XtGem Forum catalog
Bước Qua Yêu Thương

Bước Qua Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325513

Bình chọn: 9.00/10/551 lượt.

hay sao? Con nói rồi, con không muốn. Cho
dù họ có đến tìm bố, họ có làm gì bố thì con cũng không
quan tâm. Còn nếu bố lo lắng cho con thì hãy buông tha cho con đi.

Nói rồi, cô vội tắt máy. Cô không biết những tháng ngày tiếp
theo mình sẽ sống như thế nào. Nhưng ở thành phố này rồi, sẽ
không ai biết đến cô nữa, không ai biết đến Dương Thùy là con
gái của ông ta nữa.

Một chút men rượu đâu đó vẫn quanh quẩn trong đầu óc cô khiến
nó quay cuồng và bước đi có phần loạng choạng. Dương Thùy
chỉnh lại túi xách rồi cố gắng lết thân xác về nhà. Đang
đi...thì người cô bị chắn bởi...Mạnh Đức.

Vậy đấy, anh ta lúc nào cũng xuất hiện một cách bất thình
lình như vậy khiến cô khó chịu. Dương Thùy gạt phắt người anh
ta ra rồi gắt lên:

- Tránh ra!

Mạnh Đức kéo tay cô lại rồi lôi cô đi đến chiếc xe đỗ cạnh vỉa hè của mình. Anh dùng sức đẩy cô vào bên trong ghế lái phụ
và đóng cửa.

Khi yên vị rồi, anh mới quay sang Dương Thùy nói:

- Ngoan ngoãn đi. Em mà còn chống đối anh sẽ dùng biện pháp
mạnh đấy. Dù sao ở chỗ này cũng không được đỗ xe lâu đâu.

Dương Thùy im lặng không nói gì. Cô tựa đầu vào cửa kính rồi
nhắm hờ đôi mắt. Hàng mi dày lặng lại nhìn thật lung linh và
huyền ảo.

* * *

"Renggggggggg".

Trúc Diệp nhíu mày đưa tay tắt vội tiếng chuông đồng hồ khó
chịu kia. Cả đêm qua cô đã không ngủ, vừa mới chợp mắt được
một chút thì tiếng chuông lại reo. Trúc Diệp uể oải ngồi dậy, đưa tay che miệng khẽ ngáp vài cái. Cô cảm thấy đầu óc cứ
mòng mòng, thật là khó chịu.

Rồi bỗng nhiên cô nhìn cuốn lịch trên bàn, dạo này đúng là có quá nhiều việc khiến cô hay xảy ra tình trạng đãng trí. Hôm
nay là thứ bảy. Tức nghĩa là cô được nghỉ. Trúc Diệp lại nằm xuống và ngủ tiếp. Nhưng còn chưa chợp được mắt, chuông điện
thoại lại reo. Là An Lâm.

Trúc Diệp không dám nghe, quả thực là cô thấy mình không còn
mặt mũi nào để đối diện với anh ấy nữa. Rõ ràng cô đã biết, đã hiểu rằng An Lâm là người rất tinh ý, thế mà cũng không
đề phòng. Rồi để anh ấy biết được chuyện này.

Hồi chuông đầu kết thúc, hồi chuông thứ hai lại tiếp tục. Cứ
như vậy, cuối cùng Trúc Diệp cũng đành phải nghe. Dù sao thì
cô cũng không muốn tắt máy:

- Có chuyện gì không anh?

An Lâm yên lặng một hồi rồi khẽ nói:

- Chúng ta...có thể nói chuyện một lúc không?

Trái tim Trúc Diệp bỗng nhiên lại thấy rung động. Lồng ngực
phập phồng do tim đập quá nhanh, cô không thể kiểm soát nối nó. Nhưng biết làm sao đây? Cái cô tự hỏi mình chính là câu nói
của An Lâm kia. Có nên đi hay không?

- Được.

- Vậy trưa nay chúng ta sẽ đến Việt nhé? Tiện thể ăn cơm luôn.

- Vâng! - Trúc Diệp chỉ đáp uể oải được một câu như vậy.

Nam Lâm ngồi thần người ra nhìn máy tính. Cây bút trên tay đang
được anh quay đi quay lại không biết bao nhiêu vòng. Ánh mắt vô
định cứ nhìn vào chiếc màn hình kia, nhưng rõ ràng mục đích
của anh không phải là để nhìn nó. Cái anh muốn nhìn chính là
trái tim của Trúc Diệp. Anh luôn ao ước, rằng mình có thể thấu hiểu trái tim của cô ấy. Nhưng sao quá khó.

Dạo gần đây, à không, phải là từ sau khi anh và Trúc Diệp trải qua đêm ấy. Anh đã có ý nghĩ mơ hồ rằng mình và cô ấy sẽ
được chấp nhận. Dù chỉ là giả thiết, dù bị tâm can cho là
điên rồ thì anh cũng vẫn muốn được một lần nghĩ như vậy. Anh
không biết cảm giác của mình có phải là thật hay không, nhưng
linh cảm mách bảo anh rằng...anh và cô ấy, chắc chắn sẽ đi
cùng nhau trên một con đường.

Tuy vậy, hiện giờ anh lại thấy nghi ngờ. Bước đi trên một con
đường ư? Thật là nực cười. Anh và cô ấy chỉ là anh em, trừ khi dì Hoa và bố anh đôi đường chia li, nếu không thì chắc chắn anh và Trúc Diệp sẽ không đến được với nhau.

Kể cả An Lâm cũng vậy.

Nam Lâm chợt nở một nụ cười chua xót.

- Sao vậy? - Trịnh Thắng ngồi bàn bên cạnh vỗ nhẹ vai Nam Lâm hỏi.

Nam Lâm ngừng quay cây bút trong tay. Anh quay ra nhìn Trịnh Thắng, ngập ngừng một lúc, cuối cùng anh cũng quyết định nói:

- Trịnh Thắng này! Hôm qua tôi đọc một câu chuyện trên báo, nội
dung của nó đại loại là thế này...Có hai anh chàng, hai người
này là anh em sinh đôi nhé? Họ cùng yêu một cô gái. Nhưng mẹ
của cô ấy lại lấy bố của hai anh chàng, có nghĩa là họ đã
trở thành anh em mất rồi. Cô gái này rất thích người anh, còn
người em