
uôn xối xả vào đâu tôi. Nhưng không biết tại sao tôi chỉ nói đc một câu duy nhất.''Lý Triết Vũ... Cậu sẽ rời xa tôi sao...? Tôi nắm chặt tay Lý Triết Vũ nước mắt rơi lã chã xuống mặt cậu ấy.Lý Triết Vũ lặng người đi nhìn tôi, nhưng rất nhanh, cậu ấy đã lấy lại nụ cười hiền dịu của mình.''Hựu Tuệ! Tôi sẽ luôn bên cạnh em..." Giọng nói của Lý Triết Vũ trầm ấm."Lý Triết Vũ! Cậu còn ở đó không?""Ừ! Tôi ở đây!""Lý Triết Vũ...""Ừ..."...Tôi dùng tất cả chút sức lực còn lại nắm chặt tay Lý Triết Vũ, nhưng tại sao tay Lý Triết Vũ mỗi lúc một xa dần.''Lý Triết Vũ ! Cầu xin cậu đừng bao giờ rời bỏ tôi ...?" Như dự cảm đc điều chẳng lành, tôi ngẹn ngào cầu xin Lý Triết Vũ."Hưu Tuệ! Tôi sẽ luôn ở bên cạnh em!" Nơi này tối quá, tôi chỉ có thể nghe thấy giọng nói ấm áp của cậu ấy"Thật không?""..."Lý Triết Vũ im lặng. Không biết tại sao tôi có cảm giác cậu ấy đang mỉm cười. Bàn tay của Vũ từ từ... từ từ tuột khỏi tay tôi. Tim tôi như có một mũi tên băng giá xuyên thẳng vào."Lý Triết Vũ...""...''Bóng của Lý Triết Vũ đang chìm dần xuống đáy giếng. Nụ cười dịu dàng cùng khuôn mặt đẹo như thiên thần luôn am thầm dõi theo tôi đang từ từ biến mất trong bóng tối..." Lý Triết Vũ!"...FOUR "Dẫm lên chân tôi! Nếu cô muốn đi qua thì nghe theo tôi!"
"Cảm… cảm ơn"
"Không cần cảm ơn, chỉ là hôm nay tâm trạng tôi tốt thôi!"
"Tôi là… Kim Nguyệt Dạ!"
"Cậu… cậu bảo sao…?"
"Tôi nói tôi là Kim Nguyệt Dạ!"
"Cậu là Kim Nguyệt Dạ! Vậy đây là…"
"Quên mất không giới thiệu tôi là Lý Triết Vũ! Ngại quá tôi cũng không thích chat trên mạng!"
"Khụ khụ khụ…"
"Trả áo cho cậu này…"
"Đi thôi! Sắp đến nơi rồi! Cô không muốn tôi bị chết rét vô ích chứ!"
"Đi cùng tôi, không tính là ăn gian đâu."
"Sắp đến nơi rồi cô còn đi được không?"
"Mau chạy thôi, nếu muộn sẽ không tham gia được vòng đấu thứ hai đâu."
"Đây là một trong bốn cảnh đẹp của Sùng Dương, lầu vọng tinh"
"Lầu vọng tinh?"
"Thực ra lầu vọng tinh này là thư viện cũ của trường Sùng Dương, Sau khi xây dựng thư viên mới, người ta không sử dụng nó nữa, nhưng vẫn giữ lại làm di tích lịch sử của trường. Trên tầng thượng của lầu vọng tinh có một đài thiên văn rất lớn, vào những buổi tối mùa hè, thành viên câu lạc bộ thiên văn học thừng đến nơi này ngắm sao, với lại…"
"Với lại gì cơ?"
"Không có gì… Công chúa Hựu Tuệ xinh đẹp xin hỏi không biết tôi có được vinh hạnh mời nàng lên lầu vọng tinh này không?"
"Tôi hiểu rồi… Vậy chúng ta về thôi!"
"Ơ… Thế tụi mình không đi lên đài thiên văn nữa à? Sắp đến nơi rồi mà!"
"Không! Còn xa lắm… Có những nơi tưởng như rất gần, nhưng mãi mãi ta không thể đi đến đó được…"
"Đúng rồi, Hựu Tuệ! Cô mới tới Sùng Dương chắc chưa quan nhỉ?"
"Phong cách của hai trường Sùng Dương và Minh Đức khác nhau xa quá, thảo nào học sinh trường Súng Dương và Minh Đức không hợp nhau…"
"Hựu Tuệ, đừng lo, tôi sẽ bảo vệ cô."
"Hựu Tuệ, sao dạo này cô toàn tránh mặt tôi thế?"
"Đó… đó là vì… vì tôi… Ha ha ha…"
"Xin lỗi Hựu Tuệ, có lẽ tôi không có tư cách để hỏi cô câu đó… Tôi… Mà thôi…!"
"Các bạn hãy chú ý! Tôi là Lý Triết Vũ, ba phút sau tôi không muốn thấy bạn nào vắng mặt trên sân vận động hết thế nhe!"
"Vũ, sao cậu lại giúp con nhỏ đó? Tôi gọi cậu đến để xem trò vui kia mà!"
"Vũ… cậu định trốn tránh đến bao giờ? Cậu đang lừa dối chính mình, lừa dối cả tôi và Hựu Tuệ! Tên cậu và Hựu Tuệ trên lầu vọng tinh là do cậu viết đúng không?"
"…"
"Dạ, nếu cậu thật lòng muốn bỏ cuộc… thì hãy trao Tuệ lại cho tôi, hãy tin tưởng tôi. Còn nếu cậu vẫn muốn ở bên Tuệ, toi cũng sẽ không né tránh nữa, chúng ta cạnh tranh công bằng."
"Nè, Tô Hựu Tuệ, không phải cô đã có tình yêu mới đấy chứ? Lý Triết Vũ, chúc mừng cậu nhé!"
"Cảm ơn!"
"Oái! Lý Triết Vũ?"
"Tuệ à, đối với tôi và Dạ, em chính là người mà cả hai chúng tôi sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống để bảo vệ…"
"Hựu Tuệ, có lúc tôi rất ghét bản thân mình, rõ ràng rất thích e mà không dám nói ra. Cảm giác này dồn nén trong lòng rất khó chịu, một cảm giác từ trước tới giờ chư từng có… Mấy ngày nay là mấy ngày hạnh phúc nhất trong mười mấy năm qua của tôi, có thể e chẳng hề để ý, nhưng ít ra tôi hiểu điền đó, và tôi sẽ để cho tất cả mọi người đều biết là tôi thích e…"
"Hựu Tuệ, đừng lo! Chúng ta sẽ thoát ra được thôi!"
"Lý Triết Vũ… Tôi… tôi thấy chóng mặt quá… Không chạy nổi nữa…"
"Hựu Tuệ, gắng lên nào! Chúng ta nhất định sẽ thoát ra khỏi đây! Bao giờ thoát khỏi đây… Ba người chúng ta sẽ rủ thêm cả Huyền, Tô Cơ, Hiểu Ảnh đi picnic ở cánh đồng hoa oải hương…"
"Hựu Tuệ, cố lên! Cửa ra ngay trước mặt rồi! Bao giừo ra khỏi đây chúng ta sẽ đi hát karaoke cho thật đã. Tôi… rất muốn nghe em hát…"
"Lý Triết Vũ… Cậu sẽ rời xa tôi sao?"
"Hựu Tuệ, Tôi sẽ luôn ở bên cạnh em…"
"Lý Triết Vũ, cậu c