80s toys - Atari. I still have
Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212082

Bình chọn: 7.00/10/1208 lượt.

ng.. cạnh Băng. Nhỏ đang khó thở vô cùng. Và Phong … dùng 2
tay… bế nhỏ lên…

Vài cô giúp việc xỉu ngay tại chỗ vì đau tim, vài cô chết sững. Còn An, không thể tin vào mắt mình nữa.

Phong vẫn bế Băng đi. Từ cuống họng cậu, rít lên từng chữ đáng sợ và đáng kinh hãi:

- Còn 1 lần, thứ nhơ nhuốc như các người… chạm vào cô ấy! Tất cả… sẽ phải xuống Địa Ngục!!!

Đôi chân Phong đang tiến lại phía Chi. Nhỏ nhìn Phong, ánh mắt buồn và
đau đớn vô hạn. Nhưng Phong … lướt qua nhỏ trong khoảnh khắc.

Lúc này, trong đầu cậu, chỉ có hình ảnh duy nhất… là người con gái cậu yêu thôi!

...... Phong đặt Băng xuống giường nhẹ nhàng nhất có thể. Nhỏ giờ lại đã mê man. Phong với lấy cái điều khiển tăng nhiệt độ điều
hòa, rồi cậu quay người bước đi đâu đó.

Vài phút sau, Phong qay lại với một hộp băng bê trên tay. Đặn lên mép
giường mở nắp, bên trong có rất nhiều ngăn đụng các lọ dịch tiêm và vài
cái ống tiêm mới. Không mất nhiều thời gian tìm, Phong lấy ra một lọ
dịch màu trong suốt và một ống tiêm, loại thuốc làm máu lưu thông, chảy
đều hơn lên não và tăng khả năng điều hòa trong cơ thể. Nhẹ hơn nhiều so với dùng Zkilico, nhưng chí ít sẽ không gây thêm nguy hiểm gì.

Rút kim tiêm ra khỏi tay Băng. Phong nắp cái hộp lại quay sang nhìn nhỏ. Băng sẽ ngủ sâu thêm vài giờ nữa, lúc dậy nhỏ sẽ thấy cơ thể hoàn toàn
bình thường. Phong cứ trân trân nhìn người con gái trên giường mình...
Chiếc váy satanh chiết eo không dài đến đầu gối, mái tóc đen huyền, dài
và mượt như lụa. Khuôn mặt ấy khi ngủ trông lại càng thuần khiết và dịu
dàng. Đôi mắt với hàng mi cong vút, chiếc mũi nhỏ và đôi môi mềm như ướt nước kia khó để cho thằng đàn ông nào kìm lòng... Nhìn bên ngoài, trông Băng mỏng manh, dễ vỡ và cần bảo vệ, nhưng nhỏ liều lĩnh và ngang ngược hơn những gì người ta nhìn thấy lần đầu nhiều.

Giờ thì Phong đã công khai bảo vệ Băng. Lâm Chấn Đông đang bận trong mấy ngày nay nhưng ông sẽ biết nhanh thôi. Phong đã chuẩn bị để đối mặt
rồi, cậu ra sao cũng được nhưng cậu sẽ không để bất kì kẻ nào đụng đến
Băng nữa. Phong đã nghĩ nếu cậu chôn vùi tình cảm ấy trong lòng thì sẽ
an toàn cho Băng hơn, nhưng giờ thì cũng như nhau.Cậu không thể hiện,
Băng vẫn vạn làn nguy hiểm kia mà. Nhỏ đang vướng vào giai đoạn khó khăn nhất của căn bệnh không thuốc chữa, bất kể lúc nào Thần Chết cũng có
thể mang nhỏ đi. Phong nghĩ điều đó là do mình gây ra, nếu Băng không
dùng Zkilico, nhỏ hoàn toàn có thể sống như người bình thường chỉ cần
luôn giữ ấm cơ thể. Nhưng chính Phong là người khiến nhỏ có được thứ
thuốc ấy, trái tim cậu nhói lên đau buốt khi nghĩ mình đang dần cướp đi
mạng sống của Băng.

Phong sẽ không để Băng ra đi chừng nào cậu chưa điều chế được thuốc chữa bệnh, điều mà Nam đã bỏ nhiều công sức làm trong hơn hai năm, điều mà
hàng trăm nhà khoa học vẫn hàng ngày hàng giờ suy nghĩ.

......

Tay quản lí đi lại ngoài cửa phong 102,thỉnh thoảng dừng và nhấn số trên bảng mật mã, nhưng cửa vẫn không chịu mở.

- Tôi tưởng cậu biết quá rõ an ninh trong từng ngõ ngách khu biệt thự!

Hắn hơi cúi đầu trước Yến Chi.

- Cô chủ! Tôi biết rất rõ nhưng cậu hai mới là người tạo ra nó..

- Anh ấy đang ở cùng cô ta phải không??

- Cô chủ không cần lo lắng, cậu hai sẽ biết việc gì nên và không nên làm ngay thôi. Nếu ông chủ biết....

- Tôi không có ý nói với cha, và cậu cũng đừng nói gì. Tôi không muốn anh Phong bị trách phạt.

- Cô chủ tốt hơn tôi nghĩ nhiều..... nhưng cậu hai hình như không biết được tình cảm ấy đâu.

- Tôi sẽ làm anh ấy biết, dù sao tôi cũng là vợ anh Phong.

Chính quản lí cũng biết điều đó chẳng có ý nghĩ gì với Phong nhưng hắn không thể nói.

- Và tôi sẽ không để bất cứ ai cướp mất anh Phong từ tay tôi.

- Cô ta không dễ chơi đâu, nếu cậu cả không cần cô ta nữa, tôi đoán mục tiêu tiếp theo chỉ có thể là cậu hai thôi.

- Cô ta... là loại con gái đó thật sao?

- Cô chủ không nhận ra hay sao?

- Điều tôi nhận ra là.... cậu và quản gia cố tình giăng bẫy để anh Khang nổi giận và ruồng bỏ người con gái của mình.

- Cô chủ... tinh ý và thông minh lắm. Nhưng làm thế để buộc cô ta không reo rắc thêm tai họa thôi.

- Và kết quả, lại làm anh Phong công khai bảo vệ cô ta?

- Tôi xin lỗi.

- Anh Phong có nhận ra cậu giở trò không?

- Không gì qua mắt được câu hai đâu.

- Vậy đi đầu thú với cậu cả đi!

- Tôi không thể! Tốn bao công sức mới làm cậu cả bỏ được cô ta...

- Nhưng để cô ta về bên anh Khang thì tôi mới giữ được anh Phong. Với
lại, nếu anh Phong đã biết chuyện cậu làm, anh ấy có để yên không?

- Nhưng cậu cả biết thì... sẽ có rất nhiều người liên lụy.

- Cậu tự liệu mà làm đi.

.

.......

Phòng 101. Tay quản lí của Khang đẩy cửa vào.

Choang! Choang! Cheng...

Hắn sững sờ khi thấy đồ đạc cứ lần lượt bì ném tơi bời.

Choan