Snack's 1967
Cậu Chủ Của Tôi

Cậu Chủ Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321910

Bình chọn: 9.00/10/191 lượt.

i hắn là bạn trai của nó ko? tự nhiên bây h thì nó thì ko mún nói ra cái sự lừa dối đó nữa, nhưg nó chưa kịp mở lời thì hắn trả lời thay nó lun:

- Tui là bạn trai của Ngân đó! còn anh là ai?

- Hả?_ nó hết sức ngạc nhiên

Phong khẽ mĩm cười, 1 nụ cười bùn bả:

- Vậy àk? Anh là Phong

Nó lặng ng đi khi thấy Phong cười, nó ko hề bik Phong đang rất bùn

- Em........_ nó khẽ lên tiếng

- Em ko cần nói gì đâu, anh hỉu mà_ Giọng Phong trở nên bùn hẳn

Hắn nhìn thấy ở nó vẻ mặt bối rối, hắn nghĩ rằng nó đã thik Phong rùi," anh thik em và anh sẽ ko làm mất em đâu" nghĩ là làm, hắn nắm tay nó:

- Tui mượn Ngân xíu nha!

Nói xong hắn lôi nó ra khỏi nhà hàng để Phong lại với nổi bùn vô tận.

Hắn nắm chặt tay nó, lôi đi, hắn dừng lại bên chiếc xe của mình:

- Lên xe đi!_ hắn nhìn nó, ra lệnh

- Mấy ng là cái gì vậy? mún bắt tui đi đâu?

- Anh nói là em lên xe đi! nhanh lên

- Tui ko lên! mấy ng làm gì đc tui

Sau một lúc giằng co, hắn nói gì nó cũg cãi lại,mặt hắn bắt đâu biiểu lộ sự tức giận, tay hắn siết chặt cổ tay nó, lôi mạnh nó về phía hắn, mặt sát mặt, khoảng cách wá gần, hắn thì thào bên tai nó:

- Em bướng wá rùi đấy!

Mặt nó đỏ lựng, nó vội đẩy hắn ra, nó vùng vằng cánh tay:

- Thả tui ra đi! đau wá!

Bây h hắn mới để ý rằng hắn đang siết chặt tay nó, hắn vội thả ra tay ra, một dấu lằn đỏ chói hiện ra trên cổ tay nó:

- Anh xin lỗi!

- Ko cần xin lỗi đâu! tui về đây!

- Anh chở em về!

Nó ko nói gì, leo lến xe hắn, ngồi sau xe mà mắt nó cứ ứa nước mắt, nó khóc vì cái gì nhỉ?

Chiếc xe dừng lại trước nhà, nó chạy lên phòng, nó ngồi trong đó một lúc, cảm thấy sự ngột ngạt đang bao wanh mình, nó đứng dậy, đi ra lan can, nó tận hưởng cái ko khí trong lành của buổi tối, hắn thấy nó liền đi ra đứng kế bên và hướng mắt nhìn nó:

- Làm gì mà nhìn tui hoài zậy?

- Anh.....anh.......thik...em!

- Hả? cái gì?

Mặt hắn đỏ lên, hắn xoay mặt wa hướng khác:

- Ko có gì!_ hắn nói với giọng bùn bả

- Khoan đã! mấy ng thik tui àk?

- Anh.......ừk........

- Tui.........

- Em ko phải nói đâu, em thik Phong phải ko?

- Hả? Đâu có đâu

- Thui! anh bik mà! ko cần dấu đâu

- Ko có mà! Tui chẳng thik ai cả

- Vậy em có thể chấp nhận anh ko?

- Điên àk?

Hắn lặng ng đi sau câu trả lời của nó, ko bik hàm ý trong câu nói của nó là gì, nhưng rùi hắn lại nắm tay nó, ghé miệng sát tai nó thì thào:

- Em ko chấp nhận anh nhưg anh sẽ khiến em phải iu anh đó nhóc.

- Cái gì?

Mặt nó đỏ lên, nó lùi ra xa hắn, nó vung tay nó ra khỏi tay hắn:

- Nằm mơ đi! còn lâu tui mới thik mấy ng!

Hắn nhếch mép, cười với nó:

- Để coi! ai bik đc!

Nói xong hắn đi thẳng vào phòng, còn nó thì cái mặt cứ ngu ra, chẳng hỉu gì cả.

11 PM

Nó cứ lăn wa lăn lại trên giường, hắn thik nó ư? khó tin wá, có khi nào hắn chọc ghẹo nó ko? nó có nên típ tục cái wan hệ bạn trai giả gì đó nữa ko, đầu nó rối như tơ vò, rồi bổng nó nhớ đến mẹ, ngày mai là thứ 7 đc nghỉ học nó sẽ về thăm mẹ để đầu óc đc khuây khỏa...........

6AM

Nó thức dậy, vệ sinh cá nhân, dọn vài thứ cần thiết vào chiếc balô nhỏ, chuẩn bị cho hành trình về nhà. Cũng đã gần 1 tháng rùi từ khi pa nó mất nó ko về nhà, tiền tiết kiệm cũg đc kha khá nên nó mún đem về cho mẹ.

Nữa tiếng sau nó xách balô và chạy xuống bếp:

- ** ơi! Hum nay cho con nghỉ phép 1 bữa nha

- Cô đi đâu àk?

- Dạ! con về thăm mẹ

- Ừk! thế cậu chủ đã bik cô đi chưa?

- Dạ chưa! nên con nhờ ** nhắn lại với cậu chủ là sáng mai con sẽ về sớm

- Đc rùi! cô đi đi, cẩn thận nhé

- Dạ! cảm ơn **!

Nó vui mừng chạy đi, nó leo lên xe bus mà lòng vui như mở hội, chọn 1 chổ ngồi bên cửa sổ, nó dựa vào chiếc ghế tận hưởng làn gió mát phả vào mặt. Nhà nó ở ngoại ô thành phố, cũg ko xa lắm đi xe bus thì mất 15p thui, vậy mà hùi đó nó đi học đc pa chở trên chiếc xe đạp, dù mỗi lần đi học mất cả nữa tiếng nhưg pa nó vẫn chở nó đi, sao tự nhiên mún way lại ngày đó wá.......Chiếc xe dừng lại tại 1 xóm nhỏ. Nó đi dọc theo con đường nhỏ sát cánh đồng. Gío dịu nhẹ len wa mái tóc. Về tới nhà rùi, một căn nhà nhỏ đơn sơ có hàng rào cây hắc ó bao wanh, trước nhà có lũ trẻ đang chơi nhảy dây, một con bé dáng nhỏ nhắn đang vẽ gì đó trên mặt đất, là em gái của nó đó, nó kêu lên:

- NGA!

Con bé ngước lên, con bé nhìn nó rùi chạy nhanh vào nhà, con bé vừa chạy vừa la to:

- Mẹ ơi! chị hai về! chị hai về!

Nó khẽ mĩm cười, nó chạy vào nhà, ôm chầm lấy con em nó:

- Nhớ chị hai ko?

- Nhớ chứ!_ con bé bẽn lẽn

- Mẹ đâu?

- Mẹ nằm trong buồng đó

Nó bước vào buồn