Snack's 1967
Chớt Ơi, Tao Yêu Chồng

Chớt Ơi, Tao Yêu Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321883

Bình chọn: 7.5.00/10/188 lượt.

on bé quen thuộc, con bé mà đã đánh nó 2 lần. Cứ gọi là Tóc đỏ. Tóc đỏ mặt hằm hằm bước tới, đằng sau là 2 con bé khác. 

- Sao? 

An đáp lạnh. 

- Sao á? Ăn nói ngoan ngoãn một ckút. Tao đến xử mày, khốn kiếp.. 

Tóc đỏ trợn mắt nkìn nó. Nó không tỏ ra chút gì sợ hãi, thái độ bình tĩnh đến đáng ngờ. Lũ học sinh đi học về , thấy hay hay xúm đông vào hóng hớt. Con Linh vừa lúc chạy ra nhăn nhó hỏi nó. 

- Này.. Con nhỏ này xử mày mấy lần rồi đó.. Dây dưa làm gì.. 

An lắc đầu, nó nở một nụ cười hiểm. Gạt tay con bạn sang. 

- Cứ để đó tao lo. 

Linh nhìn vào mắt nó, thở phào một cái , yên tâm rồi. Mỗi khi An nở nụ cười quái dị như thế này thì kiểu gì cũng xog, và lắc đầu lo lắng cho con nhỏ tóc đỏ đang hùng hổ kia. 

- Muốn gì thì nói nhanh nhé! Chị bận lắm. 

Nó vênh mặt. Du côn phải biết. 

- Á à... Mày... Tao phải xử mày cho mày ngoan ra một chút. 

Tóc đỏ bừng bừng mặt . Tức giận. Định lao đến. 

- Từ từ đã nào.. 

An cười. Nó quay lại chỗ đám đông. 

- Mình tên An , học sinh lớp 12a4 , các bạn làm chứng nhé, mình ko hề gây sự mâu thuẫn đánh nhau nhé. 

Sau đó, An dơ tay chữ V cười thật tươi, lũ học sinh ngơ ngác gật đầu. 

Tóc đỏ lao tới , định dơ tay tát nó. 

Rầm! 

Tóc đỏ văng ngã xuống đất với một cú hất nhẹ nhàng của An. Con bé ngã sõng soài trên mặt đất , tức giận lồm cồm bò dậy. Tự hỏi tại sao. 

- Mày định làm gì? 

Linh níu tay áo nó, hỏi nhỏ. 

- Còn làm gì nữa, đập cho nó một trận. 

An trả lời một cách ngây thơ vô số tội. Vừa lúc 2 con bé đứng sau định lao đến. 

- Muốn yên thân thì cút sang chỗ khác. 

An gằn giọng, giọng nó đanh lại như ra lệnh. Hai con nhỏ ko hiểu sao cũng đứng sững lại. 

- Nhanh! Hay để tao dần cho chúng mày một trận. 

Hai con bé nhìn sang chỗ Tóc đỏ đang bò dậy. Lắc đầu rồi tự lùi ra đằng sau. 

An từ từ bước tới, ngồi xuống trước mặt con Tóc đỏ. Nó nở nụ cười giết người. Túm lấy cổ áo nhỏ. 

- Mày đánh đi. Giỏi đánh đi. Đừng nghĩ tao nhịn là tao sợ. 

An nói, giọng nó chuyển sang tông đe doạ. Con bé tóc đỏ nhìn nó , định làm gì đó. 

Bốp... 

Những cái tát thô bạo giáng thẳng vào mặt con bé. Nó tát ko thương tiếc. Chỉ có mấy đứa học sinh đứng há hốc mồm ngạc nhiên. Tóc đỏ là con bé có tiếng. Và đang bị An tát tới tấp.tóc đỏ muốn chống cự. Nó dơ tay muốn gạt An ra. Nhưng. 

An túm tóc( du côn ) , nó tiếp tục tát, cào mặt con nhỏ. Hại nó hai lần bị thương. 

- Xin lỗi chị đi. 

An trợn mắt, nó nhìn Tóc đỏ kiểu đe dọa. 

- Mày... 

Tóc đỏ long sòng sọc như vừa bị sỉ nhục. 

- Không à? 

Rầm! 

An túm áo, một lần nữa lại ném nó xuống đất. Nó quay sang đám đông. 

- Tìm giúp tôi cái ghế nhựa. 

Cả lũ ngơ ngác ko hiểu gì. Giọng con Linh đầy lo lắng. 

- Làm j vậy mày? 

- Ném thẳng vào cái mặt nó. Vết sẹo ở tay tao cũng là từ cái ghế nhựa đấy. 

- Ác qúa mày.. 

An nở nụ cười. 

Bỗng từ trong đám đông. Một thằng con đi ra, tay cầm theo chiếc ghế nhựa bước vào. 

- Có ghế nè bạn. Ngưỡng mộ bạn gkê. 

An cười, tay nó chạm vào ghế, nhìn sang Tóc đỏ đang nằm chết trân nhìn nó. 

- Mày định làm thiệt hả, cẩn thận chết người. 

Linh lo lắng nhìn nó. 

- Chết càng tốt, nó còn mong tao chết cơ mà. 

Chào thua. An nói giọng bơ đi như ko có suy nghĩ gì. 

Bỗng. Tóc đỏ hốt hoảng. 

- Em .. Xin lỗi.. Đừng ném ghế... Em xin lỗi.. 

Tóc đỏ bò về phía An, và khóc sợ hãi. Thái độ của An chứng tỏ nó sẽ làm thật. An bật cười. 

- Biết xin lỗi cơ à. Hóa ra cũng sợ chết. 

Con bé không biết nói gì, lẩm bẩm vài câu xin lỗi. 

- Cút! 

An nói như ra lệnh. 2 con bé đang tái xanh mặt cũng vội vàng leo lên xe máy phóng vội. An phủi phủi tay , nó dơ 2 ngón tay nhìn Linh. 

- Chị An đã trở lại và lợi hại gấp đôi.. 

- Ăn hại gấp bội. 

- Haha 

cả 2 ôm bụng cười. Nó nhẹ nhàng bước tới chỗ cậu bạn lúc nãy. 

- Phiền bạn trả lại ghế giúp mình. 

Thằng nhóc ngây ngô gật đầu. Nó xua xua đám đông tản đi. Nhảy phóc lên xe con bé cười đắc thắng , ngạo nghễ. 



Tua nhanh