XtGem Forum catalog
Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3222084

Bình chọn: 7.00/10/2208 lượt.

nh đồng hoa oải hương! Hôm đó Kim Nguyệt Dạ nói chuyện với người đàn ông này dưới gốc si.Vừa nhìn thấy ông ta, mặt Kim Nguyệt Dạ tôi sầm lại."Ông đến đây làm gì?" Kim Nguyệt Dạ không còn giữ được bình tĩnh."Ta đến để nhắc cháu, sắp đến thời hạn rồi, cháu phải kí vào số giấy tờ này." Ông chú trung niên điềm nhiên đáp lại, lấy tập giấy tờ và cái bút đưa cho Kim Nguyệt Dạ.Kim Nguyệt Dạ không nhận lấy, nhưng tay khẽ run lên. Hắn sao thế?Tôi tò mò ngó dài cổ ra nhìn tập giấy tờ. Là giấy chuyển nhượng quền sở hữu ngôi biệt thự? Sao ông chú kia lại bảo Kim Nguyệt Dạ kí vào giấy này? Hình như họ có họ hàng với nhau, nhưng tại sao Kim Nguyệt Dạ lại có thái độ đó nhỉ?Đầu tôi hiện lên một loạt câu hỏi.Kim Nguyệt Dạ im lặng nhìn số giấy tờ trên tay ông chú."Dạ, có chuyện gì vậy?""Xảy ra chuyện gì vậy?"Lý Triết Vũ và Lăng Thần Huyền chạy ra khỏi Happy House. Họ ngạc nhiên nhìn ông chú đang mỉm cười "hiền từ" và khuôn mặt không hiểu chuyện gì của tôi."Tô Hựu Tuệ, cô còn mặt mụi đến gặp Dạ à?"Lăng Thần Huyền nghiến răng kèn kẹt, gào lên với tôi."Tôi…""Tôi không kí!" Tôi chưa kịp trả lời thì giọng nói lạnh lùng của Kim Nguyệt Dạ vang lên.Tôi quay đầu lại nhìn hắn. Kim Nguyệt Dạ cầm lấy tập giấy tờ đó, đôi mắt hắn trùng xuống.Ông chú trung niên mỉm cười lắc đầu:"Đừng trẻ con thế! Kể cả cháu không kí, cháu nghĩ cháu có thể giữ được căn biệt thự đó chắc?""Ông nói gì?" Kim Nguyệt Dạ ngước đầu lên, nắm chặt tay lại, nhìn chằm chặp về phía ông ta."Dạ, bình tĩnh đã!" Lý Triết Vũ thấy tình hình căng thẳng, vội ngăn Kim Nguyệt Dạ lại."Này ông biến đi ngay! Nếu không đi ngay thì tôi sẽ cho ông biết tay bây giờ! Dạ đã nói là không kí rồi, ông điếc à?" Lăng Thần Huyền tức giận quát ầm lên."Sẽ còn gặp lại!" Ông chú nọ cười rồi lắc đầu, lên xe đi mất.Ban nãy có chuyện gì vậy? Ông chú đó là ai? Sao ông ấy lại muốn Kim Nguyệt Dạ kí vào giấy chuyển nhượng quền sở hữu ngôi biệt thự? Kim Nguyệt Dạ sao lại nổi nóng thế?"Dạ! ông ta là ai?" Lăng Thần Huyền vẫn hầm hực.Kim Nguyệt Dạ vứt tập giấy tờ vào thùng giác bên cạnh, quay vào trong Happy House, không hề nói một lời nào."Dạ!" Lăng Thần Huyền vẫn chưa chịu buông tha."Huyền, để Dạ yên tĩnh một lát!" FIVE Lý Triết Vũ và Lăng Thần Huyền lằng lặng rời khỏi."Kim Nguyệt Dạ.."Nhìn Kim Nguyệt Dạ bận rộn tất tưởi, tôi cũng không hiểu tại sao mình cứ tò mò theo sau hắn nãy giờ. Tôi cũng chẳng để ý đến những ánh mắt tò mò đang săm soi chúng tôi.Có lẽ do đông người quá hoặc là do không chú ý mà