Ring ring
Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326884

Bình chọn: 7.00/10/688 lượt.

ngần như ngọc, cổ tay trái lại đeo một sợi ren lụa nhiều hoa
văn, hơi cũ, ánh nắng sáng lấp lánh xuyên qua những khe nhỏ của sợi ren
lụa trên cổ tay tỏa ra ánh hào quang tuyệt đẹp.

Hôm đó trước mặt đức cha.

Âu Thần đã dùng nó để thay thế chiếc nhẫn buộc vào ngón tay áp út. Từ hôm
đó không còn thấy nó nữa. Âu Thần nghĩ, có lẽ cô đã đem nó cất vào một
góc nào đó rồi.

“Rất đẹp, đúng không?”

Doãn Hạ Mạt mỉm cười nhìn theo ánh mắt của họ hướng về phía cổ tay mình, cô
kéo ống tay áo che cổ tay của mình, như thể việc đeo nó là rất tự nhiên.

Tối đó, Âu Thần cả đêm không ngủ.

Đứng trước khung cửa sổ, anh trầm ngâm nhìn vào màn đêm đen tối, anh uống hết ly Brandy này đến ly Brandy khác.

Vạn vật chìm trong không gian tĩnh mịch.

Phòng ngủ của anh và của cô chỉ cách nhau một cánh cửa.

Cô đang say giấc ngủ, cánh tay đặt dưới gối, sợi ren lụa màu xanh đẹp đẽ
đó cũng âm thầm ánh lên vẻ đẹp của mình trên tấm ga trải giường.

Tháng ngày cứ lặng lẽ trôi qua trong im lặng.

Ngoài Trân Ân thường xuyên đến chơi thì biệt thự gia đình họ Âu dường như
tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Thời gian trôi qua thật
nhanh nhưng cũng có lúc thời gian trôi đi thật chậm chạp, Doãn Trừng để ý thấy giữa chị cậu và Âu Thần dường như xuất hiện một sự tương thông đặc biệt, hai người nói chuyện tuy không nhiều nhưng như đã hiểu rõ lòng
nhau.

Bữa ăn tối, chị cậu muốn lấy lọ muối, Âu Thần đã lấy luôn đưa cho chị. Âu
Thần đặt tập tranh xuống, chị đã lấy nước đặt bên tay anh ấy. Giống như
vợ chồng đã chung sống mười mấy năm rồi, nụ cười trên môi hai người như
nở cùng một lúc.

Thời gian dường như cứ vậy bình yên không sóng gió trôi qua.

Ngày hôm đó, sau bữa cơm tối, Doãn Hạ Mạt ngồi bên cạnh lò sưởi và đổ sữa
vào cái bát nhỏ của chú mèo đen, chú mèo cứ quấn lấy chân cô kêu meo
meo. Doãn Trừng vội vẽ lại cảnh Doãn Hạ Mạt đang cười đùa với chú mèo.
Âu Thần cũng mỉm cười nhìn chú mèo luồn qua luồn lại bên tay Hạ Mạt làm
cho sợi ren lụa cuốn trên cổ tay cô chốc chốc lại lay động.

Tivi trong phòng khách vẫn mở nhưng không ai để ý đến nó đang nói gì. Đột
nhiên những ngón tay Doãn Hạ Mạt trở nên cứng đờ, hình như là đã làm cho con mèo bị đau, nó kêu “meo” một tiếng rồi chạy khỏi người cô.

“Thời gian trước lòng vì hôn sự của Doãn Hạ Mạt mà tự sát phải nằm viện nhưng công ty của anh vẫn một mực phủ nhận…”

“… Nhưng trong buổi tiệc chiêu đãi phóng viên được mời đến chiều nay, tin
đồn Lạc Hi muốn rời khỏi làng giải trí cuối cùng đã được chứng thực.
Người quản lý của Lạc Hi cho hay, từ khi anh bước vào làng giải trí tới
nay vẫn luôn rất bận rộn, giờ nhất định phải có thời gian nghỉ ngơi, anh sẽ sang Mỹ để tiếp tục học tập và nghiên cứu, có lẽ ước chừng trong
vòng ba năm sẽ không nhận bất cứ hợp đồng show diễn nào…” Trên màn hình
tivi không ngừng phát những bộ phim và hình ảnh của Lạc Hi lúc trước,
phát thanh viên cảm xúc dâng trào lớn tiếng đọc bản tin.

Phòng khách bỗng chốc im phăng phắc.

Doãn Trừng lo lắng nhìn về phía chị cậu, Doãn Hạ Mạt ngồi bên lò sưởi quay
lưng về phía tivi, thân người cô bỗng chốc trở nên thầm lặng. Nụ cười
trên khóe môi của Âu Thần cũng biến mất, cậu nhìn Hạ Mạt, ánh mắt chùng
xuống. Chỉ có chú mèo đen chạy lại, bò bên cạnh Doãn Hạ Mạt, liếm từng
ngụm sữa trong chiếc bát.

“… Sau khi tin tức truyền đi, những fan hâm mộ Lạc Hi phản ứng rất mạnh
mẽ, hàng trăm ngàn người tập trung trước cổng của đài truyền hình mong
Lạc Hi đừng bỏ đi, trên mạng cũng…”

“Bụp.”

Âu Thần cầm lấy điều khiển tắt tivi. Doãn Hạ Mạt chầm chậm đứng dậy, đi vào nhà bếp nói, “Em đi gọt trái cây ăn”.

***

Buổi tối tĩnh lặng.

Doãn Hạ Mạt bất động cứ nhìn về chiếc điện thoại di động trên giường, cô cho rằng mình đã lạnh lùng vô tình đến mức có thể hoàn toàn quên đi được
tên của Lạc Hi, ấy vậy mà tại sao chỉ có một mẩu tin cũng khiến cho tất
cả những hồi ức cùng nỗi ân hận như sóng biển ồ ạt đổ về phía cô?

Lạc Hi muốn rút khỏi giới giải trí sao?

Dù sự nghiệp của anh đang tiển triển rất tốt, nhưng rút khỏi giới giải trí ba năm đồng nghĩa với điều gì, anh ấy có biết không?

Anh ấy rút khỏi giới giải trí là vì…

Là vì…

Những ngón tay do dự hướng về chiếc điện thoại…

Nhưng mà trong lòng lại như lửa đốt.

Cô…

Lấy tư cách gì để khuyên Lạc Hi được cơ chứ…

Doãn Hạ Mạt từ từ nhắm mắt lại, khuôn mặt cô trắng bệch, đúng thế, đôi với
Lạc Hi, cô sớm đã thành một kẻ có tội độc ác, cô đã lựa chọn cách từ bỏ
anh, đã sớm không còn tư cách để có thể nói với anh bất cứ lời nào.

Bất giác vào lúc này, trên chiếc ga trải giường trắng tinh, chuông điện
thoại đột nhiên rung lên! Trong sự hoảng hốt, Doãn Hạ Mạt giật thót mình sợ hãi đến toát cả mồ hôi!

Doãn Hạ Mạt mở mắt nhìn, trên màn hình điện thoại không ngừng nhấp nháy cái tên Lạc Hi.

Có lẽ, chính từ đêm hôm đó, mùa đôn