thì
Thiên Di sẽ lập tức biến mất.

- Mạnh Hoàng…- Thiên Di nói mà thấy sống mũi mình cay cay.

- Anh xin lỗi, là lỗi tại anh. Anh nghĩ rằng em đã chọn Minh Long nên mới ngu ngốc nói ra những lời như vậy. Nếu không có cuộc điện thoại của Hoa thì chắc anh đã đánh mất người quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
Thiên Di, anh biết ở đây rất ồn nhưng em hãy cố gắng nghe những lời mà
anh sắp nói: Anh yêu em!

Chiếc vali trên tay Thiên Di rơi phịch
xuống đất, những giọt nước mắt hạnh phúc từ khóe mắt Thiên Di rơi xuống
vai áo Mạnh Hoàng.

- Anh…nói thật chứ? Không phải vì nợ em một cái mạng chứ?

Mạnh Hoàng bật cười và nhẹ nhàng buông Thiên Di ra.

- Nếu không tin thì để anh chứng minh cho em xem nhé?

Không đợi Thiên Di trả lời, Mạnh Hoàng liền vòng tay qua cổ Thiên Di và đặt
lên môi nó một nụ hôn nồng ấm. Trong giây phút ấy, thời gian như ngưng
đọng lại, ánh nắng mặt trời xuyên qua những ô cửa kính của sân bay mà
chiếu rọi lên đôi trai gái. Tất cả mọi người đang có mặt cũng đều mỉm
cười quay sang nhìn Thiên Di và Mạnh Hoàng như thay cho lời chúc phúc.

- Anh đúng là người xấu.- Khi nụ hôn kết thúc thì cũng là lúc khuôn mặt Thiên Di đỏ bừng, nóng ran.

- Thế nên chỉ cần em yêu anh là đủ.- Mạnh Hoàng mỉm cười hạnh phúc.

- Ai nói là em yêu anh nhỉ?

- Hả?- Mạnh Hoàng kêu lớn- Vậy phải làm sao để em yêu anh?

- Xem nào…- Thiên Di tỏ vẻ nghĩ ngợi.- Anh phải nghe lời em, không được lạnh lùng với em.

- Dễ thôi!

- Còn nữa, chỉ được yêu em, không được có tình ý gì với những cô gái khác.

- Tất nhiên rồi.

- Luôn bên cạnh chăm sóc và bảo vệ cho em.

- Ngốc, đấy là việc mà chắc chắn anh sẽ làm.

- Vậy thì…Em yêu anh!

Thiên Di cười tươi và hạnh phúc ôm chầm lấy Mạnh Hoàng. Mạnh Hoàng cũng sung
sướng siết chặt lấy người con gái mình yêu, người con gái mà Hoàng luôn
hi vọng sẽ cùng đi đến suốt cuộc đời. Ở đằng xa, bố mẹ Thiên Di cũng mỉm cười nhìn cô con gái: “ Thế này có lẽ là tốt nhất, anh nhỉ?”.

- Thiên Di, mau xuống ăn sáng đi.- Mạnh Hoàng hướng mắt về phía cầu thang và gọi lớn.

- Em xuống đây.

Thiên Di mắt nhắm mắt mở bước xuống tầng một rồi đi vào trong bếp. Nó mỉm
cười nhìn chàng trai cao lớn- chàng hoàng tử của nó đang lúi húi nấu ăn. Nếu là trước đây thì chắc Thiên Di đã ngã ngửa ra vì ngạc nhiên nhưng
bây giờ thì khác. Từ sau hôm ở sân bay, Thiên Di và Mạnh Hoàng đã chính
thức trở thành một cặp. Cũng từ đó trở đi, Mạnh Hoàng luôn khiến Thiên
Di ngỡ ngàng vì sự thay đổi của mình. Mạnh Hoàng trở nên ân cần và dịu
dàng hơn, luôn chăm sóc cho Thiên Di từng chút một. Đặc biệt còn nhờ cô
Sang dạy nấu ăn với lí do : “ Muốn tự tay chuẩn bị thật nhiều món ăn
ngon cho Thiên Di”. Tất cả những việc làm tuy nhỏ bé nhưng đầy yêu
thương ấy đã khiến Thiên Di vô cùng cảm động và hạnh phúc. Mỗi ngày qua
đi là một ngày Thiên Di cảm thấy yêu Mạnh Hoàng hơn, cảm thấy nó chính
là người con gái hạnh phúc nhất thế gian khi được ở bên cạnh người con
trai dễ thương ấy.

Thiên Di nhẹ nhàng tiến lại gần và vòng tay ôm lấy Mạnh Hoàng từ phía sau. Bờ vai rộng lớn cùng mùi hương nhẹ nhàng
tỏa ra từ người Mạnh Hoàng khiến Thiên Di đột nhiên muốn nũng nịu:

- Anh, em đói rồi.

Mạnh Hoàng mỉm cười xoay người lại rồi nắm tay Thiên Di dẫn ra bàn ăn, tay kia cầm một đĩa trứng ốp la nóng hổi.

- Vậy thì mau ăn sáng đi.

Thiên Di gật đầu rồi vui vẻ ngồi xuống ghế. Mạnh Hoàng nhìn người con gái
mình yêu đang ăn những đồ ăn mình nấu một cách ngon lành thì trong lòng
trào dâng một cảm giác ấm áp kì lạ. Đây là lần đầu tiên Mạnh Hoàng có
những cảm giác ấy, cũng là lần đầu tiên Mạnh Hoàng sẵn sàng làm bất cứ
điều gì để cho ai đó được hạnh phúc. Liệu tất cả những điều này có phải
là một giấc mơ? Không, cho dù đó là giấc mơ đi chăng nữa, Mạnh Hoàng
cũng nhất định khôn