80s toys - Atari. I still have
Chuyện Tình: Công Chúa & Hoàng­ Tử

Chuyện Tình: Công Chúa & Hoàng­ Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326460

Bình chọn: 9.5.00/10/646 lượt.

h gần xong rồi, còn tí nữa thôi_Ngọc ngước lên nhìn

-Tặng anh mình hả? Dễ th­uơng quá ta, kiểu này lạ à, hiện nay đây có
đâu. Anh mình chắc thích lắm khi có người yêu tâm lí vậy_Trinh ngồi
xuống cạnh Ngọc nói

-Nè, người yêu nào ở đây chứ? Kì quá!_Ngọc đỏ mặt, đánh vào lưng Trinh 1 cái

-Hi, trúng tim đen nên mới thế chứ gì? Biết rồi nhá, nói anh 2 cho coi_Trinh lại chọc tiếp

-K giỡn đâu_Ngọc quay sang chỗ khác làm mặt giận, thực chất là để che đi khuôn mặt đang ửng hồng

-Thôi, thì k giỡn nữa. Nãy giờ mình nói đùa đấy, cậu đừng để bụng. Nhưng cái vòng tay này đẹp thì là sự thật 100%, bữa sau mượn anh hai mang thử mới được_Trinh nói rồi lè lưỡi

-Lại chọc, thôi, xong rồi, cậu có vào toi let với mình k? Vào đó để cậu
xem trông cậu bây giờ buồn cười như thế nào_Ngọc nói, ánh mắt rất gian

-Mình làm sao?_Trinh nhìn tổng thể mình và định mở túi lấy guơng ra soi

-Thôi, để vào phòng vệ sinh coi luôn, coi ở đây thì còn gì là bất ngờ_Ngọc nói rồi kéo Trinh đi

-Nè, k chờ bạn bè là xấu đó_Phuơng sau 1 hồi im lặng cũng cất tiếng

-hi, tưởng cậu chưa làm xong, định để cậu yên tĩnh mà hoàn thành khiệt
tác chứ bọn mình ở đây, lỡ như Phuơng phân tâm, làm món ăn bị Vũ chê dở
thì tụi này biết làm sao? Hạnh phúc cả đời mà_Ngọc chọc

-Quá chuẩn!_Trinh đưa ngón cái ra dấu number one

-Nè, bộ tui đi lấy chồng hay sao mà có hạnh phúc cả đời trong
này?_Phương chống hông, mặt nhăn lại ra vẻ cáu nhưng má lại phớt hồng

-Chứ còn gì nữa?_Trinh và Ngọc đồng thanh rồi cũng cùng nhau chạy

-2 người chết với tui_Phuơng hét lên trong lúc rượt theo

Bịch! Bịch! Bịch_3 tiếng Bịch lần lượt vang lên

Trinh, Ngọc va vào 2 cậy cột to nào đó mọc giữa đường và
ngã xuống. Phuơng đang trên đà xông tới và đương nhiên là cũng ngã sóng
xoài

-Đi đứng cho đàng hoàng chứ, sao lại chạy xồng xộc như thế? Chẳng chịu nhìn trước ngó sau gì cả_Kiệt đỡ Ngọc dậy, trách

-Ơ.._Ngọc khẽ đỏ mặt khi thấy mình được nhấc bổng lên

-ơ cái gì? Chân cậu chảy máu rồi đó, đi k được đâu_Kiệt nói rồi bế Ngọc vào phòng để băng bó vết thương

....

-Thật là, bà cứ chạy nhảy hoài mà k biết chán hả?_Vũ ngán ngẩm nhìn Phuơng đang chụp ếch

-Hứ_Phương quay mặt sang hướng khác

-Thôi, giỡn mà. Đừng có giận_Vũ nói rồi đỡ Phuơng dậy, vuốt mấy lọn tóc
rối xoã trước mặt Phuơng ra sau_K sao chứ?_Vũ dịu dàng hỏi

-Um, k sao_Phuơng lắc đầu

-Vậy vào trong đi, ở ngoài này lạnh lắm_Vũ nói rồi đỡ Phuơng vào trong

............

-Cậu phải cẩn thận 1 chút chứ_Phong nói rồi đỡ Trinh dậy

-K sao mà_Trinh ngước mặt lên

-H...Ha..ha ha ha_Phong ôm bụng cười

-Sao thế?_Trinh ngây thơ

-K...k... có gì. Mặt cậu..._Phong k nói nổi

Trinh lấy guơng ra xem thì ôi thôi....Mặt lấm lem màu, đủ cả, xanh đỏ tím vàng, chả thiếu màu chi

-Thôi, để mình đưa cậu đi rửa mặt. Nhìn cậu lúc này cũng dễ th­¬ng lắm. K phải ngại thế đâu_Phong cười khi thấy cô bạn cúi gầm mặt

-Sao các cậu biết bọn mình ở đây?_Ngọc hỏi sau khi đã được Kiệt băng bó cẩn thận

-À, chuyện dài lắm. Là thế này, tụi mình đứng chờ các cậu ở ngoài cửa
nhưng mãi k thấy các cậu ra nên nhờ phục vụ mở cửa hộ_Kiệt kể

-Và đuơng nhiên, tụi này thấy 1 căn phòng trống trơn. Nhưng...._Phong tiếp lời

-Phuơng à, cậu đã đánh rơi 1 thứ_Vũ nói rồi móc túi lấy ra 1 cái vòng tay được lằm rất đẹp

-A, cái vòng mình thích nhất. Lúc nãy mình vẫn còn mang nó mà_Phuơng nói

-Tụi này thấy nó ở cửa sổ, mở cửa ra thì thấy có dấu chân dẫn ra đường chính in trên lớp tuyết dày_Kiệt cười

-Và các cậu đã lần theo dấu chân đó và tới đây?_Ngọc nói

-Chính xác! Nhưng đơn nhiên là còn phải hỏi thăm mọi người ở đây nữa_Phong nói

-Đi gì mà lắt léo. Tới giờ tụi này mới tìm ra, thật là mệt_Vũ thở dài

-Mà các cậu vào đây làm gì vậy? Mình nghe mấy cô phục vụ nói các cậu ở đây mấy tiếng đoòng hồ rồi_Kiệt hỏi

-À, bọn mình nói chuyện con gái thôi à_Trinh cười

May cho bọn nó là trước khi ra khỏi phòng, cả 3 đã kịp gói quà và cất nó ở 1 nơi an toàn

-Mà tụi này có 1 món quà cho các cậu nè_Vũ nói

-Cuối cùng cũng được vào, chờ các anh nhắc tới em ở ngoài chết cóng_bảo bước vào trong

-Bảo, chị nhớ em quá, em đi đâu vậy?_Ngọc chạy ra ôm lấy Bảo

-Em cũng nhớ chị quá. Hết hè em phải bay về Pa-ri nên k gặp chị được,
nhớ chị ghê. Bây giờ nghe tin chị tới chơi nên em ra đón_Bảo cười

-Hình như em cao hơn thì phải, đẹp trai hơn nữa_Ngọc ngắm Bảo rồi nói

-Chuyện, em mà_Bảo vuốt tóc_chị thấy em với anh Kiệt ai đẹp hơn?_Bảo quay lại hái

-Um......em đẹp hơn nhiều. em là số 1 còn ảnh chỉ là số.......10 thôi_Ngọc nói mà làm cho con tim Kiệt tan nát

-Nè, mình đẹp hơn chứ. Làm sao mình có thể thua 1 đứa con nít thò lò mũi xanh như vậy được_Kiệt ý kiến

-Kệ, đó là nhậ