
bim đủ hình đủ kiểu đa dạng nằm rải giác trên sàn , không những cả lõi mà cả vỏ từ xanh đỏ tím vàng đem cam đủ cả , lương thực đã có thì chắc chắn không thể thiếu nước , những vỏ trai lăn lông lốc trên sàn , nhiều vô số , có cả những trai còn chưa bật nắp ai nnhìn vào cũng phải choáng váng ……còn rất nhiều thứ khác nhưng không thể xác định rõ được hình thù .
- cái này em hỏi Bảo sẽ rõ hơn đấy – Trường cười khổ chỉ sang nó .
nó thì vẫn chẳng hiểu gì , nó thấy có gì khác lạ đâu chỉ là hôm nay nó lấy thên một chút bim bim , một chút hoa quả , một chút rượu … chứ có cái gì to tát đâu .
Dung quay nhoắt xang nhìn nó chằm chằm
- là mày làm hả , khai thật mau –
- làm cái gì , từ sáng đến giờ tao ở đây chứ có làm gì đâu , có đi toalet xíu à , có cái đấy mà mày cũng lườm huýt tao à – nó phụng phịu cúi gầm mặt xuống .
Dung muốn độn thổ luôn , cái con không có mắt này có phải muốn cô tức điên hay không
- mày nhìn thử coi cái đống lộn xộn này từ đâu ra , là của ai thải ra hả -
nó nhìn lại toàn bộ căn phòng , khẽ nuốt khan một cái
- tao thấy cũng bình thường mà –
- mày còn dám kêu bình thường hả , bừa thế này tao nhìn còn trả muốn vào , đây là phòng vip chứ không phải chuồng heo chuồng lợn nhà mày –
- thì mày cũng vào rồi thay có sao đâu –
Dung thực sự điên với nhỏ này , nó ngốc thế này từ hồi nào vậy trời , chẳng lẽ cô lại cốc cho nó mấy phát để khai sáng nó .
Dung nắm cổ nó lắc qua lắc lại làm nó kêu ai ái , đúng là bình thường điềm tĩnh nhưng điên lên thì nó phải liệu hồn ,đáng sợ lắm .
Tú bước từng bậc cầu thang xuống phòng khách để xem người “ anh em “ giống cậu .
- ê nhóc …lại đây chị biểu nè – nó ngoắc ngoắc tay gọi cậu .
- xì – cậu bực tức nhìn cái khuân mặt cùng mái tóc y chang cậu , khiến cậu càng khó chịu hơn .
rõ ràng cái bà quái thai kia hơn cậu có vài giây thui mà cũng đòi lên mặt với cậu….. sao ông trời bất công vậy , sao không sinh cậu ra để cậu làm anh đi , khiến giờ đây cậu phải chịu cảnh ngộ này chứ .
thầm kêu trời kêu đất cho cái số phận hẩm hưu này của mình , cậu vẫn phải tiến về phía con sói già đang nhởn nhơ gặm táo .
- nhìn coi chị mày thế nào , rất phong độ phải không ? – nó cười một cái cực duyên .
- em như nào thì chị như thế – cậu miễn cưỡng trả lời ngồi xuống lấy luôn một quả táo gặm ngon lành .
- cái thằng này , chị giống mày mày càng mừng chứ sao , sau này danh tiếng của mày còn được tăng thêm một bậc nữa cơ đó , yên tâm chị sẽ khiến cho em nổi như cồn há há – nó cười một tiếng uỷ dị khiến cho Tú khẽ rùng mình bất giác đưa tay lâu mồ hôi.
- thôi em cắn răng nghiến lợi ( cắn rơm cắn cỏ ) lậy chị ,em không muốn gặp rắc rối đi đâu cũng gặp kẻ thù đâu – cậu chắp tay rất thành khẩn trước bà chị của mình .
-thằng ranh này , tao đã chết đâu mà đã lậy ra rùi , mày thích bị chôn sống à – nó dơ hai tay lên bẻ đốt tay kêu cành cạch .
- cô Lý ơi cháu đói rồi , ăn cơm thôi cô ơi – Tú vội vã lao thẳng vào phòng bếp với tốc độ máy bay xì khói khiến nó bỗng chợt ngơ ngác .
sau giây phút đơ đứng , đôi mắt trố tròn , miệng thì há hốc , trung ương thần kinh của nó mới bắt đầu nhận được tín hiệu
đôi mắt nó trở lên lẩy lửa
hai tay nó lắm chặt
hơi thở trở lên nồng nặc mùi khói
bộ tóc cũng trở lên dựng ngược
hai hàm răng nghiến chặt vào nhau kêu kèn kẹt , nó đã xác định được điều bây giờ nó cần làm , muốn làm và chắc chắn phải làm đó là ……..ăn nốt quả táo .
các cụ đã có câu “ ăn quả nhớ kẻ trồng cây “ nên tất nhiên nó sẽ không phí phạm rùi , thế nào cũng phải ăn hết quả táo hẵng .
nó đang tích cực gặm thật nhanh hết quả táo để có thể lên gân cốt một chút nhưng chưa kịp xử lý xong quả táo thì hai vị phụ huynh uy nghi bước vào nhà .
- ba mẹ Linh Vương – nó vội chay đến bên hai người trình diện .
cả hai cùng hơi ngơ ngác , có bao giờ tú gọi ba mẹ là Linh Vương đâu , chỉ có quỷ Bảo bối hay gọi như vậy thôi .
tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng chẳng thèm để ý , Vương Anh xoa đầu nó cười hiền
- con trai ngày đầu đi học thế nào , mà Bảo Anh đâu ? –
- ba mẹ đã về – Tú đã lò tò đi từ trong bếp ra ngay khi câu hỏi của ba cậu vừa dứt .
giờ thì hai người có thể khẳng định vì sao cách gọi đột nhiên lại khác đến vậy
Thiên Linh quay qua lườm nó
- con lại bày trò –
- ế …ế oan quá mẹ Linh ơi …………con đây là đang trên con đường đổi mới hoà nhập vào không đổi mới của toàn quốc , sẵn sàng tiên phong vì lý tưởng cao đẹp xây dựng đất nước giầu mạnh – nó tự hào vỗ ngực , nở nụ cười chiến thắng .
- nếu con cạo đầu làm ni cô mẹ sẽ chấp nhận điều này vì con đã giúp đất nước tiêu diệt một mầm mống tai hoạ rơi *** -
Mặt nó giờ méo xệc , sao mẹ Linh có thể phũ phàng với nó thế vậy , nó đưa ánh mắt sang ông bố trẻ đẹp trai và nhận được một câu vô cùng quý giá