tôi ngã chúi, va cả vào lưng Kim Nguyệt Dạ."Xin lỗi, xin lỗi!" Tôi xin lỗi rối rít.Kim Nguyệt Dạ thừ người ra một lúc rồi khẽ quay người, đứng đối diện với tôi.Kim Nguyệt Dạ… Trông hắn tiều tụy đi nhiều… Khuôn mặt vốn tráng hồng nay vì mệt mỏi mà biến thành trắng xanh, đôi mắt biết nói sáng lấp lánh bây giờ trở nên vô hồn, mái tóc bù xù cáng khiến hắn thêm bơ phờ.Thấy bộ dạng lúc này của Kim Nguyệt Dạ lòng tôi thấy quặn đau…"Sao vẫn chưa đi?" Kim Nguyệt Dạ ngao ngán nhìn tôi."A… Là… Là… Tôi…" Tôi phải nói gì đây?"Nếu không có việc gì thì mau về đi, tôi còn phải làm việc." Ánh mắt Kim Nguyệt Dạ như nhìn thấu tim tôi."Thực… Thực ra tôi muốn nói… Tôi muốn nói… Cậu hãy cố gắng lên!" Tôi lí nhí.Kim Nguyệt Dạ nhìn thẳng vào mắt tôi. Không biết hắn đang nghĩ gì nhỉ? Những người xung quanh bàn tán xôn xao.Tôi lấy hết dũng khí tiếp tục nói:"Báo hôm nay tôi đã xem rồi… Nhưng tôi tin cậu không phải là người như vậy… Tôi tin cậu…"Thịch! Thịch! Thịch!Chết thật…! Tôi thấy tim mình đập nhanh dữ dội.Tô… Tô Hựu Tuệ! bình tĩnh! Bình tĩnh nào! Bình tĩnh nào!..."Còn… còn nữa… Thời gian này cậu gắng hết sức làm thêm nên mới đi đến phố Bảo Thạch… Nếu có việc gì cần tôi giúp cậu…""Ai nói với cô tôi đến phố Bảo Thạch để làm thêm?""Ơ..." Vốn dĩ tôi định hỏi hắn, bây giờ lại cứng họng không nói được gì."Tô Hựu Tuệ cô đừng quên bây giờ cô là bạn gái của đại minh tinh, ai lại đi nói chuyện với nam sinh nhơ nhuốc như tôi trước mặt mọi người. Như thế không tốt cho cô chút nào, chẳng biết ngày mai trên báo sẽ viết những gì nữa!""Không phải thế!" Cái gì mà bạn gái của đại minh tinh? Hắn hiểu nhầm tôi rồi."Không phải ư? Tô Hựu Tuệ cô đừng nói với tôi là tối hôm qua cô bị ép nhận lời nha! Loại con gái yêu vinh hư như cô, tôi gặp nhiều rồi." Kim Nguyệt Dạ không kiểm soát được mình nữa, "Đừng ra vẻ đáng thương vô tội, đây không phải nơi mà cô diễn kịch đâu, muốn diễn kịch thì đến tìm cậu bạn trai minh tinh ấy…"Bốp!…Tôi đứng đờ người ra như hóa đá, mắt trừng trừng nhìn bàn tay mình đang giơ lên không trung, đầu óc trống trơn…Kim Nguyệt Dạ lấy tay che khuôn mặt bị hằn sâu năm đầu ngón tay, kinh ngạc nhìn tôi."… Kim Nguyệt Dạ… Tôi… Tôi!" Định nói gì đó nhưng lại líu cả lưỡi…"Hơ hơ hơ… Tô Hựu Tuệ, thế nhé, chúng ta chỉ thế thôi…" Kim Nguyệt Dạ nở nụ cười lạnh tanh.Chũng ta chỉ thế thôi… Chúng ta chỉ thế thôi…Đầu óc tôi như một khối hỗn loạn, chỉ còn lại câu nói của Kim Nguyệt Dạ là rõ mồn một, quay vòng vòng trong đầu tôi… quay vòng vòng… vòng vòng…Tách… tách… tách….Mấy giọt nước rời xuống giầy tôi.Trời mưa rồi sao? Tôi đờ đẫn nhìn lên bầu trời đầy sao