
chăng những băng rôn quảng cáo bắt mắt ' giảm giá nhân dịp đầu xuân' , món đồ này ngày thường giá mười mấy đồng thế mà giờ đây giảm hơn nửa giá tiền , bao nhiêu nữ sinh chen chúc , giành giật nhau mua .
Nhưng hàng giảm giá vẫn không địch nổi với mĩ nam , đây là câu danh ngôn bất hủ của Tô Cơ .
Nhắc đến mới nhớ hôm nay Tô Cơ và Tỉnh Ngạn hẹn hò với nhau nên không rãnh , còn Hiểu Ảnh thì đang đan khăn choàng cổ cho Lăng Thần Huyền.
Hic hic! Chỉ khổ cho tôi một thân một mình đi làm thêm cho tên khốn kia , giữa trời lạnh giá rét như thế này .
Khi còn cách Happy House chưa đầy trăm mét , cảnh tượng trước mắt khiến tôi hãi hùng . Nơi này còn náo nhiệt hơn cả thành phố lớn , đám nữ sinh đứng đông như kiến trước cửa tiệm gào thét , xô đẩy chen lấn nhau nhuư ong vỡ tổ . Bây giờ đã đến lúc đi học đâu nhỉ ?
Chả nhẽ Happy House đang phát quà mừng năm mới sao ? Bình thường đã đông rồi nhưng giờ thì xem ra sắp nổ tung vì quá tải .
" Áhhhhhhh! Kim Nguyệt Dạ , Kim Nguyệt Dạ!"
"Kim Nguyệt Dạ! Chúng tôi muốn gặp Kim Nguyệt Dạ ..."
" Tại sao hôm nay anh ấy lại không đi làm chứ ? Đừng hòng gạt tụi tôi..."
Có nhầm không vậy ? Đám fan cùông mò đến đây vì Kim Nguyệt Dạ sao ? Tâm trạng tôi vốn đã tệ , nay lại tuột dốc không phanh . Hoá ra tên này hôm nào cũng làm thêm kiểu đó .
Tôi liếc xéo tên Kim Nguyệt Dạ ở bên cạnh đang vênh mặt ra . Tuy khuôn mặt hắn thuần khiết như một thiên thần , nhưng có mấy ai biết bản chất hắn là một ác ma thứ thiệt ?
" Xem ra tôi phải tạm lánh đi một lúc thì tốt hơn !" Kim Nguyệt Dạ chỉ tay về phía 'tổ ong vò vẻ' trứơc Happy House nhún vai , " Bé Hựu Tuê này , nhờ bé nói giúp với chú là bé đến làm thay tôi nhé !"
Hừ ! Tên ác ma Kim Nguyệt Dạ này bộ là đường ngọt chắc ? Đi đến đâu lũ kiến cũng tìm ra ..bó tay.com.canh!
Tôi bất đắc dĩ đứng ở chỗ cách cái " tổ ong vò vẽ" đó hơn mười mét . xem ra muốn phá vỡ vòng vây để đi vào khó khăn lắm đây....Mặc kệ , cứ thử trước xem thế nào...
" Xin lỗi , làm ơn..."
" Á..Sao hôm nay anh Dạ không bán thế ?"
" Xin lỗi , nhích một chút hộ cái..."
" Chờ mấy tiếng đồng hồ mà chưa thấy anh Dạ ra nữa...."
" Oái !" Tôi mất thăng bằng ngã oạch xuống đất . Ngước đầu nhìn , hóa ra có một fan cuồng chen lấn đẩy tôi rất mạnh .
" Bé Hựu Tuệ , sao bất cẩn thận thế , đất lạnh lắm đó !" Bỗng giọng Kim Nguyệt Dạ vang phía sau đến .
Vừa nghe thấy giọng châm chọc đó tôi tức đến sôi gan , sao hắn ta lại bắt tôi đến chỗ này để làm thêm chứ ? Hắn tính cho tôi xem fan của hắn đông đến mức nào chắc. Hừ ...
Xem hắn cười thấy ghét không kìa..
A ! Có cách rồi, trong đầu tôi bỗng lóe sáng. Tôi cười gian xảo nhìn Kim Nguyệt Dạ . Nụ cười hắn đông lại còn cứng hơn xi măng .
" Cô.."
Tôi hắng giọng , cố nói thật ỏng ẹo thật ớn lạnh , thật lớn để fan của cậu ta có thể nghe rõ .
" Á !Đúng là anh rồi, Kim Nguyệt Dạ! Trời ơi, Kim Nguyệt Dạ ở đây này, đây này!"
" Bức tường thép" Ban nãy kín mít thế mà giờ lại vỡ òa ra . Cả đám người chạy ùa về phía chúng tôi
Tôi và Kim Nguyệt Dạ bất ngờ bị dòng người vây chặt .
Ha ha ha ha...Hắn thích chơi trội lắm mà !Bị mấy người này đè bẹp dí cũng đáng đời .
Tôi cố lách qua để hắn ta một mình ở đó , mặt mày nhăn nhó đến đáng sợ .
Tôi hả hê ra mặt , dáng đi uyển chuyển bước vào Happy House . Ông chú râu xồm này vẫn đang ngẩn tò te vì cảnh tượng khủng bố vừa rồi .
" Chào chú , hôm nay cháu đến làm thay Kim Nguyệt Dạ. Có việc gì chú cứ giao cho cháu.."
" Vậy cậu ta đâu ?"
" AI dà ! Bạn Dạ còn đang bận làm người hùng !"
"..."
" Bạn ơi , cho mình gọi món !"
" Nhanh lên nào , tôi muốn thanh toán !"
" Chị ơi , món em gọi chừng nào mới mang lên..."
" A..Đến đây...đến đây..." Tôi luôn miệng trả lời , chạy hết bàn nọ sang bàn kia như con thoi .
Lạ thật...Hôm nay là ngày quái qủy gì không biết...
Happy House đông khách kinh khủng , đáng ngạc nhiên hơn là khi các bàn đều kín hết chỗ , những người mua đồ ăn ở tiệm này mang về nhà xếp hàng dài đằng đặc ..
Chú râu xồm cười cười nhìn tôi
" Phiền cháu rồi , chú có để dành một phần bánh ngọt đặc biệt cho cháu...dành riêng đấy !"
" Cám ơn , bác"
Tôi quay lại với công việc đầu bắt mặt tối của mình
" Chị ơi , còn thiếu món đây này.."
" PhẦn này chưa có rau..."
" Chị ơi , phần ăn của em đâu..."
Trời ơi ! chắc tôi phát điên lên thôi
" Có liền....có liền..."
Tôi chạy đến bàn nãy giờ vẫn chưa có món nào liền hỏi
" Xin hỏi quý khách dùng món gì ạ ?"
" Một cốc nước hoa quả , một ly kem trà xanh , một đĩa khoai tây chiên.."
" Vâng , tất cả là mười chín đồng năm hào , xin mời đến quầy thu ngân để thanh toán!"
" Ơ..kh