XtGem Forum catalog
Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai )

Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai )

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325953

Bình chọn: 9.5.00/10/595 lượt.

đầu óc gì cả thế mà không nhớ

- anh nhớ con ZZR1400 NINJA không ? –

chưa để Minh trả lời Tú đã nhẩy chen vào

- đó là xe của em mà -

Tú nhận được ngay cái lườm của bà chị nên cậu im bật

- anh nhớ lúc anh hứa với em anh sẽ đền cho em hai chiếc môtô đua để dền bù cho con mô tô anh làm hỏng à phải nói là nổ chứ , lúc anh đi Mỹ anh mới gửi cho em 1 chiếc giờ anh vẫn còn nợ em một chiếc nên phải giả em đi chứ -

Minh đờ người .vụ này anh quên lâu rồi , bây giờ bị nhắc đến chuyện quỵt của anh trước mấy anh em làm anh ngượng mặt , cái con ranh này thật biết tính toán .

- chị ,hoá ra là chị ngờ con xe cưng của em mà kiếm chác thêm một con , chiếc xe mà mẹ cho em hoá ra anh Minh làm nổ , em muốn bót chết cổ anh Minh rồi , dám làm nổ con cưng của em , dù con xe anh đền có đắt đến mấy cũng không thể bằng con xe mẹ tặng em –

trước cơn kích dộng của thằng êm Minh hết vía , đã nhờ nó giúp giữ bí mật rồi thế mà giờ vì 1 con xe mà nó nói ra .

Minh đưa ánh mắt cầu khẩn đến nó

Dung thì ngồi xem kịch của 3 anh em nhà này

Nhận được tín hiệu cầu cứu của Minh nó khẽ cười nhạt , nó ra hiệu là nhớ đền xe cho nó , Minh hiểu ý gạt đầu lia lịa

- nó đưa tay mình chặn cái người đang chòi qua bàn với sang bên kia để túm lấy Minh

- này , phản hả em , chị mày vẫn còn ngồi đây này , có gì tí ra kia xử , xe mất thì cũng mất rồi , xe mới thì mày cũng đã nhận và đi bao nhiêu năm rồi còn kích động gì nữa ,mấy năm trước mày biết chị khổ tâm thế nào mới cắn răng nhận là mình làm , ông Minh thì chuồn qua Mỹ luôn mày biết chị phải khổ sở thế nào khi đối mặt mới mày không –

- thì chị cũng chỉ vì cái xe nữa thôi –

bị nói chúng tim đên nó cũng hơi bối rối nhưng giúp thì giúp đến cùng , đã muốn thì phải lấy luôn

- mày xem anh ấy đâu có giả chị , ăn quỵt của chị còn làm chị bị tội oan nữa , chị cũng tủi thân lắm –

Tú ngồi xuống nhìn Minh chằm chằm

- anh ấy không cố ý đâu chỉ là nỡ tay làm đổ rồi cố ý ga thêm một tí cho nó bay xuống vực thui –

nó vừa rứt lời Minh đã nhìn chằm chằm nó , Tú thì lại nhìn Minh như muốn ăn tươi nuốt sống .

nó cười bẽn nẽn

- thôi , anh em trong nhà , chuyện qua rồi thì bỏ qua đi , mà anh nhớ đó nha –

- chừa này – nó vỗ vào lưng Minh một cái nhẹ nhàng như búa tạ dáng miệng cười vang

-a….ui..- Minh đau đớn ôm lưng

Miệng nó thì cười nhưng trong thì nghĩ – cho chừa giám quỵt của mình bao nhiêu năm –

- thôi chị đã cho anh ấy biết tay rồi , giơg thì hoà nhé , ăn đi ăn đi không hỏng hết giờ -

Dung thì cứ ngồi cười ba anh em này , phải nói là con bạn của cô quá cao tay.



Không gian buổi ban mai thơ mộng chiếu rọi vào căn phòng tĩnh lặng phủ lêm nàng công chúa đang ngủ trên chiếc giường lớn trở lên lung linh trong ánh ban mai .
Cô vươn vai và ngáp một cái dài gần thế kỷ , mái tóc cô cực kỳ quyến rũ và độc đáo có một không hai nếu để nguyên mà không chải .

Với trạng thái nửa tỉnh nửa mê , sau khi ngủ một giấc thoải mái một mạch nó mắt nhắm mắt mở bước vào phòng vệ sinh .

Khẽ mở căng mắt nhìn bản thân mình trong gương , nó mỉm cười ngây ngô

- con ma nào trong gương đây , định hù tao à , còn khuya nhé bà đây không sợ đâu – nó vẩy vẩy ít nước lên mắt gương rồi mỉm cười thoả mãn tiếp tục đánh răng .

nó bước ra khỏi phòng vệ sinh với khuân mặt rạng rỡ , mái tóc gọn gàng ,nhưng khi nhìn thấy bộ quần áo treo trên tủ thì nó hoá đá thật sự , chỉ biết đứeng than thân mình quá đáng chí .

nó đưa mắt liếc qua chiếc đồng hồ trên bàn 8h16 phút , khuân mặt nó méo xệch , 7h đã tập chung vậy mà 8h16 nó mới ngủ dậy .

nó chẳng biết tính thế nào gạt nước mắt mà cuống cuồng thay quần áo thôi , được đến đâu hay đến đó , chỉ cần có mặt là được .

nó vội vã bước xuống nhà , chị Lành nấu bếp gọi vội nó lại nó cũng chỉ vẫy vẫy tay rồi cuống cuồng lên xe riêng đi đến trường .

đứng trước cái cổng trường tuy không to nhưng cái cổng cũng rất cao , nó nhìn mà nuốt khan một tiếng thầm oán thán cái cửa này có dễ sơi .

không những thế một mình nó lại cô đơn lạc loài ở cái trường nghèo này , nhưng nó cũng chẳng ngại vì nó cho rằng bốn phương là nhà , mà đã là nhà thì sẽ là anh em , đã là anh em thì tất nhiên đùm bọc lấy nhau , lá lành đùm lá rách .vậy nên chắc chắn nó sẽ không cô đơn .

- ê cậu , sao đứng lảng vảng ở đó làm gì , đi khai giảng muộn chứ gì , con trai thời nay đúng là lười thật –

nó đang mải suy nghĩ về những chuyện đối nhân xử thế thì bị bác bảo vệ quát lớn tí thì xủi , may sao nó không bị bệnh tim .

nó nhìn lại từ đầu đến chân mình , đúng là một boy chính hiệu từ cổ đến chân , ngoại trừ cái bộ tóc quái dị .

nó tiến lại gần bác nở nụ cười dịu dàng , đảm bảo nếu bất kỳ ai là bác bảo vệ lúc ấy thì cũg rất ngứa mắt mới dáng vẻ của nó chỉ muốn một cước đá bay nó đi , diệt trừ cái hiểm hoạ lây trường bệnh đ